Khi Hoa Cát Cánh Nở, Xuân Cũng Chẳng Còn Sắc - 6
Cập nhật lúc: 2025-05-25 02:54:21
Lượt xem: 2,911
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 11.
Chưa kịp tổ chức hôn lễ, tôi đã bị bố mẹ “ép cưới” gấp, bị đẩy lên giàn mà chưa kịp phản kháng, cùng Thịnh Vũ đăng ký kết hôn.
Hai ông bà sợ tôi đổi ý nên vội vàng ghép luôn hộ khẩu nhà họ Thịnh vào người tôi cho chắc.
Về phía Thịnh Vũ, tôi cũng đã thành thật kể lại mối tình đầu với Thẩm Lăng An.
Nghe xong, Thịnh Vũ nhẹ nhàng vuốt ve vết bỏng mờ đỏ trên cổ tay tôi, đau lòng hôn xuống một cái thật nhẹ.
“Chuyện camera cứ để anh lo. Em không cần bận tâm. Đợi đến khi tay em hoàn toàn lành hẳn, anh sẽ đưa em đi chọn váy cưới.”
Tôi khẽ gật đầu, lặng lẽ dõi theo anh bận rộn ngược xuôi chuẩn bị cho bữa tiệc đính hôn của hai đứa, ánh mắt anh luôn ánh lên niềm vui rạng rỡ.
Sáu năm qua, tôi luôn là người xoay quanh Thẩm Lăng An, quẩn quanh trong sự lạnh nhạt và mơ hồ.
Giờ đây, khi đã hoàn toàn dứt bỏ mối quan hệ ấy, tôi bỗng thấy cả người nhẹ bẫng, như thể vừa vứt bỏ được một gánh nặng không tên.
Nhìn Thịnh Vũ tự tay chọn địa điểm tổ chức, thuê máy bay chở hoa tươi từ khắp nơi về, tự viết từng tấm thiệp mời, lại còn mời cả đội ngũ chuyên nghiệp lên kế hoạch tạo hình cho tôi trong ngày cưới…
Tôi lần đầu tiên hiểu được cảm giác được yêu thương thật sự là như thế nào.
Tôi chợt nhận ra, tình yêu đích thực là sự cho đi từ cả hai phía, chứ không phải một người luôn cho, một người mãi mãi chỉ nhận.
Sáu năm qua, tôi tự hỏi lòng, tôi đã dành cho Thẩm Lăng An quá đủ.
Bây giờ, tôi muốn bắt đầu một mối quan hệ lành mạnh, tích cực, bình đẳng.
Không, phải gọi là hôn nhân rồi.
Giữa tôi và Thịnh Vũ, giờ đây là một sợi dây ràng buộc vững chắc, hợp pháp, và được chúc phúc.
Vài ngày sau, Thịnh Vũ báo tin mừng, chuyện camera đã được làm rõ.
Toàn bộ công ty đều đã biết, mọi thứ chỉ là một vở kịch do Chung Yểu Yểu tự biên tự diễn, nhằm mục đích đuổi tôi khỏi công ty.
Ngay khi video giám sát được công bố, Chung Yểu Yểu bị cảnh sát bắt giữ vì tội vu khống và bôi nhọ danh dự, đồng thời bị cách chức Giám đốc kỹ thuật.
Dĩ nhiên, chuyện Thẩm Lăng An tát tôi, Thịnh Vũ cũng không dễ dàng bỏ qua.
Anh lấy danh nghĩa chồng sắp cưới, gửi đơn kiện yêu cầu bồi thường danh dự và tổn thương cá nhân.
Số tiền cụ thể không quan trọng, điều quan trọng là bắt Thẩm Lăng An phải công khai mối quan hệ giữa hai chúng tôi trước toàn công ty, để anh ta cảm thấy xấu hổ, mất mặt, thế là đủ.
Khi nói đến đây, ánh mắt Thịnh Vũ khẽ d.a.o động, có chút chột dạ nhìn tôi:
“Anh làm vậy… em có thấy khó chịu không?”
Tôi lập tức nhếch môi, trả lời dứt khoát:
“Lần đầu tiên trong đời em cảm nhận được cảm giác có người đứng sau chống lưng… hóa ra lại dễ chịu đến thế!”
Thịnh Vũ bật cười, khóe môi cong cong, đôi mắt cũng ánh lên niềm vui khôn tả.
Chương 12.
Sau khi vết bỏng trên cổ tay tôi hoàn toàn lành lặn, Thịnh Vũ đưa tôi đến cửa hàng váy cưới để chọn váy cưới.
Ngay bên ngoài cửa hàng váy cưới, sau ngần ấy thời gian, Thẩm Lăng An lại một lần nữa xuất hiện trước mặt tôi, trên tay là một bó hoa cát cánh.
“Minh Sương, anh sẽ không cưới Chung Yểu Yểu nữa. Những ngày qua anh đã hiểu rõ lòng mình rồi, người anh thật sự yêu… vẫn luôn là em!”
Tôi khẽ nghiêng đầu, đầy chán ghét.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khi-hoa-cat-canh-no-xuan-cung-chang-con-sac/6.html.]
Vừa nhìn thấy anh ta, hình ảnh ngày sinh nhật hôm đó lại hiện về trong đầu, cảnh anh ta quỳ gối cầu hôn Chung Yểu Yểu, trong ánh nến lung linh và lời chúc phúc vang vọng khắp nhà hàng.
Mà giờ đây, chính đôi môi từng hôn người con gái khác đó lại nói rằng anh ta yêu tôi?
Thật nực cười.
Tôi thậm chí chẳng buồn liếc mắt, bởi Thẩm Lăng An giờ đây, râu ria xồm xoàm, đầu tóc rối bù, vẻ ngoài tàn tạ, chẳng thể nào sánh bằng dù chỉ một sợi tóc của Thịnh Vũ.
Tôi khoác tay Thịnh Vũ bước đi vòng qua anh ta, nhưng Thẩm Lăng An lại lao đến nắm lấy cổ tay tôi.
Anh ta chìa ra từng tờ hồ sơ bệnh án, giọng đầy kích động:
“Chung Yểu Yểu không hề mắc ung thư! Cô ta lừa chúng ta! Nếu anh biết trước, anh tuyệt đối sẽ không đính hôn với cô ta!”
“Minh Sương, xin em… chỉ cần nhìn một cái thôi! Anh thực sự không lừa em!”
Nhìn đôi mắt đỏ ngầu, đầy nước mắt và tuyệt vọng của anh ta, Thịnh Vũ lập tức kéo tay tôi lại, sợ tôi mềm lòng.
“Thẩm Lăng An, mong anh tự trọng. Tốt nhất nên thu lại những ý nghĩ không đúng mực dành cho vợ tôi!”
Nói xong, tôi cũng hất tay, đánh bật tập giấy vụn vô nghĩa đang giơ trước mặt mình.
Chung Yểu Yểu có bệnh hay không thì liên quan gì đến tôi?
Những gì Thẩm Lăng An đã làm, sẽ không vì mấy tờ giấy này mà được xóa bỏ.
Tôi càng không thể giả vờ như chưa từng có chuyện gì xảy ra, rồi quay về bên anh ta như trước.
Thẩm Lăng An lúc này, thật đúng là đang nằm mơ giữa ban ngày.
Từng tờ từng tờ bệnh án bay lả tả rơi đầy đất, vương vãi dưới chân.
Tôi quay lại, nhìn thấy Thịnh Vũ có vẻ như đang ghen, liền khẽ nghiêng đầu dựa vào vai anh ấy, nhẹ nhàng bước qua những tờ giấy vương vãi, không hề quay đầu nhìn lại.
Ngày đó, Thẩm Lăng An từng ném thẳng tài liệu và đơn từ chức vào mặt tôi, liệu anh ta có nghĩ rằng, sẽ có ngày phải quỳ dưới đất, mắt đỏ hoe, cầu xin tôi tha thứ?
Thời gian không thể quay ngược, còn tôi thì không thể nào tha thứ.
Hạt Dẻ Rang Đường
Mà cũng chẳng cần thiết phải ghét bỏ nữa, bởi ghét một người cũng là đang lãng phí sức lực của mình.
Cách tốt nhất, là xem anh ta như người xa lạ.
Nhưng Thẩm Lăng An vẫn không cam tâm.
Anh ta chồm dậy khỏi đất, vung nắm đ.ấ.m lao về phía Thịnh Vũ:
“Tất cả là do mày phá đám! Chính mày đã cướp Minh Sương khỏi tao!”
Thịnh Vũ buông tay tôi ra để chắn cho tôi, liền bị Thẩm Lăng An đẩy ngã xuống đất.
Tôi vội vàng gọi bảo vệ bên ngoài cửa tiệm váy cưới.
Nơi này là một cửa hàng váy cưới cao cấp theo đơn đặt hàng riêng, khách đến đây ai cũng là người có địa vị, nên họ có nghĩa vụ phải đảm bảo an toàn cho khách hàng.
Rất nhanh, Thẩm Lăng An bị mấy người bảo vệ khống chế, đè xuống đất.
Tôi không liếc nhìn anh ta lấy một lần, mà lập tức chạy đến đỡ Thịnh Vũ dậy, lo lắng chăm sóc.
Qua lớp người chồng chéo, Thẩm Lăng An cuối cùng cũng hiểu ra:
Trong mắt tôi, trong tim tôi… anh ta đã không còn chỗ đứng.
Anh ta đã đánh mất người con gái từng chỉ nhìn thấy duy nhất mình anh ta.
Còn tôi, cuối cùng cũng có được một người đàn ông mà trong mắt, trong lòng… chỉ có duy nhất mình tôi.
___Hết___