KẾ HOẠCH NUÔI DƯỠNG PHẢN DIỆN - CHƯƠNG 1

Cập nhật lúc: 2025-02-15 11:00:34
Lượt xem: 235

Tôi làm theo yêu cầu của hệ thống, nhặt về một thiếu niên.

Mặc dù biết sau này hắn sẽ trở nên cố chấp bệnh hoạn, hành sự tàn nhẫn, tôi vẫn nuông chiều hắn vô pháp vô thiên.

Hắn gây chuyện, tôi dọn dẹp.

Hắn c.h.é.m người, tôi đưa đ ao.

Ngay cả hệ thống cũng không chịu nổi mà hét lên: 【Tôi bảo cô cứu rỗi cải tạo hắn, không phải bảo cô chiều hư hắn!】

Nhưng nó không biết, tôi chưa bao giờ là tiên nữ tốt bụng gì cả.

Còn nó, lại vừa khéo đưa cho tôi một mầm mống xấu xa bẩm sinh.

01

Bố tôi làm chính trị, mẹ tôi làm thương mại, anh tôi làm quân đội, tôi từ nhỏ đã có mỹ danh lương thiện.

Vì vậy, hệ thống đã chọn tôi.

Nó nói danh tiếng của tôi ở bên ngoài rất tốt.

Vì thế giao cho tôi một nhiệm vụ.

Yêu cầu tôi cứu rỗi cải tạo một phản diện tên là Thẩm Trác.

Để hắn từ một kẻ đứng sau màn thao túng âm hiểm, cô độc trở thành một người tốt.

Tôi vừa nghe, cảm thấy điều kiện lựa chọn này quả thực là được thiết kế riêng cho mình.

Vì vậy không chút do dự gật đầu, tỏ vẻ không ai hiểu “cứu rỗi” hơn tôi đâu.

Chủ yếu là tôi không thể từ chối, thứ này là bắt buộc.

Nhưng hệ thống lại rất vui vẻ.

Nó khen ngợi tôi là người dễ dàng nhất mà nó từng dẫn dắt, sau đó yên tâm truyền tống tôi đến một đấu trường ngầm.

Nó nói: 【Thẩm Trác cũng giống như tất cả các phản diện trong truyện ngôn tình, có một quá khứ rất bất hạnh.】

【Vì vậy, kí chủ phải cứu hắn trước khi tất cả những đau khổ xảy ra với hắn.】

Sau đó lại nhồi nhét cho tôi rất nhiều kiến thức:

【Thẩm Trác hiện đang ở trong đấu trường này, lúc này hắn mới mười lăm tuổi, bị mẹ kế hãm hại bán vào đây, đang trong tình cảnh không thể trốn thoát, đường cùng.】

【Chỉ cần kí chủ nhân lúc này đưa hắn về chăm sóc tốt, dạy dỗ cẩn thận, dùng tình yêu cảm hóa, nhất định có thể ngăn cản hắn bước lên con đường hắc hóa!】

Tôi giả vờ như bừng tỉnh đại ngộ “ồ” một tiếng, nhưng mắt lại lặng lẽ nhìn sàn đấu bên ngoài phòng bao.

Năm phút trước, một thiếu niên đã bị thay thế lên sàn.

Sắc mặt hắn hoang mang, ánh mắt có chút hoảng sợ.

Nhìn kỹ, cả người dường như vẫn còn run rẩy.

Một bộ dạng đáng thương vô cùng.

Chính là Thẩm Trác mà hệ thống nhắc đến.

Vì vậy, sau khi truyền đạt xong thông tin, hệ thống liền sốt ruột thúc giục tôi:

【Kí chủ, chính là hắn, bây giờ cô có thể xuống cứu hắn rồi!】

Tôi lười biếng gật đầu “ừm ừm”, tỏ vẻ: “Ngay lập tức, ngay lập tức đây.”

Nhưng thân hình lại không hề nhúc nhích.

Mà tiếp tục chống cằm, lơ đãng đánh giá thiếu niên trên sàn đấu.

Không thể phủ nhận, Thẩm Trác có một khuôn mặt không chê vào đâu được.

Đôi lông mày tinh xảo, đường nét sắc bén.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/ke-hoach-nuoi-duong-phan-dien/chuong-1.html.]

Chỉ là tuổi còn nhỏ, thân hình gầy gò, miễn cưỡng mặc vừa chiếc áo sơ mi trên người, gầy yếu thanh tú.

Trên người hắn chi chít những vết thương lớn nhỏ.

Vì hành động chậm chạp, nên bị đối thủ to lớn như quái vật dễ dàng nhấc lên bằng một tay.

Sau đó lại hung hăng ném xuống đất.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

“Ầm —” một tiếng, bụi bay mù mịt.

Tuy nhiên, người đẹp bị ngược đãi sẽ tự mang một vẻ đẹp tan vỡ.

Vì vậy, “con búp bê rách nát” này thoạt nhìn như sắp gãy này lập tức trở thành chất xúc tác hoàn hảo nhất trong vương quốc ngầm này.

“Xé xác hắn!”

“Bẻ gãy cổ hắn!”

“Tiếp tục đi, xé quần áo hắn ra trước!”

“Hahaha, tao thích xem!”

Tiếng cười chế giễu ác ý, tiếng huýt sáo trêu chọc.

Nơi xa hoa trụy lạc, sự đan xen giữa m.á.u tanh và tội ác, xen lẫn sự khao khát về cái đẹp của bạo lực.

Là cảnh tượng cuồng hoan của tất cả những kẻ ác.

Vì vậy, không ai chú ý đến.

Thiếu niên trên khán đài trông có vẻ đang chạy trốn trong sợ hãi, nhưng lại có thể “chuyển nguy thành an” trong mỗi lần bị ngược đãi, né tránh chính xác những chỗ hiểm yếu, bảo vệ bản thân ở mức tối đa.

Ngay cả hệ thống cũng không nhận ra, lo lắng bảo tôi: 【Cô mau lên đi kí chủ, bây giờ là thời điểm tuyệt vời để cứu rỗi!】

Tôi nhướng mày, cảm thấy mọi chuyện bắt đầu trở nên thú vị.

“Chờ thêm chút nữa.”

“Chờ cái gì?”

“Chờ nữa Thẩm Trác sẽ c.h.ế.t mất!”

Tôi không trả lời, mà tìm một tư thế thoải mái dựa vào, tiếp tục thưởng thức trận đấu này.

Nhưng cuộc ẩu đả một chiều này không kéo dài bao lâu.

Chỉ năm phút sau.

Khi thiếu niên thoi thóp, ban tổ chức đã chủ động dừng lại.

Trên khán đài vang lên tiếng thất vọng.

Thẩm Trác nằm trên đất, toàn thân đầy máu, hơi nhắm mắt lại.

Hàng mi rũ xuống che khuất tâm trạng của hắn, khiến người ta không thể dò xét.

Chỉ có khóe miệng hơi thả lỏng, lộ ra nội tâm chưa kịp che giấu của thiếu niên.

Tôi lại có chút hứng thú đứng dậy, xoay người đi về phía hậu trường.

【?】

【Kí chủ cô muốn làm gì?】

Tôi cong môi:

“Đương nhiên là…”

“Đưa cậu đi gặp bảo bối phản diện nhỏ của chúng ta rồi.”

 

Loading...