Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Không có tra nam đời đẹp hẳn - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-05-16 02:05:01
Lượt xem: 262

Theo đuổi hot boy hai năm bỗng dưng anh ta công khai hẹn hò, tôi định bụng phải tìm cậu ta hỏi cho ra nhẽ.

Trước mắt tôi hiện lên một loạt bình luận:

[Cuối cùng thì cô ấy cũng đến! Đây là thử thách cuối cùng của nam chính. Nữ chính mà qua ải này thì tha hồ mà hưởng những ngày tháng ngọt ngào, mặn nồng.]

[Nam chính hứa sinh nhật nữ chính sẽ ở bên cô, ai dè lại thông báo hẹn hò trước cả tháng. Chẳng qua là để xem nữ chính có bỏ cậu ta mà đi không thôi.]

[Khổ thân! Đừng nhìn mặt lạnh te, chảnh chọe thế thôi chứ bên trong nam chính tự ti với nhạy cảm lắm. Mấy đứa tính cách dở hơi như tụi này đúng là cần một người yêu không bao giờ bỏ rơi.]

[Nữ chính ơi, cố lên! Cậu mà rớt vài giọt nước mắt là nam chính cho cậu cả mạng luôn đó.]

Tôi ngẩn người nhìn tấm ảnh hai người kia tình tứ hết cỡ trên newfeed.

Nụ cười trên mặt cậu ta ngọt ngào và cưng chiều chưa từng thấy.

Tôi cười nhạt, bấm like rồi thẳng tay xóa, chặn Tề Mặc trên Wechat.

Tiện tay đăng một dòng trạng thái: "Mắc bệnh tự ti thì đi chữa đi bạn ơi."

Tối đó, điện thoại tôi bị hot boy gọi đến cháy máy.

01

Tôi vừa chặn Tề Mặc xong, đám cư dân mạng đã nhao nhao:

[Ủa? Mình có nhìn lầm không? Sao nữ chính lại chặn nam chính rồi? Giờ này không phải là phải khóc lóc chạy đi níu kéo, van xin người ta đừng bỏ mình mới đúng hả?]

[Nam chính thảm thật! Ngồi ôm điện thoại chờ tin nhắn của nữ chính sắp khét lẹt tới nơi rồi kìa, ai dè bị dội cho gáo nước lạnh.]

[Tui thấy nữ chính hơi quá đáng đó. Người ta chỉ muốn thử lòng một tí thôi mà, làm gì căng?]

[Đúng đó. Rồi coi, lát nữa thấy nam chính thân mật với nữ phụ là lại ngoan ngay.]

Tôi cũng chẳng hiểu sao mình lại đọc được những dòng bình luận này.

Nhưng cũng đoán được kha khá, "nam chính" với "nữ chính" mà bọn họ nhắc tới chắc chắn là tôi với Tề Mặc.

Nhưng mà... đây là cái kiểu suy nghĩ gì vậy trời?

Rõ ràng Tề Mặc mới là người công khai hẹn hò, mới là người thất hứa, vậy tại sao cuối cùng tôi lại phải chạy đi cầu xin cậu ta?

Ừ thì, tôi thích Tề Mặc.

Nhưng tấm chân tình của tôi không phải là thứ để cậu ta đem ra thử thách.

Nhớ lại mấy hôm trước, tôi còn hớn hở hỏi cậu ta sinh nhật tôi nên mặc gì cho đẹp.

Mở khung chat ra thì toàn một màu xanh lá cây chán ngắt.

Hầu như Tề Mặc chẳng bao giờ trả lời tôi.

Lúc nào tôi cũng tự nhủ là cậu ta bận làm thí nghiệm.

Nghĩ lại thấy mình đúng là nực cười, chắc tại người ta vốn dĩ chẳng coi mình ra gì.

Bạn bè tôi vẫn hay bảo tôi là kiểu "lụy tình tỉnh táo".

Thích ai thì sẽ bất chấp mà nhào vô.

Nhưng khi thất vọng đủ rồi thì cũng sẽ dứt áo ra đi, không hề lưu luyến.

Vừa nãy đã có vài đứa bạn chụp màn hình cái dòng trạng thái của Tề Mặc gửi cho tôi, hỏi có chuyện gì.

Có đứa còn hỏi cái dòng trạng thái tôi vừa đăng là ý gì, hóng hớt ra mặt.

Tôi chẳng buồn trả lời.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Cái dòng trạng thái kia chỉ là nhất thời tôi bốc đồng thôi.

Giờ cũng chẳng muốn xóa.

Tề Mặc thấy thì nghĩ gì, tôi cũng chẳng quan tâm nữa.

Cậu ta không vui thì cứ đi báo công an đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-co-tra-nam-doi-dep-han/chuong-1.html.]

Nói rồi tôi tắt luôn điện thoại.

Chuyên tâm cày từ vựng IELTS.

Khóc lóc sướt mướt không phải là phong cách của tôi.

Cứ tự dằn vặt bản thân chỉ tổ sinh bệnh.

Còn học từ vựng thì không. Thậm chí nó còn có thể giúp tôi xây dựng sự nghiệp trong tương lai nữa chứ.

02

Lúc tôi ra khỏi thư viện thì trời đã tối mịt.

Tôi bật điện thoại lên, cả tá cuộc gọi nhỡ hiện ra.

Toàn là Tề Mặc gọi.

Đây là lần đầu tiên trong hai năm trời cậu ta chủ động gọi cho tôi đó.

Tôi còn chưa kịp mở ra xem thì điện thoại cậu ta lại reo lên. Tôi vô tình bấm nhầm nút nghe.

Đầu dây bên kia vọng tới giọng nói lạnh tanh quen thuộc:

"Cậu chặn Wechat của tôi?"

Tôi bình thản đáp: "Ừ. Thấy chướng mắt nên xóa."

Bên kia im lặng một lát rồi hờ hững hỏi: "Giận à?"

Tôi bật cười: "Sao có thể. Cậu tìm được hạnh phúc thì tôi mừng cho cậu chứ sao. Chúc hai người hạnh phúc trăm năm."

Vừa dứt lời, tôi nghe thấy tiếng đồ vật gì đó vỡ tan tành bên kia.

Giọng Tề Mặc lạnh như băng: "Vân Sanh, cậu biết mình đang nói cái gì không?"

"Biết chứ. Tề Mặc, sau này đừng liên lạc với nhau nữa."

Tôi nói rành rọt từng chữ, giọng điệu bình tĩnh mà kiên quyết.

Bên Tề Mặc im lặng rất lâu, rồi đột nhiên bật cười, một nụ cười đầy vẻ tự giễu:

"Vân Sanh, cậu cũng giống bọn họ thôi."

Cậu ta cúp máy. Đám cư dân mạng lại được dịp xôn xao:

[Ủa chuyện gì dị? Không phải sau này là chuỗi ngày "hường phấn" của nam nữ chính hả? Sao lại đùng một cái thành "cạch mặt" luôn rồi?]

[Nữ chính làm lố quá rồi đó. Nam chính yêu cô ta như thế, hạ mình xuống một chút thì có làm sao?]

[Đúng đó. Tui mà gặp được một anh vừa đẹp trai vừa "tâm hồn dễ vỡ" như vậy thì tui yêu hết lòng luôn.]

[Có mình tui thấy nam chính hơi quá đáng hả? Quan trọng nhất trong tình yêu là sự tin tưởng chứ. Đem người ta ra thử lòng như vậy có ổn không?]

[Mấy người hiểu gì? Tại hồi nhỏ bố mẹ nam chính ly hôn nên cậu ta mới thành ra như vậy đó. Nữ chính phải quan tâm cậu ta nhiều hơn mới đúng.]

Trên đường về ký túc xá, mắt tôi cay xè.

Dù sao cũng là người mình thật lòng yêu mà, làm sao có thể không buồn cho được?

Còn chuyện bố mẹ Tề Mặc mà đám cư dân mạng kia nhắc tới, tôi đã nghe chị gái cậu ta kể từ một năm trước rồi.

Cũng vì thế mà tôi mới bao dung cậu ta lâu đến vậy.

Sự thật chứng minh, đừng bao giờ có ý định cứu rỗi một ai đó.

Mình không kéo được người ta ra khỏi vũng bùn đâu, còn bị kéo xuống đó luôn ấy chứ.

Mà cái chuyện Tề Mặc yêu tôi, tôi tuyệt nhiên không cảm nhận được.

Nếu yêu tôi thì đã không lơ tin nhắn của tôi suốt hai năm trời.

Nếu yêu tôi thì đã không lần nào cũng quên mất lời hứa, để tôi đứng đợi trước rạp chiếu phim dưới trời tuyết ba tiếng đồng hồ.

Nếu yêu tôi thì đã không im lặng làm ngơ khi tôi bị bạn bè chế giễu là "ếch đòi ăn thịt thiên nga".

Loading...