KHI MA CÀ RỒNG XUYÊN VÀO THẾ GIỚI ABO - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-12-26 17:30:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Là giả, nhất định là kẻ h.a.c.k quang não của Liên bang! tự nhủ trong lòng rằng lừa, nhưng nước mắt cứ thế mờ nhòe tầm mắt.

Tại ... tại như ...

16.

Cho đến khi bước lên phi thuyền do Liên bang phái tới, mới chuyện gì xảy .

Trận chiến hôm nay vốn dĩ là một thắng lợi áp đảo, nhưng một tiểu đội may rơi bẫy của tộc Trùng. Tịch Thần Dịch vì cứu họ tiếc dấn nguy hiểm. Anh dốc lực đưa thành viên tiểu đội đó ngoài, còn một đơn độc chiến đấu với hàng ngàn tên tộc Trùng.

Đến khi viện binh Liên bang kịp tới, mặt đất phủ đầy x.á.c c.h.ế.t và m.á.u chảy thành sông. Họ tìm thấy Tịch Thần Dịch giữa đống xác . ... còn khả năng cứu chữa.

Phi thuyền lao v.út qua các tinh cầu, di chuyển với tốc độ nhanh nhất hướng về chiến trường. Mà chiếc phi thuyền chở Tịch Thần Dịch cũng đang lấy tốc độ cao nhất trở về. Chúng sẽ gặp tại một điểm đường thẳng .

Cá Ngừ Vượt Đại Dương

Ý đồ của Liên bang rõ ràng là để gặp Tịch Thần Dịch cuối. tin, cái loại đáng ghét như thì sống cả ngàn năm để gây họa chứ, thể đoản mệnh như thế .

Anh còn bảo đợi về nhà mà. Anh vẫn về nhà mà.

17.

Hai phi thuyền cuối cùng cũng gặp . Ngay giây phút thấy , nước mắt trào thể kìm nén, hy vọng trong lòng vỡ vụn.

Anh giường bệnh, khắp là m.á.u. Dù truyền cùng lúc mấy túi m.á.u, nhưng những dòng m.á.u đỏ tươi vẫn ngừng rỉ khỏi cơ thể. Nội tạng đều dập nát, chắc đau đớn đến nhường nào.

Mọi trong phòng đều rút hết ngoài, chỉ còn và Tịch Thần Dịch. quỳ bên giường , nắm lấy bàn tay lạnh lẽo mà đến thành tiếng.

Tịch Thần Dịch vốn đang nhắm nghiền mắt, bỗng khẽ mở . Anh : “Đừng .”

Anh đưa tay lên lau nước mắt cho , nhưng mới đưa lên nửa chừng vô lực mà rủ xuống. Một ngụm m.á.u khác tràn từ cổ họng , “Xin em…”

“Em xin , em bình an vô sự. Anh hứa với em là sẽ về nhà mà, sẽ sống tiếp đúng ?”

Tịch Thần Dịch nở một nụ yếu ớt, nhưng ngay khắc vì cơn đau kịch liệt mà nhắm mắt . Anh thậm chí còn sức để dối nữa.

Phi thuyền tiếp tục hành trình trong Vũ trụ bao la, băng qua một hành tinh xanh thẳm. Đại dương xanh biếc và lục địa xanh tươi đan xen , tất cả đều tràn đầy sức sống. Nó tên là Lam Tinh, nơi tổ tiên chúng từng sinh sống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khi-ma-ca-rong-xuyen-vao-the-gioi-abo/chuong-7.html.]

Xung quanh Lam Tinh một hành tinh trắng đầy rẫy những vết nứt, vĩnh viễn xoay quanh Lam Tinh rời, từ thuở sơ khai cho đến tận khi Vũ trụ diệt vong.

Tịch Thần Dịch dùng chút sức tàn cuối cùng, khó khăn nhấc một ngón tay lên chỉ vệ tinh . Anh mấp máy môi nhưng phát âm thanh nào. Thế nhưng ngay khoảnh khắc đó, hiểu gì.

Anh : “Anh sẽ giống như ngôi , vĩnh viễn bảo vệ em.”

18.

“Không, em c.h.ế.t!” như phát điên chộp lấy con d.a.o đặt gần đó, cứa một nhát thật sâu lòng bàn tay . Máu tươi như suối nguồn cuộn trào chảy miệng Tịch Thần Dịch. Thế nhưng, đôi môi vẫn trắng bệch chút sắc hồng.

Mọi chuyện dường như trở đêm hè ban sơ . giường Tịch Thần Dịch, lén lút hút m.á.u từ vết thương của . Gió hè dịu nhẹ hòa quyện cùng hương hoa nồng nàn ngoài cửa sổ. Ánh trăng như dải lụa bạc khẽ khàng phủ lên .

Khi , cẩn thận nặn từng giọt m.á.u từ đầu ngón tay, môi từ nhợt nhạt nhanh ch.óng trở nên hồng hào. giờ đây... m.á.u trong lòng bàn tay chảy cạn, Tịch Thần Dịch vẫn dấu hiệu tỉnh .

chút do dự, tiếp tục rạch một vết thương lớn bàn tay còn . Con mất 30% lượng m.á.u sẽ nguy hiểm đến tính mạng, nhưng với Huyết tộc, con đó chỉ là 5%.

Đầu óc bắt đầu choáng váng, tầm mắt dần trở nên mịt mờ. vẫn cố gắng chống chọi với tàn, quỳ bên giường bệnh, dòng m.á.u chảy miệng Tịch Thần Dịch với đầy niềm hy vọng.

Uống thêm chút nữa ... uống thêm chút nữa ...

Máu đang nhanh ch.óng mất , và sinh mạng của cũng . sống. Mạng sống , cả dòng m.á.u trong cơ thể của đều vì .

19.

Trong cơn hỗn độn, dường như mơ một giấc mơ dài.

mơ thấy bước lên một chuyến xe, tất cả xe đều cúi đầu như những kẻ mất linh hồn. Khung cảnh hiện mắt chỉ một màu xám xịt. Ngoài cửa sổ xe lúc là khu rừng hoang vu tàn tạ, lúc là chiến trường khói lửa ngập trời. Tất cả đều thật kỳ quái và hư ảo.

Hành trình dài, chẳng bao giờ mới đến điểm cuối. Bỗng nhiên vỗ nhẹ vai . đầu , tuy rõ mặt nhưng theo bản năng cảm thấy vô cùng thuộc, cứ như quen từ nhiều năm .

Người đó : “Em nên đến nơi .”

Cùng lúc đó, khung cảnh ngoài cửa sổ bắt đầu lùi với tốc độ ch.óng mặt, mặt đất rung chuyển dữ dội. Giống như một tấm kính trơn nhẵn nguyên vẹn bất ngờ đập vỡ ngay tâm điểm, vô mảnh kính vỡ vụn đổ ập xuống, thế giới sắp sửa sụp đổ.

 

Loading...