KẾT HÔN BẢY NĂM, CHỒNG TÔI KHÔNG THỂ TỰ MÌNH NẤU MỘT NỒI CƠM - 5

Cập nhật lúc: 2025-12-07 09:34:22
Lượt xem: 304

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

, thấy Cố Yến Châu.

 

Bộ quân phục vốn thẳng thớm của nay nhăn nhúm, cả bao trùm một vẻ thất thần và kiệt quệ.

Dáng vẻ điềm tĩnh của một thiếu tướng ngày nào… chẳng còn sót chút gì.

 

Khi ánh mắt bắt gặp , trong đó lóe lên một tia sáng gần như tuyệt vọng.

 

“Kỷ Dao!” Cố Yến Châu gần như lao đến, giọng khàn đặc.

“Anh sai … thật sự sai … Em cho một cơ hội giải thích ?”

 

Anh đưa tay định nắm lấy , nhưng lập tức lùi về , dứt khoát né tránh.

 

Cơm Nắm cảm nhận sự căng thẳng, liền gầm gừ, nhe răng cảnh cáo .

 

“Anh Cố,” cất giọng bình thản, lạnh đến mức ngay cả gió sớm cũng thể len .

“Làm ơn giữ cách. Chúng … vốn quen .”

 

Sắc mặt lập tức trắng bệch.

 

“Dao Dao, đừng như …” Anh gần như nghẹn . “Anh em hận . Em trách, em đ.á.n.h cũng … chỉ xin em đừng im lặng với . Còn chuyện đứa bé… thật sự . Nếu thì—”

 

“Không ‘nếu’.” ngắt lời, giọng sắc lạnh như lưỡi dao.

 

“Và chuyện đứa bé… từ giờ chẳng còn liên quan đến nữa. Đó là việc của riêng .”

 

Nói , thèm tới gương mặt đang dần sụp đổ của .

 

kéo dây dắt Cơm Nắm, nhẹ nhàng với Tiểu Trần:

“Đi thôi. Sáng nay chúng còn buổi họp với đội phim tài liệu.”

 

“Dao Dao… đừng …” Phía dội tiếng gọi tuyệt vọng.

 

Lần , đầu.

 

Kể từ hôm đó, Cố Yến Châu giống như trở những ngày đầu theo đuổi .

Anh gửi hoa đến studio mỗi ngày—từ hoa hồng ngoại đắt đỏ cho đến những giống hiếm đặt từ nước ngoài.

 

Thiệp nào cũng kín đặc lời xin và tự trách.

 

chẳng buồn xem, bảo lễ tân xử lý tất cả.

 

Rồi từ đang gặp khó khăn trong việc điều chỉnh tỉ lệ gia vị cho món ăn mới.

Thế là mặt dày nhờ gửi đến cho một xấp “kinh nghiệm phối trộn gia vị” do chính tay.

 

nhạt.

Ngày xưa vì yêu mà nấu cho từng bữa.

Anh thậm chí còn bộ đến mức phân biệt nổi đường với muối.

 

Giờ thì vãn hồi, lấy cái “kinh nghiệm hậu cần quý báu” phô trương.

 

cầm xấp tài liệu ném thẳng máy hủy.

Vấn đề đó, tự giải quyết từ lâu .

 

Không dừng ở đó, còn tìm đến luật sư của , sẵn sàng từ bỏ bộ tài sản chung, chỉ xin một cơ hội gặp mặt.

 

Luật sư theo đúng lời dặn, lạnh nhạt đáp:

“Cô Kỷ , việc hãy để pháp luật xử lý. Không cần gặp.”

 

còn thời gian, và càng còn dư tình cảm để kéo bất cứ cảm xúc thừa thãi nào nữa.

 

Khi cơ thể định hơn, lập tức lao công việc.

 

Buổi họp báo chủ đề “Gia Yến” thành công vang dội—chỉ là sự khởi đầu.

 

Nó chứng minh cho cả thế giới thấy:

Không Cố Yến Châu, —Kỷ Dao—vẫn thể tỏa sáng, vẫn đủ năng lực và bản lĩnh để vững, thậm chí mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

 

giao bộ thủ tục ly hôn cho luật sư, yêu cầu xử lý nhanh nhất thể.

 

Đồng thời, bắt đầu triển khai hàng loạt dự án lên kế hoạch từ —những dự án từng trì hoãn vì phận “phu nhân thiếu tướng”.

 

thành lập studio ẩm thực độc lập, chuyên nghiên cứu và quảng bá văn hóa ẩm thực hiện đại.

 

Món ăn mà Lâm Vi khao khát trong buổi họp báo—giờ trở thành sản phẩm biểu tượng đầu tiên của studio , thu hút hàng loạt lời mời hợp tác từ các thương hiệu cao cấp.

 

tham gia dự án phim tài liệu ẩm thực danh giá, giữ vai trò cố vấn chính kiêm khách mời.

 

Đây chương trình giải trí.

Đây là bước tiến quan trọng, củng cố vị thế chuyên môn của .

 

, bắt đầu gom bằng chứng.

 

chơi trò lóc kể khổ mạng—thứ đó quá rẻ tiền.

 

chọn thời điểm thích hợp: lúc phòng nghiên cứu của Lâm Vi đang rối loạn vì danh tiếng lao dốc, nội bộ bất , dòng tiền khủng hoảng, và cô đang chạy đôn đáo tìm nhà đầu tư mới…

 

âm thầm gửi một phần tài liệu chuẩn cho những đầu báo tài chính—ẩm thực uy tín nhất.

 

Tài liệu đều khách quan, sắc bén.

 

Chỉ rõ sự yếu kém trong quản lý, đặt dấu hỏi lớn về năng lực chuyên môn của studio, và phơi bày những điểm mờ ám trong đạo đức nghề nghiệp của Lâm Vi.

 

Còn Cố Yến Châu, chỉ nhắc đến trong một đoạn nhỏ:

“…vì giúp cũ, bỏ rơi sự nghiệp của vợ trong thời điểm then chốt.”

 

Cơn bão dư luận lập tức bùng nổ.

 

Những đơn vị truyền thông đây chỉ đồn thổi, giờ tìm mảnh ghép cuối cùng.

 

Tin tức tràn ngập khắp nơi:

 

“Lâm Vi giả hồ sơ năng lực”

“Không đủ chuyên môn”

“Đạo đức nghề nghiệp đáng ngờ”

“Có hành vi chép trái phép”

 

Nhà đầu tư lớn nhất—đối tượng cô ráo riết giữ chân— khi xem loạt tin, lập tức rút vốn.

 

Ngân hàng thúc nợ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ket-hon-bay-nam-chong-toi-khong-the-tu-minh-nau-mot-noi-com/5.html.]

Nhà cung ứng đòi hàng.

Nhân sự chủ chốt đồng loạt xin nghỉ.

 

Studio của Lâm Vi—thứ cô gọi là “tâm huyết cả đời”—chỉ trong một tháng tuyên bố phá sản, bán tháo bộ tài sản.

 

Còn bản cô, gánh nợ chồng chất, mất uy tín trong giới nghiên cứu ẩm thực nội địa.

 

Nghe đó, cô lặng lẽ rời khỏi Trung Quốc, từ đó biệt tăm.

 

 

Còn Cố Yến Châu… kết cục cũng chẳng khá hơn.

 

Do hình ảnh cá nhân ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh tiếng quân đội, khiển trách nghiêm khắc và điều khỏi vị trí quan trọng.

 

Nặng nề hơn, những nhãn mác như “phản bội hôn nhân”, “thiếu trách nhiệm gia đình”, “lạm dụng quyền lực vì tình riêng”… cứ mà bám chặt lấy .

 

Hình tượng “thiếu tướng thép”, “chỉ huy đáng tin”—tất cả sụp đổ.

 

Một buổi chiều mưa tầm tã, chờ ở bãi đỗ xe tầng hầm.

 

Anh gầy rộc, ánh mắt mệt mỏi đến mức gần như tuyệt vọng.

 

“Kỷ Dao…” Anh gọi khẽ, giọng khản.

 

“Lâm Vi trả giá… cũng mất tất cả … Anh điều khỏi chức vụ… giờ chẳng còn gì cả… Chúng thể bắt đầu ?”

 

đàn ông từng khiến trao trọn thanh xuân, nay trở nên xa lạ đến tê dại.

 

bật , lạnh lùng:

 

“Cố Yến Châu, nhầm nhiều điều .”

 

“Thứ nhất, Lâm Vi gặp báo ứng là do cô tự chuốc lấy. Không liên quan , càng công lao của .”

 

“Thứ hai, mất hết là vì chính phân biệt trái, hành xử tùy tiện. Đó là cái giá trả.”

 

“Thứ ba,” thẳng , từng câu từng chữ như vạch ranh giới cuối cùng:

 

“Chúng kết thúc — từ khoảnh khắc lựa chọn rời khỏi cửa nhà hôm đó, bỏ mặc vợ đang mang thai, để cô một nền gạch lạnh, đau đến mức thể mất đứa bé…”

 

“Nối ư? Anh thấy bản đáng hổ thẹn ?”

 

Anh lảo đảo, gương mặt trắng bệch như tro.

 

“Anh… thật sự …”

 

“Không thì tha thứ ?” nhẹ, lạnh buốt.

 

“Sự mù quáng và tỉnh ngộ chậm trễ của đ.á.n.h đổi bằng bảy năm thanh xuân của , bằng đứa con đ.á.n.h mất, bằng tất cả lòng tin từng đặt .”

 

“Và bây giờ, chỉ vì trắng tay, chỉ vì một câu ‘ sai ’, trở an ủi ?”

 

mở cửa xe, ghế lái.

 

Kéo cửa kính xuống, —kẻ đang c.h.ế.t lặng trong mưa.

 

“Đừng xuất hiện mặt nữa. Nhìn thấy chỉ khiến nhớ từng ngu ngốc đến thế nào.”

 

Chiếc xe lăn bánh rời .

Trong gương chiếu hậu, hình bóng nhòe dần… mất hẳn.

 

là kết thúc thật.

 

 

Ngày nhận bộ hồ sơ ly hôn sẵn chữ ký của , trời nắng trong vắt.

 

Mọi điều khoản đều lợi cho : gần như rời tay trắng.

Căn biệt thự và tài sản chung— để hết.

 

Có lẽ, đó là cách cố chuộc .

 

mỉm nhạt, cất tập tài liệu ngăn tủ.

 

Anh từng cơ hội sửa sai.

để thứ đến mức .

 

Tiểu Trần cầm tờ báo, hả hê :

“Chị Dao, Thiếu tướng Cố… , Cố Yến Châu nộp đơn xuất ngũ . Bên ngoài bảo nhốt trong nhà, ngày nào cũng uống rượu, chẳng còn thiết sống.”

 

đáp.

Chỉ nhấp một ngụm hoa, hương thơm thanh mát len lồng ngực.

 

bầu trời xanh thẳm, lòng bình yên đến lạ.

 

Anh từng là ánh sáng rực rỡ nhất trong thanh xuân , trở thành bóng tối phủ kín bảy năm đời .

 

từng hối hận vì yêu.

Chỉ tiếc cho cô gái năm —ngây ngô trao tất cả chẳng một đắn đo.

 

điều may mắn nhất… là giờ đây cả và bóng tối bỏ phía .

 

hứng thú suy sụp—bởi thời gian của quá quý giá để phí những thứ chẳng đáng.

 

Thế giới của còn vô điều đẽ đang chờ đón.

 

Studio của .

Bộ phim tài liệu đang thực hiện.

Những hương vị mới đang chờ khám phá, sáng tạo.

 

Tình yêu thể sẽ đến— là một đêm bất ngờ nào đó…

 

cuộc đời tiếp theo của do chính chủ.

 

Tỏa sáng trong từng buổi sớm ngập tràn nắng vàng.

 

HẾT

 

 

Loading...