Anh  bắt đầu tổng kết đợt kêu gọi đầu tư  .
Chẳng qua    lên tiếng  nhắc tới phương án của Lâm Kỳ,   xong, tâm trạng như rơi xuống hố băng sâu muôn trượng.
Chẳng lẽ…  thất bại  ?
Cứ hết   tới  khác… xương cốt của   bể nát cả .
Tại  xác suất 0,37%  ở bên phía  chứ?
 ngước lên chống  ánh mắt đầy chế nhạo của em gái.
Thậm chí cô ả  cần châm chọc  , chỉ cần dịu dàng   thôi cũng đủ để  sụp đổ .
Dường như cô ả đang  : “Chị ,   đẩy chị xuống địa ngục  nữa   ?”
 cố gắng chống đỡ   ghế với cơn đau thắt từ  dày, hồn vía như bay đến tận nơi nào .
 sắp    những lời Cố Lãnh Đình  nữa.
 chỉ    tán dương Lâm Kỳ,  rằng    thể nhận thấy lòng nhiệt huyết của  chuẩn  phương án , tuy còn thiếu sót nhưng đấy là tác phẩm  nhất mà   từng thấy.
Nói xong,  đàn ông  ở vị trí trung tâm  mân mê chiếc nhẫn trong tay một lúc,  đó    sang phía .
“ mà, công ty mà   ủy thác cho hạng mục  …  sẽ giao cho cô Lâm Hà.”
 
 ngẩng phắt lên.
Câu  của Cố Lãnh Đình khiến phòng họp  ngừng xôn xao.
Lâm Kỳ  bật dậy.
  Cố Lãnh Đình  tiếp: “Cô Lâm Hà, phương án của cô  hảo đến mức   thể nào từ chối .  là một thương nhân, vì    thưởng thức phương án của cô, mong cô sẽ   những gì cô  .”
Anh   tới bắt tay .
 lập tức nở một nụ  công nghiệp.
Chẳng  tiếng vỗ tay vang lên tự khi nào, hình như   lâu  những ánh mắt đầy tán thưởng  mới   về phía .
Chỉ  Lâm Kỳ  đó, cô ả đỏ mắt  Cố Lãnh Đình  tức giận chạy  ngoài.
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-khuat-phuc-truoc-so-menh/chuong-17-thang-van-menh-cua-chinh-minh.html.]
Ánh mắt  nhuốm vẻ thảng thốt.
Giống như  trông thấy  của nhiều năm về … Cô gái nhỏ  nhấn đầu  bồn cầu, cô gái nhỏ run rẩy co  …
Cô gái  hỏi : Lâm Hà, cô thắng  chứ?
 nghĩ là  thắng .
   thắng Lâm Kỳ, mà là thắng vận mệnh của chính .
 
Rời khỏi công ty,  lấy điện thoại  gọi cho một .
 
Người nọ nhanh chóng  máy, bên  đầu dây truyền đến tiếng  khẽ: “Ừ,  chuyện thế nào ?”
“Anh đoán xem?”
 chớp chớp mắt trêu chọc .
“Anh đoán em thắng .”
“Ôi chao, nhiếp ảnh gia Bùi Thần đoán chính xác quá .”
 
Người bên  bật    cũng   theo. Anh hỏi : “Em đang ở  ?”
Bởi vì nóng lòng  chia sẻ tin  với  nên  đang  cạnh cửa   của một tòa soạn báo.
  địa chỉ cho ,  đáp: “Lâm Hà, em  quên hôm nay là sinh nhật em đấy chứ?”
Đương nhiên là  nhớ chứ, nhưng  vẫn thuận theo lời : “Thế thì  ạ? Anh chuẩn  quà gì cho em thế, Bùi Thần?”
“Em  tòa soạn ở bên cạnh mua một cuốn tạp chí  tên là ‘Nhân vật chính’ .”
Ngày hôm đó ánh nắng mặt trời  rực rỡ  ấm áp.
Các chú chim bồ câu chơi đùa bên đài phun nước, những chiếc lá cây thả  bay lượn cùng cơn gió trong lành.
  thấy  tờ bìa của cuốn tạp chí “Nhân vật chính”  in rõ gương mặt của .
Bùi Thần chụp hình   nên  chẳng lấy  ngạc nhiên khi  đóng góp hình ảnh cho mấy tờ báo.
 điều khiến  bất ngờ là mặt  thật sự  in ở trang đầu tiên.
Vâng, là tấm hình ngày đó  chụp  ở trong xe.