Kẻ Nhát Gan Chuyển Mình Thành Lão Đại Tâm Linh - Series Cháy Đạo Quán - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-02-25 01:36:47
Lượt xem: 1,796

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Chị tôi chỉ nghĩ Điện Mộc biết bắt ma thôi mà, chị ấy cũng vì mọi người thôi!]

 

[Ôi trời, lấy người khác ra làm vật hi sinh để cứu mọi người, chị của nhà cô đúng là tuyệt quá nhỉ?]

 

[Mọi người quan tâm đến Tống Thích đi, anh ta ngất rồi đấy!]

 

[Tội nghiệp, vốn dĩ anh ta đã sợ mấy thứ này mà.]

 

12

 

Sau khi giải quyết xong chuyện này, trong tai nghe của chúng tôi lại vang lên một giọng nói, nhưng không giống với giọng của tổ chương trình mà chúng tôi vẫn thường nghe.

 

"Rất tốt, các vị làm rất khá. Tiếp theo, các vị sẽ được chứng kiến đủ loại quỷ quái ở đây. Nhớ kỹ, khi trời tối đừng có ra khỏi cửa. Nếu muốn rời đi, chỉ có thể dựa vào chính các vị. Ở đây sẽ không cung cấp thực phẩm nữa, muốn ăn thì tự mà kiếm. Hy vọng tất cả các vị có thể sống sót rời khỏi đây, khán giả trong phòng livestream sẽ chứng kiến thành công, thất bại, hoặc... cái c.h.ế.t của các vị. Trò chơi linh dị - chính thức bắt đầu."

 

"Chuyện... chuyện gì vậy?" An Mẫn Y run giọng hỏi.

 

Phương Chi Hàn lắc đầu: "Tôi không liên lạc được với công ty quản lý."

 

Lâm An Di cũng nhíu mày: "Tôi cũng không liên lạc được."

 

Nhưng đúng lúc này, trong tai nghe của tôi lại truyền đến giọng của chị Tô: "Mẹ nó, chị đã hứa với sư phụ em là sẽ đưa em trở về nguyên vẹn, biết thế chị đéo để em đi rồi. Cái thằng đạo diễn khốn nạn này, như kiểu tám đời chưa từng thấy tiền ấy. Chờ đấy, chị gọi cảnh sát ngay bây giờ! Mẹ nó, sau này sinh con không có lỗ đ..."

 

Có thể thấy chị ấy đang rất tức giận, một tràng dài những lời chửi thề xoay quanh mẹ, gia phả và họ hàng của đạo diễn, tôi không thể dịch ra hết.

 

Mắng chửi xong, chị ấy mới nói vào chuyện chính:

 

"Nghe đây, trong ngăn nhỏ nhất của ba lô em, có một đống đồ linh tinh sư phụ gửi cho em. Ông ấy bảo là sẽ có ích, dặn chị nhét vào đó cho em.”

 

"Chương trình này bị một tập đoàn rất lớn đầu tư và mua lại. Mục đích của bọn nó là muốn lấy mạng của sáu đứa bọn em. Thời gian bị rút ngắn xuống còn bảy ngày. Chị nghe loáng thoáng cái gì mà ‘hiến tế’, có lẽ là nếu bảy ngày không rời khỏi đây, bọn em sẽ bị hiến tế. Em cẩn thận một chút."

 

Cuối cùng, chị ấy buông một câu: "Nếu em c.h.ế.t thật, thì tài sản của em chị sẽ giữ lại rồi chuyển hết cho sư phụ em."

 

Tôi ngẩn ra vài giây, sau đó lập tức khóc lóc: "Đừng mà chị Tô, nếu sư phụ biết em giấu nhiều tiền như thế, ông ấy nhất định sẽ không cho em được siêu sinh mất!"

 

"...... Chị nói với mày từng đấy thứ, mà mày chỉ nghe đến tiền thôi hả?" Chị Tô mắng tôi một câu "đồ ngốc", sau đó cúp máy.

 

Tôi ngồi bệt xuống đất, dựa vào Tống Thích vẫn còn đang ngất xỉu, mặt mày đầy vẻ chán đời.

 

Thật sự, mẹ nó, tôi chỉ muốn về nhà ngay bây giờ!

 

Ở một góc khuất không ai để ý, một giọt sáng màu xanh lặng lẽ rơi xuống ấn đường của Tống Thích.

 

Bình luận trực tiếp:

 

[Chuyện gì vậy trời?]

 

[Đù, tổ chương trình chơi thật hả?]

 

[Tôi cảm thấy có thể đây là một dạng show thực tế mới?]

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

[Tôi có cảm giác Điện Mộc thật sự biết bắt ma, cô ấy vừa rồi c.h.é.m thẳng cho con quỷ hồn phi phách tán luôn mà.]

 

[Cứu mạng, mọi người lo cho Tống Thích đi, anh ta thực sự quá đáng thương.]

 

13

 

Quay lại thôn, chúng tôi phát hiện nơi này đã trở thành một ngôi làng hoang, chẳng còn bóng dáng ai cả.

 

Chỉ có thôn trưởng vẫn đứng trước cửa nhà.

 

"Mấy đứa về rồi à?"

 

Tôi luôn có cảm giác thôn trưởng biết chuyện gì đó, nhưng ông lại không muốn nói cho chúng tôi.

 

Ông nhìn lướt qua sáu người chúng tôi, thở dài, sau đó đưa cơm trưa ra.

 

Còn có một túi lớn mì gói, bánh mì và các loại đồ ăn nhanh khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/ke-nhat-gan-chuyen-minh-thanh-lao-dai-tam-linh-series-chay-dao-quan/chuong-7.html.]

 

"Trong thôn mỗi nhà đều có gạo và mì, mấy đứa cứ tự lấy đi."

 

Tôi lặng lẽ trốn sau lưng Lâm An Di, sau đó len lén thò đầu ra hỏi:

 

"Có phải ông đang giấu chuyện gì không?"

 

Đôi mắt đục ngầu của thôn trưởng xoay chuyển một chút, nhìn về phía tôi, lại thở dài một tiếng:

 

"Một tháng trước, có một ông chủ lớn đến đây, thu mua nhà cửa của chúng tôi. Sau đó, họ phát cho chúng tôi chỗ ở khác, nên dân làng đều chuyển đi cả rồi.

 

"Hai hôm trước, chúng tôi nhận được tin báo rằng cần một số người dân trở lại sống một ngày, mỗi hộ được 1000 tệ, nên mới có một số người quay lại."

 

Tôi túm lấy tay áo của Lâm An Di, tiếp tục hỏi:

 

"Có phải họ muốn các người phối hợp để diễn trò với chúng tôi không?"

 

Thôn trưởng do dự một lát, rồi chậm rãi gật đầu: "Trước kia làng này chỉ có vài chuyện kỳ quái xảy ra, nhưng chưa bao giờ xuất hiện quỷ cả. Tôi cũng không ngờ..."

 

Quả nhiên, thôn trưởng biết chúng tôi đã gặp quỷ. Nhưng lời ông nói không thể hoàn toàn tin được.

 

"Mấy đứa phải cẩn thận đó."

 

Dặn dò xong, ông run rẩy bước đi.

 

Lý Tư Kỳ có vẻ rất bực bội: "Đây là cái quái gì vậy? Phiền c.h.ế.t đi được!"

 

Nói xong, cô ta hậm hực bỏ vào phòng.

 

Lúc này, Tống Thích cuối cùng cũng tỉnh lại, nhưng trông vẫn còn rất yếu, cả người nghiêng nghiêng tựa vào Phương Chi Hàn.

 

Từ góc độ của tôi mà nhìn….

 

Quả nhiên là một mỹ nam xinh đẹp bệnh kiều và hiệp sĩ của anh ta.

 

Bình luận trực tiếp lập tức bùng nổ:

 

[Đù đù đù, tôi xin phép ship trước!]

 

[Cái này mà tôi không mất tiền xem á?]

 

[Trời ơi, quá hợp luôn!]

 

[Tôi tuyên bố đây là cặp đôi thứ hai của chương trình này!]

 

[Cặp đầu tiên là Điện Mộc và Lâm An Di đúng không?]

 

[Aaaa tôi cũng ship hai người họ, mỹ nhân nhát gan và bé ngọt ngào dịu dàng.]

 

……

 

Tống Thích có vẻ vẫn chưa quen với cơ thể, Phương Chi Hàn đỡ anh ta vào trong phòng.

 

Trước cửa nhà, chỉ còn tôi, Lâm An Di và An Mẫn Y đứng nhìn nhau.

 

Tôi suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra trong hai ngày qua, luôn cảm thấy có gì đó liên kết với nhau.

 

Nhưng lệ quỷ áo đỏ và quỷ mặt trắng thân xám rõ ràng không cùng một cấp bậc tà vật, làm sao có thể liên quan được?

 

Chắc chắn tôi đã bỏ sót một điều quan trọng.

 

Rốt cuộc là cái gì đây...

 

Nơi tôi chạm mặt chúng, đều là dưới gốc cây. Một là cây hoè, một là cây đa, đều là những loại cây chiêu quỷ.

 

Chẳng lẽ vấn đề nằm ở cây?

 

Loading...