Lúc đầu Tống Kình Quốc còn soi xét kỹ từng chữ.
Giờ Tống Chương nhắc nhở, trong thư tình quả thật nhắc đến "tình mới" với " cũ".
Bà lấy tình mới với cũ?
Chẳng là mối tình đầu của bà !
Tống Kình Quốc vớ lấy áo khoác, đẩy cửa bước ngoài:
"Về nhà!"
Ông cho cả "tân hoan" lẫn "cựu ái" , ai mới là chủ nhân thực sự của cái nhà !
10.
“Tô Đường, mặc thế thật sự trang trọng chút nào.”
Lý Thanh tuy tuổi, nhưng dù cũng xuất hào môn, việc quản lý vóc dáng chẳng khác gì những cô gái đôi mươi.
Một chiếc váy đen ngắn dây mảnh ôm sát lấy hình đồng hồ cát quyến rũ.
Đôi giày gót nhọn đế đỏ càng khí chất của bà tăng thêm vạn phần.
Nhìn những trong nhà cứ chốc chốc ngoái đầu theo, gật đầu hài lòng với "tác phẩm" trong gương:
“Đây mới là dáng vẻ mà đại nữ chủ chúng nên !”
“Thế đắn cho lắm.”
chân thành khuyên nhủ: “Nhà Thanh diệt vong lâu , Thanh Cách cách ạ.”
Tiếng động cơ ô tô từ xa gần vang lên lầu, là Tống Kình Quốc và Tống Chương về.
dắt Lý Thanh : “Mẹ, lát nữa xuống nhà, con đừng , con ho thì mỉm . Nghe rõ ?”
“Rõ.”
“Bố, Tống Chương, hai về ạ!”
Tiếng gót giày chạm bậc thang gỗ vang lên như khúc ca khải của một vị nữ vương.
Tống Kình Quốc sững sờ thấy rõ, chỉ Tống Chương là "ngốc nghếch" thốt lên:
“Mẹ, quá.”
ho nhẹ.
Lý Thanh gật đầu mỉm .
Tiếng gọi của con trai Tống Kình Quốc sực tỉnh.
Đôi mày ông lập tức cau đầy vẻ phiền muộn:
“Ai cho bà mặc thế ? Bà bao nhiêu tuổi , ăn mặc kiểu còn thể thống gì nữa, gương cho con cái kiểu gì đây!”
Chẳng Tống Kình Quốc đang giận vì Lý Thanh mặc váy ngắn, đang cố tìm sĩ diện phút giây thất thần .
ho.
Lý Thanh tiếp tục nở nụ rạng rỡ.
Yết hầu Tống Kình Quốc khẽ chuyển động:
“Mau bộ đồ . Nếu bà thực sự gì để mặc thì lấy thẻ của mà may vài bộ.”
: “Khụ khụ!”
Lý Thanh im lặng, tiếp tục .
Tống Kình Quốc trông như kiểu "thương địch tám phần nhưng tự tổn một nghìn":
“Giày cũng mua thêm vài đôi , đôi cao gót ... hợp với bà , mau tháo hết !”
: “Khụ khụ khụ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-trung-tri-tay-sai-cua-me-chong-thi-khong-phai-la-con-dau-tot/8.html.]
Lý Thanh đến cứng cả quai hàm.
Thấy Tống Kình Quốc sắp đến giới hạn bùng nổ, vội kéo Lý Thanh thẳng ngoài.
Vừa tới nơi, thở hổ hển: “Mẹ thấy bố sắp phát điên mà cứ mãi thế?”
Lý Thanh ấm ức: “Chẳng con bảo con ho là ?”
: “...”
“Nãy con sặc nước bọt mà...”
Nhận thấy khí trong nhà còn phù hợp, kéo Lý Thanh thẳng tiến đến "chiến trường" tiếp theo.
Để hai cha con nhà họ Tống ngơ ngác .
"Mẹ con với bố là ý gì? Có con coi thường bố ! Chắc chắn là con khinh bố !!"
Tối hôm đó.
Trên bàn ăn rộng lớn, hai đàn ông đầy thê lương, sầu t.h.ả.m.
Tống Kình Quốc liếc đồng hồ: "Đi hỏi xem phu nhân khi nào về ăn cơm."
Người tiến lên: "Phu nhân bảo tối nay về ạ."
"Không về thì bà !"
Người do dự ba giây: "Phu nhân ... bà cùng thiếu phu nhân ngoài 'vui vẻ' một chút."
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Trợ lý nhắc nhở đúng lúc: "Tống tổng, đến giờ họp ạ."
Tống Kình Quốc đập mạnh đũa xuống bàn:
"Họp hành cái gì! Vợ sắp chạy theo khác đến nơi còn họp với hành!"
Nói xong, ông hầm hầm bỏ .
Để Tống Chương trầm tư hồi lâu: "Chẳng lẽ sắp bố dượng ?"
Chập tối tại quán bar.
Giữa sàn nhảy xe tấp nập, Lý Thanh – vốn dĩ từ chối kịch liệt – nay tác dụng của vài ly rượu sớm xuống sàn nhảy sát rạt với .
Nhìn những bước nhảy điêu luyện của bà , dám chắc chắn rằng đây tuyệt đối đầu bà bar.
Lý Thanh vẻ nghi hoặc trong mắt , vỗ vai bảo:
"Em gái , cái thời chị đây 'quẩy' giành giải thì em còn đời !"
Đây chắc là cùng một với vị quý bà hào môn đoan trang, lễ độ ban ngày ?
Hóa tất cả đều là diễn.
Thực chất lưng thì khói t.h.u.ố.c rượu bia đủ cả?
"Bố chồng con ?" hỏi.
Lý Thanh bĩu môi: "Lão thích kiểu con gái gia giáo, hiểu lễ nghĩa. Nếu để theo đuổi lão, bà đây chẳng giả vờ khổ sở như thế!"
Diễn mãi đến chính cũng chẳng còn nhận nữa.
"Gia giáo cái gì chứ, năm đó sườn xám của xẻ tận nách, một đôi chân dài câu hồn bao nhiêu gã đàn ông!"
"Một đôi chân dài của bà câu hồn cả đám đàn ông ?"
Ông ngờ rằng, phụ nữ chung chăn gối hơn hai mươi năm với một mặt như thế .
Một giọng đầy oán khí vang lên từ phía .
Quay , đó là gương mặt uy nghiêm của một đàn ông trung niên.
Bình thường thấy ông , Lý Thanh sẽ theo bản năng mà nịnh nọt.
chẳng tối nay là do men là do bà diễn nữa, quyết định ngửa bài luôn.
"Tống Kình Quốc, cũng mặt ông thế nhỉ? Nếu vì ông, chẳng từ bỏ cả một 'ao cá' của ."