Kết Thúc Của Một Tội Buôn - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-06-30 21:16:51
Lượt xem: 18
1
Sáu giờ chiều, tôi đến trước cửa căn 801 tòa nhà số 4 khu chung cư Cúc Viên.
Tôi đã canh gác ở đây ba ngày rồi.
Nhà này có hai người ở.
Một người phụ nữ trẻ và con gái 5 tuổi của cô ta.
Mục tiêu lần này của tôi chính là cô bé 5 tuổi trong nhà.
Mới vừa rồi, người phụ nữ trong nhà đã ra ngoài.
Vì bên ngoài đang mưa nên tôi thấy người phụ nữ khoác một chiếc áo mưa.
Thông thường giờ này, cô ta sẽ xuống nhà vứt rác.
Nhân tiện ghé phòng bảo vệ lấy kiện hàng.
Còn con gái thì bị cô ta để lại một mình trong nhà.
Người phụ nữ này thường chỉ đi mất khoảng 5 phút từ lúc ra ngoài đến lúc về.
Vì vậy thời gian dành cho tôi chỉ có 5 phút.
2
Tôi lấy một con mèo con từ trong túi ra, sau đó đặt con mèo trước cửa căn 801.
Đây là một con mèo rất thích kêu.
Hơn nữa tiếng kêu trong trẻo và mềm mại khiến người ta không kìm được lòng yêu mến.
Tôi dùng nó để thu hút trẻ con mở cửa là hiệu quả nhất.
Về điểm này, tôi có thừa kinh nghiệm.
3
Sau khi đặt mèo xong, tôi nấp ở một bên cửa lặng lẽ chờ đợi.
Rất nhanh, tôi nghe thấy trong nhà truyền đến tiếng sột soạt.
Đột nhiên, tôi chỉ nghe một tiếng "cạch" rồi cánh cửa mở ra một khe hở.
Tôi kích động không thôi, chuẩn bị hành động.
Nhưng đúng lúc này, tôi đột nhiên nhìn thấy từ dưới khe cửa lại thò ra một bàn tay dính máu.
Đó là bàn tay của người trưởng thành.
Ngay sau đó, một người phụ nữ đầu tóc bù xù, toàn thân đẫm m.á.u bò ra từ trong khe cửa.
Người phụ nữ vừa bò ra ngoài vừa ngẩng đầu lên.
Dùng khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn trừng mắt nhìn tôi.
Tôi sợ hãi liên tục lùi về sau, cả trái tim như nhảy lên cổ họng.
“Cứu... Cứu tôi!”
Người phụ nữ đột nhiên há to miệng đầy m.á.u rồi hướng về phía tôi thốt ra lời cầu cứu.
Tôi run lẩy bẩy, không dám lại gần.
May là người phụ nữ vừa thò nửa người ra khỏi khe cửa thì không còn động đậy nữa.
Cô ta... đã chết!
4
Tôi nhìn thấy trên lưng người phụ nữ cắm một con d.a.o nhọn.
Lượng lớn m.á.u tươi không ngừng trào ra dọc theo vết thương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ket-thuc-cua-mot-toi-buon/chuong-1.html.]
Mặt người phụ nữ úp xuống đất, đôi mắt sung huyết vẫn chưa khép lại.
Người phụ nữ đã c.h.ế.t trước mặt chính là chủ căn hộ 801.
Khoảnh khắc này khiến tôi hoàn toàn sững sờ.
Không phải cô ta vừa mới ra ngoài vứt rác à?
Sao lại đột nhiên c.h.ế.t trong nhà mình được?
Tôi nghĩ đến đây thì trong đầu chợt sáng bừng.
Người lúc nãy ra ngoài mặc áo mưa trên người nên tôi không nhìn rõ mặt.
Người đó hoàn toàn không phải chủ căn hộ 801. Rất có thể là kẻ đã g.i.ế.c người phụ nữ đó!
Tôi cũng quá xui xẻo rồi, lại lỡ bước vào hiện trường án mạng.
Tôi vội vàng bắt mèo bỏ lại vào túi, sau đó chuẩn bị thu dọn đồ đạc rời đi.
Nhưng tôi vừa mới đi đến cửa cầu thang, một giọng nói phía sau bất ngờ gọi tôi lại.
5
“Chú ơi, chú đưa cháu đi cùng được không?”
Tôi lập tức quay đầu lại, chỉ thấy một cô bé đang đứng ở cửa căn 801, là con gái của người đã c.h.ế.t và cũng là mục tiêu chuyến đi này của tôi.
Cô bé lại còn sống.
“Chú ơi, cháu sợ quá, chú đưa cháu đi cùng được không?”
Cô bé nhìn t.h.i t.h.ể mẹ mình trước mặt rồi nức nở cầu cứu tôi.
Tôi do dự một lát, thầm nghĩ không thể để mình đi công cốc được.
Hơn nữa mẹ cô bé cũng bị người ta g.i.ế.c rồi.
Tôi bắt cóc cô bé vào lúc này, vừa khéo có thể đổ hết cho kẻ g.i.ế.c người.
Thế là tôi gật đầu, lập tức đồng ý lời cầu xin của cô bé.
Tôi vội vàng đi tới bế cô bé lên, rồi dọc theo cầu thang nhanh chóng đi xuống.
Dọc đường đi, tôi dặn cô bé đừng lên tiếng.
Cô bé cũng rất ngoan, dùng bàn tay nhỏ xíu của mình bịt chặt miệng lại.
Chúng tôi nhanh chóng đi đến tầng hầm.
Tôi cố ý né camera giám sát và đi đường vòng đến trước xe của tôi.
Tôi nhét cô bé vào xe rồi lái xe đi thẳng về phía bắc, nhanh chóng ra khỏi thành phố và chạy sâu vào trong núi lớn.
6
Tôi bán cô bé đến một thôn nhỏ hẻo lánh trên núi.
Ở đó có một người đàn ông trung niên không con cái.
Đó là người mua mà tôi đã liên hệ trước.
Tôi cũng bỏ lại con mèo đáng yêu kia trong núi, cứ để nó làm bạn với cô bé đi.
So với bé trai thì giá bé gái thấp hơn hai mươi phần trăm.
Để cho chắc ăn thì chúng tôi sử dụng giao dịch tiền mặt.
Số tiền kiếm được tôi cũng không để trên người.
Tôi có nơi cất giấu tiền bạc cố định.
Đây là tuyến phòng thủ cuối cùng mà tôi tự thiết lập cho mình.
Bởi vì cho dù một ngày nào đó tôi bị cảnh sát bắt.