"Anh em vẫn còn tức giận - hôm qua là đàn em hồi cấp hai của từ nước ngoài về. Cha cô vốn là thầy của , ông đích yêu cầu đưa cô học và thực tập. Đừng giận, ?”
Anh thành thật nhưng vẫn thấy lo lắng: "Vậy hai sẽ thường xuyên ở bên . Ai sẽ đảm bảo rằng hai lửa gần rơm?"
Anh đột nhiên và một cách kiên quyết: "Lê Lê, và cô thể xảy điều đó. Trước đây để ý nên mới em nghi oan, sẽ chú ý hơn. Cho một cơ hội nữa, ?"
một lúc lâu gật đầu. Thẩm Viêm Châu cùng sống một cuộc sống thì hãy thử sống cho thật nhé, sẽ mất gì cả.
5
Sau một tuần, gần như .
Bà nội Thẩm Viêm Châu gọi chúng về ăn cơm, Thẩm Viêm Châu chín giờ tối sẽ đón . Tuy nhiên, đến chín giờ, điện thoại của liên lạc nữa.
Lâu lắm mới một lái xe về nhà bà nội.
Vừa xuống xe, trong điện thoại nhận một tin nhắn lạ: [Cô Lê, đàn mang theo điện thoại di động, hiện tại đang ở với .] đính kèm là hồ sơ của Thẩm Viêm Châu.
[ cũng hy vọng cô lý trí, đàn với cô hợp, chúng là thích hợp nhất, thể cùng thảo luận vấn đề y học.]
[Còn cô thì ? Hai chuyện gì chung để ? Tốt nhất là nên sớm nhận , cuối cùng sẽ xa thôi.]
[Đừng tham lam những thứ thuộc về .]
Quá thẳng thắng, sự thẳng thắng bật .
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
đang định trả lời thì bà nội Thẩm Viêm Châu bước khỏi cửa, mật nắm lấy tay và hỏi: "Lê Lê, Tiểu Châu ở cùng với con ?"
mỉm lắc đầu: “Anh bận, bà nội thích vì con đến một ?”
"Bà nội thích con! Mọi đều tới đây, ăn !"
lặng lẽ tắt điện thoại.
Trong bữa tối gia đình, cạnh bà nội, chỉ nâng ly chúc mừng mà còn đối phó với bảy, tám cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ket-hon-roi-yeu/phan-3.html.]
Từ đầu đến cuối, ghế bên cạnh đều trống, Thẩm Viêm Châu cũng đến.
Hơn một giờ , bà nội trả lời điện thoại: "Tiểu Châu - Lê Lê ở đây, ngay cạnh bà."
Bà hiệu cho trả lời điện thoại. kìm nén sự bất bình của và hỏi : "Có chuyện gì ?"
"Đợi . Anh sẽ đến đó sớm."
"Được." bình tĩnh cúp điện thoại và tiếp tục bữa ăn.
Tên n..gốc.
6
Một lúc , cánh cửa đẩy . Thẩm Viêm Châu mắt , thẳng về phía : "Anh về trễ."
lắc đầu, trễ, vẫn quá muộn.
Thẩm Viêm Châu thường bận rộn. Đây là bữa tối gia đình đầu tiên tham dự khi kết hôn. Lúc phần rượu từ chối uống trong đám cưới dồn trả một .
Thẩm Viêm Châu nâng chén lên, chịu tiếp bất cứ ai đến, uống hết cốc đến cốc khác, chóp tai đỏ bừng.
Người trong nhà lượt rời . Trước khi rời , họ quên hét lên với Thẩm Viêm Châu: “Tiểu Châu gần ba mươi , nên sinh con !”
"Tiểu Châu, nhanh lên! Sớm sinh một đứa trẻ bụ bẫm ."
Thẩm Viêm Châu mỉm đồng ý lén nắm tay với đối mắt sáng bừng,
Ah-- Anh vẫn còn dám chạm !
Mọi đều rời , cuối cùng chỉ còn ba chúng , bà nội, và Thẩm Viêm Châu.
Thẩm Viêm Châu vai , vành tai đỏ bừng. cũng uống. Bây giờ là nửa đêm và thể về nhà.
Cuối cùng, bà nội : “Bà chuẩn phòng của Tiểu Châu ở lầu hai, khi các con về bà còn dọn dẹp sạch sẽ. Chỉ cần ở đây đêm nay."