KHÔNG CÙNG HUYẾT THỐNG - CHƯƠNG 5

Cập nhật lúc: 2025-08-20 14:20:24
Lượt xem: 818

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 5:

 

gọi cả bà nội Khương Ngọc từ quê lên, một cuối tuần, thẳng thừng gõ cửa nhà .

 

Mẹ mở cửa, sắc mặt lập tức đổi.

 

Bà lạnh mặt, cầm cái xẻng chắn ngay cửa, hệt như một một giữ ải, vạn khó qua.

 

“Các định gì?”

 

Ba cũng tới, khoác vai , cùng bà chắn ngay cửa.

 

Trương Diễm Lệ cất giọng . Không giống Khương Ngọc tròn trịa, bà gầy gò, gò má nhô cao, tóc uốn xoăn sóng to, vẻ cay nghiệt.

 

“Chị Ngô” bà vuốt tóc, ánh mắt cứ lén lút dòm nhà: 

 

“Nam Nam ở đây ?”

 

Mẹ lạnh lùng:

 

“Có gì thì .”

 

Trương Diễm Lệ chặn lời cũng giận, chỉ :

 

“Là thế , năm xưa điều kiện chúng , nuôi nổi hai đứa, phiền chị bao năm. thực trong lòng chúng vẫn luôn nhớ con. Bây giờ kinh tế cũng khấm khá hơn , đón con về, để khỏi phiền chị nữa.”

 

Lúc gần giờ tan tầm, cư dân trong khu tập thể lục tục xuất hiện, còn thò đầu từ hành lang hóng chuyện. Chẳng mấy chốc, lầu tụ tập ít, tất cả đều kinh ngạc Trương Diễm Lệ, bọn họ ngờ ngày hóng màn kịch “cẩu huyết” thế .

 

Mẹ tức đến bật . Bà lấy tờ giấy giao kèo năm đó, gằn từng chữ:

 

Mẹ giơ tờ giấy , gằn từng chữ:

 

“Giấy trắng mực đen rõ ràng . Là các nuôi đứa trẻ, chúng bỏ ba nghìn phí nuôi dưỡng để đưa đứa trẻ về. Khi ước định, từ nay về ai nhắc chuyện nữa. Sao? Giờ các còn nuốt lời ?”

 

Trương Diễm Lệ sững , dường như quên mất còn tờ giấy . Cô huých Khương Đại Minh một cái.

 

Khương Đại Minh, gương mặt đầy thịt, gượng gạo nở nụ :

 

“Cái gì mà , con cái chẳng đều là m.á.u thịt cha sinh , chuyện . Khi đó là thật sự nuôi nổi thôi. Bao nhiêu năm nay, chúng vẫn luôn nhớ tới con. Chị Ngô , để con gái theo cha ruột thì vẫn hơn.”

 

Mấy câu lập tức biến ông thành “ cha khốn khó vì cảnh ngộ mà gửi con , nhưng trong lòng vẫn luôn thương nhớ con”.

 

thấy mấy hàng xóm bắt đầu đổi sắc mặt.

 

“Từ đầu ông luôn nhớ ?” từ lưng bước , thẳng mắt ông , hỏi:

 

“Vậy tại bấy lâu nay ông từng tới thăm, cũng gửi lấy một đồng? Chẳng lẽ ông lo sống c.h.ế.t thế nào ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-cung-huyet-thong/chuong-5.html.]

 

Lời dứt, hàng xóm lập tức hiểu .

 

Bà Vương, thường ngày tuy chua ngoa ghen tỵ hơn cháu bà , nhưng lúc phụ họa:

 

“Ối giời ơi, miệng thì bảo nhớ con, nhưng con lớn từng cũng ngó ngàng lấy một . Giờ chẳng thấy con bé Nam Nam học giỏi, giờ mới chạy đến đòi nhận để hưởng ké vinh quang ?”

 

Một dì khác liếc mắt khinh thường:

 

“Nghe con gái nhà họ Khương mấy , con bé Khương Ngọc trong lớp nào cũng đội sổ. Sao thể là chị em ruột của Nam Nam chứ. Ai lời hai đáng tin ?”

 

đấy! Có cha nào bỏ đứa thông minh, giữ đứa dốt ? là chuyện lạ đời!”

 

Mặt Trương Diễm Lệ lúc đỏ lúc trắng. lúc , bà nội Khương Ngọc mới lên tiếng.

 

trông giống ruột Khương Đại Minh, mà giống hệt ruột Trương Diễm Lệ: gầy gò, gò má cao, môi mím , trông chẳng khác gì mấy mụ “bắt cóc trẻ con” trong phim, một cái thấy đáng sợ.

 

run rẩy móc trong một cái khăn, từng chút mở , lộ bên trong là ba nghìn đồng, chìa về phía :

 

“Tiểu Ngô, chúng cũng định chiếm tiện nghi mấy . Năm đó cô đưa ba nghìn, giờ chúng trả cô ba nghìn. Con cái đương nhiên theo cha ruột, các thể cứ giữ khư khư như !”

 

Mẹ tức đến mức mặt trắng bệch, bà siết cái xẻng tay định mở miệng, thì lên tiếng.

 

, bình tĩnh :

 

“Bà tính toán sai .”

 

“Ba nghìn của chín năm đủ mua cả căn nhà, bây giờ còn mua gì? Huống hồ, những năm qua ba tốn bao nhiêu ba nghìn lên , bà tính hết ?”

 

“Thêm nữa cũng theo các cho nên mấy đừng giả nhân giả nghĩa nữa. các vứt bỏ chỉ vì sinh con trai. Giờ sinh nổi, đòi về ?”

 

Mẹ ở phía còn ngẩn , hiểu tại một đứa mới học lớp Ba thể những lời như .

 

“Thấy bảo mà mấy thấy là lành gì ! Định lừa ai thế? Ngay cả con nít cũng thấu mưu đồ của các . Giờ chìa ba nghìn, là đem con về, các coi thường ai ?” – bà Vương cao giọng.

 

đó! Ngày xưa con trai nên vứt bỏ con gái. Giờ sinh thì đòi đem con gái nuôi về nhà. Thế hóa chuyện đều rơi nhà các chắc?”

 

Mặt bà nội Khương Ngọc lúc trắng lúc đỏ, hung dữ trừng .

 

thẳng :

 

“Bà trợn mắt với gì?!” giơ tờ giấy trắng mực đen trong tay , lắc lắc mặt bà , “Cẩn thận, kêu ba đưa các tòa đấy.”

 

“Cái đồ con nít ranh, ăn với lớn thế hả!” – Khương Đại Minh lao tới định túm lấy , nhưng ba một tay đè ông sang một bên.

 

Ba mở quán ăn, ngày ngày cầm chảo nặng, sức lực cực lớn.

 

Khương Đại Minh kẹp tay, giãy giụa , mặt mũi hoảng sợ.

Loading...