Thông báo
MonkeyD đã mở lại tính năng “Donate”. Các team có thể vào mục “Thông tin” để chủ động bật hoặc tắt tính năng này.

Khuynh Hoa rực rỡ - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-09-17 07:43:02
Lượt xem: 342

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

4

 

Có lẽ là vì ngày xuân ấm áp, khuôn mặt luôn lạnh lùng của cũng chút nhu hoà hơn. 

 

“Vương gia phận tôn quý như mà cũng thứ thể ?” 

 

“Tất nhiên là nhiều.” Hắn thì thầm. 

 

“Người thường coi những thứ thể trở nên mỹ. Thời gian càng lâu, chấp niệm càng sâu đậm. Vì chiếm nên càng cảm thấy mỹ, càng mỹ, càng chiếm lấy.” 

 

Hắn chút kinh ngạc , “Quả là một góc mới mẻ.” 

 

“Trong lòng Vương gia, tỷ tỷ là như thế nào?” 

 

Có lẽ Chu Hoài Trực cũng ngờ sẽ hỏi thẳng như

 

Ta khẽ thản nhiên, “Thiếp chỉ là chút hiếu kì.” 

 

Hắn vô thức đưa tay vuốt ve hoa văn thêu y bào, ánh mắt dần trở nên trống rỗng, “Nàng là một nữ tử cực kì ngây thơ. Người bên cạnh , cho dù là hạ nhân cũng đều giấu trong lòng bao tầng tâm cơ, chỉ nàng… Nàng là kẻ si tình, chỉ tiếc cái si dành cho .” 

 

Giữa hàng lông mày ẩn giấu chút bi thương, khẽ đặt tay lên mu bàn tay

 

Chu Hoài Trực đầu, nở một nụ hiếm hoi với , “Không ngờ chuyện với nàng khiến cảm thấy thư thái đến .” 

 

Từ ngày hôm , Chu Hoài Trực thường xuyên ở viện của

 

Càng ở bên lâu, càng phát hiện nhiều điểm tương đồng giữa và đích tỷ. 

 

Từng động tác giơ tay nhấc chân, từng nụ , từng cái nhăn mặt. 

 

Ta bộ thấy vẻ vui mừng hoảng hốt trong mắt

 

 

Ngày tiến cung bái kiến Thục phi , dẫn theo ma ma cùng. 

 

Những quý nữ đầu tiến cung đều ban thưởng, cũng ma ma đươc vui vẻ.

 

Thục phi ung dung ghế quý phi, ngón tay khẽ gõ nhịp lên thành ghế, nhanh chậm. 

 

Thấy bước , bà cũng chẳng buồn chỉnh tư thế đoan chính, chút dáng vẻ uy nghiêm nào của bà mẫu.

 

Chẳng qua khi trò chuyện bà khách khí. 

 

Trước khi , bà thản nhiên cất tiếng nhắc nhở, trong thanh âm hàm chứa một tia cảnh cáo: “Thị Chân thị tin mừng, Vương phi cần cẩn thận chăm sóc nàng .” 

 

Lòng khẽ chấn kinh, vì thị thai, mà kinh ngạc vì Thục phi đang ở hậu cung nhưng rõ chuyện ở Vương phủ như lòng bàn tay. 

 

Mà Chân thị , cũng chỉ mới mang thai hơn một tháng mà thôi. 

 

Hào môn thế gia tất nhiên thể để thứ tử lấn lướt trưởng tử, để nhi tử của thị chào đời đích tử. 

 

đây là Hoàng gia, phượng tử long tôn ai dám dễ dàng động thủ chứ. 

 

động tay động chân, cũng cần kín đáo. 

 

Sau khi rời khỏi Hải Đường cung của Thục phi, bái kiến Quý phi nương nương. 

 

Hoàng hậu sớm hoăng, Quý phi chấp chưởng lục cung. Bà là sinh mẫu của Ung vương, mà Thục phi là sinh mẫu của Ninh vương. 

 

Khi xuất cung, ma ma quả nhiên ban thưởng nhiều, nhất là chiếc vòng khắc hình hoa mai cổ tay, tuy kiểu dáng phần thời nhưng giá trị. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khuynh-hoa-ruc-ro/chuong-2.html.]

 

Ma ma thấy đưa mắt qua đánh giá, vội vàng mở miệng giải thích, “Tiểu thư, Thục phi nương nương lén phái đưa cho lão nô, ý tứ chính là lão nô lưu tâm tới hành động của , ….” 

 

Ta xua tay ngắt lời, “Chỉ cần bà thấy hợp lý là , là ban cho bà thì bà cứ nhận lấy, thế nào là chuyện của bà.”

 

Ma ma thở phào nhẹ nhõm, “Lão nô rõ.” 

 

Chúng nhanh chóng thấy Chu Hoài Trực cửa cung chờ

 

Ta bước nhanh tiến tới, cũng chủ động bước về phía .

 

“Sao Vương gia tới đây?” 

 

Hắn khẽ , “Có chút lo lắng, tới đón nàng về phủ.” 

 

Trái tim bất chợt nảy lên một cái. 

 

 

Tây Bắc đại thắng, Tô tướng quân dẫn theo gia quyến về kinh báo cáo công trạng. 

 

Đầu tiên là tham gia khánh công yến Hoàng thượng tổ chức, ba ngày mở tiệc ở quý phủ chiêu đãi

 

Thể diện và Ninh vương thể cho, chỉ là ngờ ngày đó Ung vương cáo ốm tham dự. 

 

cũng chuẩn một phần lễ hậu, phái phủ y đặc biệt tới giải thích, khiến cho Tô Tướng quân vô cùng kinh sợ. 

 

Sau khi hàn huyên vài câu, Chu Hoài Trực dẫn thẳng tới đường viện.

 

“Nữ nhi của Tô Tướng quân, Tô Doanh, cũng thường tiến cung, là một ngay thẳng, hai nhất định sẽ nhiều điểm chung.” Chu Hoài Trực chuyện với , “Hơn nữa, Tô tướng quân cũng coi như một nửa sư phó của .” 

 

Nhàn cư vi bất thiện

Tô Doanh quả nhiên như lời , tính tình ngay thẳng bộc trực, là một dễ ở chung.

 

“Doanh Nhi, thế nào? Có đấu cùng vài chiêu ?” 

 

Tô Doanh thì hai mắt sáng lên, “Được, để xem xem mấy năm nay Vương gia thụt lùi !” 

 

Gió xuân mát lành khẽ lướt qua mặt , giữa lúc hai đang giao đấu kịch liệt, từng cánh hoa đào kiếm khí cuốn xuống, bay tán loạn trong trung - Cảnh sắc quả nhiên mỹ lệ vô song. 

 

“Vương gia, Doanh Nhi, mau nghỉ một chút .” Ta thấy nha Tô phủ bưng điểm tâm tới, vội gọi bọn họ. 

 

Chu Hoài Trực ăn, nhưng cầm một khối đưa cho

 

Ta nhận lấy, đưa cho . Hắn trực tiếp mở miệng. 

 

Tô Doanh khẽ che miệng , “Cừ thật, cho tới bây giờ từng thấy Vương gia như đấy.” 

 

“Doanh Nhi ăn?” Ta sợ nàng tiếp, vội chuyển đề tài.

 

“Muội thích mấy thứ , ngọt lắm.” 

 

Chu Hoài Trực nhíu mày hỏi, “Ta nhớ rõ là đây thích đồ ngọt nhất mà.” 

 

Tô Doanh hiếm khi lộ vẻ mặt thẹn thùng, “Muội sợ béo.” 

 

Ta cầm khăn che miệng

 

Chu Hoài Trực khuyên nhủ, “Còn lâu mới đến lúc khai tiệc, ăn chút , nếu lát nữa đói vàng cả mắt đấy.” 

 

Ta kì lạ, nhưng vẫn phụ hoạ, “ , một hai miếng sẽ béo lên .” 

 

Loading...