KHÔNG CÙNG HUYẾT THỐNG - CHƯƠNG 2

Cập nhật lúc: 2025-08-20 14:19:23
Lượt xem: 1,000

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 2:

 

cũng vài miệng độc vẫn nhắc chuyện đó mặt , cho nên từ nhỏ con ruột của ba .

 

chẳng bận tâm .

 

Bởi vì trong lòng ba , là đứa con duy nhất chẳng khác gì con ruột cả.

 

Mấy hàng xóm nhiều chuyện vẫn thường buôn dưa lê về , nhưng cho đến khi lên tiểu học thì những lời đó im bặt hẳn.

 

Vì năm học lớp Một, hiệu trưởng trực tiếp đến nhà.

 

Ban đầu ba còn tưởng gây họa ở trường, còn lo sốt vó. Hai lớn ngoài ba mươi tuổi co ro ghế salon, đối diện hiệu trưởng cả hai còn căng thẳng hơn cả một học sinh tiểu học.

 

Ngày ở khu tập thể, con cái các hộ xung quanh đều học cùng một trường, nên ai cũng đến thầy hiệu trưởng. Nên khi tin ông đến nhà , cả đám hàng xóm liền bu ngoài cửa, hả hê hóng chuyện.

 

Ba mặt cắt còn giọt máu. Ba vò tay, dè dặt hỏi:

 

“Hiệu trưởng Hà, con bé Nam Nam nhà nó…”

 

Hiệu trưởng Hà mỉm , khoát tay:

 

“Anh Lục, đừng lo. Bé Lục Nam ngoan, lời, gây chuyện.”

 

Ba thở phào, mặt mới hiện nụ :

 

“Vậy… ngài đến là vì chuyện gì?”

 

Hiệu trưởng tiếp lời:

 

“Chúng phát hiện Lục Nam tiếp thu kiến thức nhanh. Gần đây cho em thử một đề, kết quả là em nắm vững bộ chương trình đến lớp Ba. hỏi, ba kèm cặp dạy ở nhà ?”

 

Ba ngẩn .

 

Mẹ liếc , ngập ngừng:

 

“Không… ạ.”

 

Mắt hiệu trưởng sáng lên, hỏi:

 

“Thế bé tự học ở nhà ?”

 

Mẹ càng mơ hồ:

 

“Cũng , Nam Nam về nhà chỉ phụ việc với chơi thôi, bao giờ thấy nó học thêm cả.”

 

Hiệu trưởng trầm ngâm một lát, thận trọng :

 

“Chị Ngô, nghĩ em Lục Nam khả năng là một thiên tài. đề nghị hai đưa bé kiểm tra IQ. Em đủ khả năng để nhảy lên lớp cao hơn, gia đình thể cân nhắc thử việc đó.”

 

Hôm , ba ngơ ngác tiễn hiệu trưởng về.

 

Vừa đến cửa, bà Vương hàng xóm còn to chế nhạo :

 

“Nuôi con nuôi thì ích gì. Con gái bằng ai, ruột rà. Tiểu Ngô , khuyên cô sớm tính đường …”

 

Hiệu trưởng Hà liền cau mày:

 

đến đây vì thấy em Lục Nam tố chất thiên tài. đề nghị cha đưa em kiểm tra IQ, đừng để lỡ cơ hội.”

 

“Gì cơ? Thiên tài?!” Bà Vương đỏ bừng mặt, cãi ầm lên: 

 

“Con gái mà thiên tài cái gì? Hiệu trưởng, ngài xem thử ba thằng con trai nhà , đứa nào cũng thông minh lanh lợi, chắc chắn chúng nó cũng là thiên tài đó!”

 

Hiệu trưởng :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-cung-huyet-thong/chuong-2.html.]

 

“Ba con trai nhà cô đúng là hiếu động thật. mà khoan hãy kiểm tra IQ tiên cô hãy dạy chúng phép cộng trừ trong phạm vi mười . Còn em Lục Nam bây giờ giải bài toán gà thỏ chung chuồng .”

 

“Gà gì thỏ gì?” Bà Vương ngơ ngác.

 

Người xung quanh thì xì xào:

 

thật, con gái nhà họ Lục ngoan lắm, từ ba bốn tuổi phụ ba coi quán, bao giờ gây chuyện. Giờ còn thông minh thế .”

 

Một phụ nữ khác ghen tị:

 

“Vừa ngoan giỏi, Tiểu Ngô, cô thật phúc!”

 

Đây là đầu tiên kể từ khi nhận nuôi , khen là “ phúc”.

 

Trước đó, chỉ lén bảo bà… đồ ngốc.

 

Mẹ vui đến nỗi khóe miệng cong mãi hạ xuống , chỉ khiêm tốn :

 

“Cũng chắc , thầy hiệu trưởng chỉ bảo đưa nó kiểm tra thêm thôi.”

 

đóng cửa, bà ôm chầm lấy ba reo lên:

 

“Em mà, con gái chúng nhất định là thiên tài! Anh còn nhớ ở quán cơm tính sổ ? Bao nhiêu lớn tính mãi , con bé mở miệng tính đúng ngay!”

 

Ba cũng phấn khởi, ôm lấy lớn:

 

, con gái chúng là thiên tài! Cuối tuần với em đưa nó kiểm tra. Hiệu trưởng bảo ở nhỉ? Bệnh viện 9 ?”

 

nhưng họ nào chờ tới cuối tuần. Cả đêm phấn khích ngủ, sáng hôm đưa tới Bệnh viện 9.

 

Kết quả: IQ 158 – tiêu chuẩn thiên tài.

 

Ngày hôm đó, cả khu tập thể náo động. Ai đó cũng cô con gái nuôi năm nào của Lục Đống Tài và Ngô Hiểu Hoa… hóa là một thiên tài.

 

Mẹ ban đầu còn giữ kín, nhưng hễ ai hỏi là bà nhịn khoe. Đêm tới thì thì thầm với ba:

 

“Anh xem, lỡ con học theo kịp danh tiếng áp lực lớn thì ?”

 

Ba thì thoáng hơn, ôm bà trấn an:

 

“Yên tâm , em nó kìa, tối nay còn ăn hết nửa đĩa sườn, tâm hồn rộng rãi như thế thì lo gì.”

 

Quả đúng như ba .

 

vốn chẳng để tâm. cũng nhảy lớp, vì ba ngóng , sợ còn nhỏ, khó hòa nhập với bạn lớn tuổi hơn. Họ chỉ mong tuổi thơ bình thường.

 

từ đó trở , lũ trẻ trong khu tập thể bắt đầu gặp ác mộng.

 

Từ lớp Một đến về , luôn đầu, mà còn bỏ xa hạng Nhì.

 

Mỗi khi lũ trẻ bố mắng đòn, thường sẽ câu so sánh:

 

“Con con bé Lục Nam nhà kìa, học bằng nó?!”

 

Thế là trở thành “kẻ thù chung” của đứa trẻ trong khu.

 

cũng chẳng quan tâm, vì tới lúc cần chép bài, chúng nó vẫn tới cầu xin thôi.

 

Mọi chuyện cứ thế êm ả suốt hai năm.

 

Cho đến khi lên lớp Ba.

 

Nhà Khương Ngọc cũng chuyển tới khu Đông, cô cũng nhập học ở trường tiểu học của .

 

Mà gia đình Khương Ngọc, thật sinh hoạt vô cùng  kịch tính.

Loading...