Quan lớn họ Chu ca ca là sẽ tham gia khoa cử, bảo cứ ở nhà, ngày ngày dạy bảo thêm.
Nàng dâu cả họ Vu quả nhiên là chịu khó, một tay lo toan ăn uống, vệ sinh, ngủ nghỉ cho phụ và , dường như những việc nàng là lẽ đương nhiên.
Kế mẫu sai đưa thư rằng bà thai, đến bầu bạn cùng bà. Ta ôm sổ sách trong tay, một tiếng với phụ thúc xe la đến nhà kế mẫu.
Nàng dâu cả họ Vu thấy sắp thì thở phào nhẹ nhõm một dài, lẽ ngờ rằng mệnh đến , từ chỗ ba đứa con riêng của phu quân bỗng chốc chỉ còn một.
"Thúy Thúy đừng nghĩ nhiều nữa, phụ con chỉ cần còn sống là . Mau chóng đến xem giúp phụ tri huyện con thế nào. Ông dân thôn phía đông thử trồng một ít dược liệu, con quen thuộc với trong thôn, xem cách nào thuyết phục họ ."
Nghe thấy tiếng gọi "phụ tri huyện", quan lớn họ Chu bật một hồi, vội vàng nín , cầm những cái tên đưa cho xem quen ai .
–------
Mười lăm năm , ca ca , Trần Thiên Bảo, mười tám tuổi thi đậu tú tài, hai mươi sáu tuổi đỗ cử nhân, ba mươi sáu tuổi thăng lên ngũ phẩm, mang về cho kế mẫu tấm áo mệnh phụ.
Ta ở bên cạnh kế mẫu trưởng thành đến mười tám tuổi, gả cho một tiểu tú tài dung mạo nổi bật, mang theo hơn mười gian cửa hàng kế mẫu cho của hồi môn.
Bởi vì giỏi kinh doanh, tiểu tú tài đem điền sản cửa hàng trong nhà cũng đều giao cho quản lý, thi mấy đậu cử nhân liền ở huyện mở một cái tư thục, dạy trẻ con.
Kế mẫu ba mươi tuổi gả cho nàng yêu cả đời, một đôi long phượng thai giỏi giang, sinh thêm hai đứa con trai nghịch ngợm, một đứa nhỏ hiện tại đang ở trong tư thục nhà gây họa.
Tri huyện phụ , ừm, kỳ thực là một kẻ ngốc lớn, khảo bình mấy đều trung hạ, ông cũng đưa lễ, chỉ là ở cái huyện , đem một nơi nghèo khó nhiều đủ ăn trị lý thành một thành thị phồn hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ke-mau-cua-ta/14.html.]
Ông phụ phong lưu của , thật bao nhiêu năm nay cũng chẳng gì về cuộc sống của ông . Năm nào cũng gửi quà biếu, dù ông chẳng bao giờ đáp , nhưng rằng ông vẫn còn sống.
Đặc biệt là khi ca ca đỗ cử nhân, ông liền tống thẳng Trần Yên Nhiên đến nhà , bảo tẩu tử tìm cho Yên Nhiên một mối hôn sự xứng đáng mặc kệ luôn.
Cũng may tẩu tử là do kế mẫu đích chọn lựa, tẩu là đảm đang, ngại khó khăn, cuối cùng cũng tìm cho Trần Yên Nhiên một nam nhân mà nàng ưng ý.
Còn về cuộc sống của Trần Yên Nhiên , thì đó là chuyện do bản nàng định đoạt.
Sau khi Vu Đại Nha qua đời, phụ cứ ngỡ vẫn còn nuôi nấng , đáng tiếc tuổi già ập đến, dù thuở trẻ phong độ bao nhiêu, giờ cũng chỉ là một ông lão.
Tẩu tử ngỏ ý đón phụ về phụng dưỡng, nhưng than ôi, đến cả việc điều khiển xe phụ cũng chẳng còn kham nổi. Trên đường tự đánh xe , khi ngang qua phần mộ của sinh mẫu , chiếc xe bất ngờ lật nhào.
Cú ngã thật nặng, phụ từ đó liệt giường, ca ca và tẩu tử đón về chăm sóc mấy năm cũng qua đời.
Trước khi mất, phụ dặn ca ca: “Hãy chia tro cốt của ba phần, chôn cùng với các bà .”
Kế mẫu xong đến ngớt: “Phụ con cái , với con cái thì chẳng chút trách nhiệm nào, nhưng với những nữ nhân của ông thì ngược cũng coi như công bằng.”
Đến sinh thần tám mươi tuổi của kế mẫu, ca ca là quan tứ phẩm, món quà mừng thọ tặng mẫu chính là chiếc hà phi thêu hình chim sẻ mây đổi thành hà phi thêu hình chim công.
Ta và hai đứa nghịch ngợm do một tay nuôi lớn ánh sáng lộng lẫy của phượng quan hà phi cho chói mắt mở nổi.
Ông tri huyện phụ lúc cũng gần tám mươi tuổi, vỗ tay : “Yến Tử , nàng kế mẫu thật đáng giá, hiếm kế mẫu cùng huyết thống mà những đứa con tình nghĩa như , thật là một câu chuyện .”