Kiếp Này, Tôi Quyết Định Bỏ Mặc Cô Bạn Thân Não Tàn - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-04-14 05:25:37
Lượt xem: 206

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

11

“Nhà mọi người ai có nhau thai? Cứu em trai tôi đi!”

 

Tôi bị kéo ra khỏi những dòng suy nghĩ bởi giọng nói chói tai của Cao Đệ.

 

Cao Nguyên nằm trên mặt đất, thống khổ lăn lộn qua lại.

 

Hai tay cậu ta nắm chặt cổ mình, sắc mặt nghẹn đến xanh mét.

 

Tôi thật sự không đành lòng nên hỏi hàng xóm láng giềng:

 

“Mọi người ai có thuốc trị bệnh tim? Mau đưa cho tôi!”

 

Trong đám người có người đáp lại tôi một tiếng rồi vội vàng chạy đi lấy thuốc.

 

Tôi giữ chặt lấy Cao Nguyên, để cho cậu ta ở tư thế năm rồi giữ cho hô hấp thông thoáng.

Chỉ chốc lát sau, người nọ đưa thuốc tới.

Nhưng Cao Đệ không cho cậu ta  uống thuốc trị bệnh tim, nói thuốc tây có tác dụng phụ rất lớn sẽ đe dọa sức khỏe.

 

Tôi thật sự cảm thấy cạn lời, đã đến lúc này còn quan tâm đến chuyện này sao!

 

Tôi đang chuẩn bị đút cho Cao Nguyên được, cậu ta lại cố gắng nói ra mấy chữ:

 

“Tôi...... Tôi không uống thuốc...... nhau thai......”

 

Ta vừa nghe liền trở nên tức giận, nắm mặt cậu ta rồi nhét thuốc vào miệng.

 

Vương Ngọc Hoa quay đầu nhìn, thấy trong đám người có một phụ nữ có thai đang mang thai.

 

Bà ta liền xông đến bắt lấy tay cô ấy, giống như sắp c.h.ế.t đến nơi:

 

“Cô gái, con của cháu sắp ra đời rồi đúng chứ? Sinh sớm mấy tuần cũng không sao đâu! Cứu con trai dì, mau cho dì nhau thai của cháu đi!”

 

Nói xong bà ta liền đưa tay vào cào bụng cô ấy.

 

Người phụ nữ có thai bị cô dọa sợ, hoảng sợ lui về phía sau.

 

“Bà đừng tới đây, đừng tới đây!”

 

Lúc này, một bà lão xách theo một túi đồ lớn chạy đến trước mặt Vương Ngọc Hoa.

 

“Cô kia, tôi cho cô nhau thai, mau đi cứu con của em đi.”

 

Cái túi đó màu đỏ, trộn lẫn với m.á.u loãng ở bên trong

.

Tình huống khẩn cấp, Vương Ngọc Hoa bắt lấy nhau thai rồi trực tiếp nhét vào miệng cậu ta.

“Có thuốc đến rồi! Mau há miệng ra đi!”

 

Cao Nguyên cuống quýt ăn vào miệng, m.á.u loãng dính đầy miệng.

 

Mùi thịt sống cực kỳ khó ngửi, kích thích thần kinh của mỗi một người ở đây.

 

Thậm chí có người bị trào ngược dạ dày rồi trực tiếp nôn ngay tại chỗ.

 

“Nguyên Nguyên! Nguyên Nguyên! Con thế nào rồi!”

 

Sắc mặt Cao Nguyên đã tốt hơn một chút, đây là thuốc trị bệnh tim có tác dụng nhất với cậu ta.

“Tôi đã nói rồi mà! Nhau thai chính là thần dược!

 

Lão thái thái vừa rồi thấy thế, cười đến không ngậm miệng lại được.

 

Tôi thấy không có việc gì liền  trực tiếp ẩn vào đám người rồi đi ngay.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/kiep-nay-toi-quyet-dinh-bo-mac-co-ban-than-nao-tan/chuong-6.html.]

Cao Nguyên vốn đáng c.h.ế.t vì bệnh tim nhưng bây giờ cậu ta lại được cứu sống.

 

Tôi lẳng lặng đứng dưới lầu, ngẩng đầu nhìn lên trời.

 

Không biết tôi có làm đúng hay không.

 

12

Trải qua nhiều chuyện như vậy, tôi nghĩ bọn họ sẽ yên tĩnh một thời gian.

 

Không ngờ tới bọn họ lại tiếp tục gây phiền toái, Cao Nguyên bị người đánh.

 

Nguyên nhân của mọi chuyện là như vậy.

 

Bệnh tim của Cao Nguyên phát tác, vốn tưởng rằng sẽ c.h.ế.t đi nhưng mạng của cậu ta lại được nhau thai kéo về.

 

Cậu ta hào hứng chạy đến quán karaoke để hát, gọi một vài chai rượu vang rồi hát một vài bài hát và say xỉn.

 

Rượu vào người làm cậu ta trở nên mơ hồ, cậu ta  đưa tay muốn kéo tay cô gái bên cạnh nhưng ai ngờ bị bạn trai của cô gái này thấy được.

 

Bạn trai cô ấy là một tên côn đồ nổi tiếng.

 

Tên côn đồ ra lệnh cho mấy cấp dưới cùng nhau xử lý cậu ta, cậu ta  bị đánh cho mặt mũi bầm dập, kêu rên liên tục, một thân bị thương nghiêm trọng.

 

Tên côn đồ gọi điện thoại cho tôi, muốn tôi lấy tiền đi chuộc cậu ta .

 

Đối mặt với yêu cầu vô lý như vậy, trước tiên tôi liền từ chối.

 

Nhưng tên côn đồ này nhất định muốn tôi cầm tiền đến nếu không liền phế cậu ta ngay tại chỗ.

 

Nhưng mà, cậu ta đâu có liên quan gì đến tôi.

 

Tôi vừa định cúp điện thoại, giọng nói vỡ vụ của Cao Nguyên vang lên:

 

“Đặng Hạc! Chị tức giận vì tôi không c.h.ế.t vì bị bệnh tim sao! Mau mang nhau thai đến cứu tôi! Chị cho rằng loại thuốc tây này có thể cứu tôi? Nằm mơ!”

 

"Lúc trước chị đã nói ăn nhau thai chữa bệnh là phong kiến mê tín, bây giờ chị tin rồi chứ!"

 

Bàn tay vừa muốn cử động của tôi đột nhiên dừng lại.

 

Chẳng phải đây là những lời tôi đã nói ở kiếp trước khi thuyết phục Cao Đệ sao?

 

Tại sao bây giờ cậu ta  lại biết?

 

Tôi mở miệng muốn hỏi nghi ngờ của  mình thì điện thoại đã bị cúp.

 

Sau khi đến nơi, tôi nhìn thấy Cao Nguyên bị bọn họ dẫm trên mặt đất, trên mặt dính đầy bùn đất.

 

“Tiền tôi đã mang đến, anh thả người đi.”

 

Khóe miệng của tên côn đồ dẫn đầu cong lên rồi nhấc chân đá một cước.

 

Cao Nguyên bị đạp rên một tiếng nhưng vẫn gắt gao nhìn tôi chằm chằm.

 

Tôi nhướng mày, trong giọng nói tràn ngập sự uy hiếp:

 

“Nếu anh không đi thì tôi sẽ báo cảnh sát. Đánh nhau ẩu đả tội cũng không nhẹ, còn phải xem cả vết thương của cậu ta nữa, hậu quả sẽ không tốt cho anh đâu!”

 

Tôi giả vờ muốn gọi điện thoại.

 

Xã hội hiện đại mà, báo cảnh sát là chuyện có tác dụng nhất.

 

Nói cho cùng mọi người cũng đều là trẻ con nên đều bỏ chạy trong những lời cay nghiệt và sự tuyệt vọng.

 

Loading...