Làm hệ thống câm nín xong, tôi bình tĩnh nhìn Thẩm Từ. Trước khi đưa ra quyết định này, tôi đã chuẩn bị tinh thần cho tình huống xấu nhất rồi. Nếu Thẩm Từ không đồng ý, thậm chí xem tôi là kẻ điên, tôi sẽ lập tức rút lui, tận hưởng nốt quãng thời gian còn lại. Nếu anh ta đồng ý, tôi sẽ dốc hết sức giúp đỡ anh ta, coi như trả lại ơn cứu mạng.
Thẩm Từ nhìn tôi rất lâu, sau đó bất ngờ nói:
-Điều kiện hoàn thành nhiệm vụ là gì?
Hạnh phúc tới quá bất ngờ khiến tôi ngớ cả người ra, mười mấy giây sau mới sực tỉnh, lắp bắp trả lời:
-Là… Là kết hôn, chung sống trong 1 năm. Và thời gian này anh không được có người khác bên ngoài.
Nói xong, tôi dè dặt nhìn Thẩm Từ, chỉ sợ anh ta đổi ý. Không ngờ anh ta gật đầu rất nhanh, còn nói tôi về chuẩn bị giấy tờ, ngày mai đi đăng ký kết hôn.
Lúc về đến nhà, đầu của tôi vẫn còn lâng lâng trên mây. Khi đưa ra kế hoạch này, tôi đã nghĩ nó có 99% là thất bại, chỉ có 1% anh ta sẽ thương hại mà giúp tôi. Ai ngờ nó lại trúng vào 1% kia thật.
Hệ thống dường như cũng không tin nổi là Thẩm Từ lại đồng ý, nhưng rất nhanh nó lại gào lên với tôi:
-Cô làm cái quái gì thế hả! Cô tưởng lách luật mà dễ sao? Tôi chỉ lấy được khí vận của anh ta khi anh ta hoàn toàn yêu cô say đắm mà thôi! Nếu anh ta không yêu cô, cho dù cô có kết hôn và anh ta không có người ngoài thì nhiệm vụ cũng không hoàn thành được đâu!
Mặt tôi tối sầm lại. Cho nên cái hệ thống chó c.h.ế.t này chỉ muốn ép tôi đi lừa gạt tình cảm à?
Hệ thống mau chóng cập nhật, thêm một điều kiện nữa để hoàn thành nhiệm vụ, đó là Thẩm Từ phải nói với tôi “anh yêu em” một cách chân thành, tràn đầy tình cảm. Tôi không nhịn nổi nữa, trực tiếp bùng nổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-lam-nguoi-cong-luoc/chuong-4.html.]
-Tao không làm nữa! Mày muốn c.h.é.m muốn g.i.ế.c gì thì tùy!
-Nếu cô không làm thì cô sẽ chết! Cô không sợ ba mẹ cô buồn sao?
-Ba mẹ tao dạy tao làm người nhất định phải có nguyên tắc. Tao tin bọn họ cũng không muốn tao lừa gạt tình cảm của người khác vì lợi ích của bản thân mình.
Tôi và hệ thống chửi nhau om sòm trong đầu. Cuối cùng nó tức quá trực tiếp khóa máy, không thèm nói chuyện với tôi nữa. Tôi được yên tĩnh cũng thoải mái, ngủ một giấc thật ngon tới sáng.
Sáng hôm sau, tôi mang theo giấy tờ đến cùng Thẩm Từ đăng ký kết hôn. Cả hai chúng tôi đã thỏa thuận trước, không tổ chức đám cưới, không thông báo cho người nhà hai bên, hết thời gian 1 năm thì trực tiếp ly hôn.
Tôi không nói với Thẩm Từ việc điều kiện hoàn thành nhiệm vụ công lược thay đổi. Dù cái c.h.ế.t của tôi là điều đã định sẵn, nhưng tôi vẫn muốn làm gì đó cho Thẩm Từ, báo đáp cho lòng nhân từ, hoặc cũng có thể là sự thương hại của anh. Có là gì đi nữa thì việc anh chịu hi sinh khí vận của mình để cứu tôi cũng khiến tôi vô cùng cảm kích rồi.
Sau khi đăng ký kết hôn, tôi dọn đến biệt thự của Thẩm Từ. Gia đình nhà họ Ôn quanh năm suốt tháng ở nước ngoài làm ăn, chưa từng quan tâm hỏi han gì đến tôi nên cũng không biết gì về việc này. Cũng đỡ cho tôi phải tìm cách che giấu họ.
Khi Thẩm Từ hỏi tôi có cần tuần trăng mật không, tôi vô cùng hiểu chuyện từ chối.
-Không cần đâu. Tôi biết anh rất bận. Anh chịu giúp tôi tôi đã rất biết ơn rồi, không thể làm phiền anh thêm được.
Thẩm Từ gật đầu, tiếp tục cúi đầu đọc báo. Còn hệ thống trong đầu thì chửi tôi xối xả, mắng tôi không có chí tiến thủ. Tôi mở bảng cài đặt, không chút do dự nhấn nút tắt nguồn. Cái này là tôi vô tình tìm được cách đây ít lâu, tuy mỗi lần chỉ tắt hệ thống được 8 tiếng, nhưng đã rất hữu dụng rồi.