"Sao họ dám   với chị,  lẽ bây giờ  là tỷ phú mới   cha ?"
 
"Thiên Tứ nhà chị  hưởng nền giáo dục , cho nên họ ganh tỵ đúng ? Đợi con  thi đỗ đại học danh tiếng, họ sẽ  im miệng!"
 
Thật ngoan cố,  thầm nhếch môi .
 
Kiếp    nhiều   với chị, giáo dục con cái   là nuông chiều và tiền bạc.
 
Trường quý tộc  chắc  phù hợp, sự hướng dẫn đúng đắn của cha  mới quan trọng nhất, nhưng chị nhất quyết cho rằng  đang trốn tránh trách nhiệm.
 
Vì ,    chị phàn nàn,  chỉ  qua loa  đồng tình.
 
"Chị  đúng, Thiên Tứ  giáo dục  như  nhất định sẽ thi đỗ Thanh Hoa, Bắc Đại!"
 
" , con trai chị nhất định sẽ dùng thành tích  để đền đáp những hi sinh của chị những năm qua!"
 
Thời đại truyền thông mỗi ngày đều  vô  chủ đề.
 
Cơn bão nhỏ  mạng của chị nhanh chóng lắng xuống.
 
Cư dân mạng hăng hái đuổi theo chủ đề nóng tiếp theo, tiếp tục bày tỏ quan điểm.
 
Chỉ  chị là  quên.
 
Chị mong mỏi, ước gì con trai lập tức thi đại học để chị nở mày nở mặt.
 
 nhanh chóng, như  dự đoán, đứa con  giáo dục ưu tú  khiến chị thất vọng.
 
7
 
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Trường tiểu học quý tộc tư thục yêu cầu kiểm tra cả học sinh và phụ , đạt chuẩn mới  nhận.
 
 Thiên Tứ  học song ngữ từ mẫu giáo   thể  nổi hai câu tiếng Anh.
 
Những phép tính đơn giản vẫn sai be bét.
 
Những năm qua chị chỉ lo đáp ứng  yêu cầu của con, bỏ qua bản chất và kết quả giáo dục.
 
Chị ở nhà nhiều năm   thu nhập, công việc của  rể ngày càng sa sút, thậm chí bán cả căn nhà duy nhất, tất nhiên  đạt yêu cầu của trường.
 
Chị tức giận, lớn tiếng chỉ trích trường vô trách nhiệm.
 
"Học phí mẫu giáo đắt thế mà dạy trẻ   nổi vài câu tiếng Anh."
 
"Kiếm tiền bẩn thế  sợ  trời phạt ? Con     thi Thanh Hoa, Bắc Đại, giờ  các vị  hỏng hết !"
 
"Phải bồi thường,   học phí những năm qua, còn bồi thường tinh thần,  thì  kiện lên Sở Giáo dục!"
 
Màn kịch kết thúc khi bảo vệ mời chị  khỏi trường.
 
Chị  bệt xuống đất  nức nở,    mắng Thiên Tứ   chí.
 
Thiên Tứ ngây thơ  chị: "Mẹ,  bắt con học trường , con cũng  thích."
 
Chị như bắt  điểm yếu của trường vội hỏi: "Sao  thích, trường   vấn đề gì?"
 
Thiên Tứ bảy tuổi bĩu môi: "Họ   những thứ con  hiểu, đồ chơi và nơi chốn con  từng thấy. Cho nên các bạn  thích chơi với con nữa."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-tien-thi-dung-sinh-con/chuong-5.html.]
Chị buông thõng tay, cuối cùng nhận  thực tế  mắt.
 
Ngôi trường mẫu giáo quý tộc  thực sự  phù hợp với con.
 
Đang định tìm trường khác, nhưng về nhà chị   rể đánh.
 
Vốn  nhà  cửa, bây giờ  chỉ tiêu hết tiền tiết kiệm, còn lén bán căn nhà,
 
Giờ đây con   gì,   về vạch xuất phát,  một trường tiểu học bình thường.
 
Mặt mày chị  bầm dập đến tìm ,   cửa   to.
 
"Anh rể em   là , rõ là do trường  ,   đổ hết  lên đầu chị."
 
"Bao năm chị chăm sóc Thiên Tứ khổ thế,   công cũng  lao chứ."
 
Mẹ  chị nổi điên, chỉ  lén lau nước mắt.
 
Còn , khi  Thiên Tứ vô tư lự,  nhớ đến chuyện kiếp .
 
Kiếp ,  sự tẩy não và nuông chiều của chị, Thiên Tứ nhỏ tuổi  thích đua đòi.
 
Nó trách  ngăn nó học trường danh tiếng, cản trở nó thành công tử quý tộc,    ngưỡng mộ.
 
 giờ,  theo ý nó ,  nó   khá hơn kiếp ?
 
 thấy rõ ở nó sự tự ti và vẻ bất cần.
 
Trước những  giàu thật sự, cách nuông chiều của chị  thật nực .
 
Chị tưởng chọn trường quốc tế sẽ cho cháu trai nền tảng .
 
Chị tưởng nuông chiều sẽ cho con tuổi thơ hạnh phúc.
 
   rằng, quan điểm giáo dục lệch lạc của chị  hủy hoại cả đời đứa trẻ.
 
Chị  vẫn  lóc ỉ ôi.
 
"Tiểu Nhiên, từ nay chị ở đây, nếu    đến xin , chị nhất định  về!"
 
 : "Về  chị,  rể thường xuyên   ăn xa,   tìm  kế cho Thiên Tứ, chị  sợ   thật sự bỏ rơi chị ?"
 
Chị ngẩn , đêm đó vội vã về nhà, so với cuộc sống hạnh phúc viên mãn của chị gái và  rể ở kiếp , dù kiếp  họ  đối mặt với bao chuyện lặt vặt, họ đành  gửi Thiên Tứ  một trường tiểu học công lập bình thường.
 
Khác với kiếp , khi  và  liên tục  chị kéo   những rắc rối, sống trong những ngày tháng mệt mỏi.
 
Kiếp , cuối cùng  cũng  thể vì bản , vì  mà bừng lên sức sống mãnh liệt.
 
Một tách  nhạt, một chiếc đèn bàn,  dồn hết đam mê  sáng tác.
 
Thức khuya  xong, ngẩng đầu thấy vầng trăng sáng treo lơ lửng  bầu trời đêm, ánh sáng dịu dàng trải khắp bàn học, trong lòng bỗng dâng lên một niềm hạnh phúc lâu   thấy.
 
Những ánh  kết thành dải ngân hà rực rỡ,   rằng thời gian cuối cùng sẽ  phụ lòng  cần mẫn.
 
Chẳng bao lâu , công việc  sự điều động, công ty mở một dự án mới, giao   trưởng nhóm.
 
Đó là cơ hội, cũng là thử thách.