bắt đầu gọi cho bạn cũ. Những từng gặp , , tin .
Người đầu tiên - Linh, bạn đại học.
Cuộc gọi kết nối. giọng cô chần chừ:
“Anh gọi gì? Mới hôm qua nhắn bảo bao giờ liên lạc nữa.”
lặng . “ nhắn… khi nào?”
Cô ngắt lời: “1 giờ sáng. Còn gửi file ghi âm. Anh… kể về những chuyện mà bao giờ nghĩ .”
“Ghi âm gì cơ?”
“ hết. … nếu còn giữ liên lạc, sẽ ‘lấy điều quên’. hiểu. sợ.”
Cô dập máy.
từng gửi gì cả.
---
kiểm tra hộp thư thoại. Có 7 cuộc gọi ghi âm tự động.
mở cuộc đầu tiên.
Giọng vang lên - rõ ràng, từng chữ lạnh như thép gõ lên ly rượu:
“Xin chào. Đây là . cái nhớ. gọi để thông báo rằng, nạn nhân… đều xứng đáng. Và nếu cần, sẽ chứng minh điều đó, qua .”
---
Cuộc ghi âm thứ ba dài 12 phút.
Là … kể bộ vụ án đầu tiên, từng chi tiết: cách trói, cách dìm nước, tiếng kêu cuối cùng. Không hề ngập ngừng.
xong, tay rũ xuống. Hơi thở như mắc kẹt giữa hai xương sườn.
nhớ giọng . Không nhớ từng mở miệng như thế. từ ngữ… là cách dùng.
. “em” thì dùng giọng .
---
bật camera . Nhìn chính .
“ là Minh. … vẫn còn đây. gửi mấy cuộc gọi đó.”
Giọng phát – bình thường.
lặp . Năm .
Rồi đến thứ sáu… giọng lệch một tông.
Nghe giống . thấp hơn. Lạnh hơn. Như ai đó bắt chước một bản ghi.
thở dốc. Tắt máy.
---
khám bác sĩ tâm thần tư nhân. Để đánh giá. Để tìm bằng chứng còn tỉnh táo.
Bác sĩ trẻ, đeo kính, ghi chép liên tục.
kể thứ. Từ tiếng , đến thư, đến việc thế.
Bác sĩ chỉ hỏi một câu:
“Anh từng nghĩ… rằng tự tạo kẻ khác để đổ , vì chịu nổi bản là kẻ gây án?”
bật . “ chính là kẻ gây án. là thực hiện.”
Anh hiểu. Cũng cần hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ke-dung-ngoai-ban-an/chuong-18-nguoi-mang-giong-noi-khac.html.]
---
Tối hôm đó, nhận một email từ chính địa chỉ của .
Không tiêu đề. Chỉ đoạn ghi âm.
mở lên.
Là . Nói chuyện với Tịnh.
“Anh Tịnh, nghĩ đến lúc thật.”
“Tất cả những nạn nhân đều chọn lựa – ngẫu nhiên.”
“Anh hỏi vì dấu vết? Vì để bất cứ gì trừ ý định.”
Giọng đó… đang thú tội.
là “” - .
---
đến gặp Tịnh.
Anh như thể là một cơn ảo giác thật.
“Anh xong , còn gì?”
siết chặt tay. “ từng gọi.”
“Thế thì ai gọi ?”
trả lời. chỉ nhạt.
---
ghi âm chính .
Đọc báo. Đọc một bài thơ. Đọc tên .
Đến câu cuối - “ là Minh.”
Phát .
Ba đầu - .
Lần thứ tư, giữa chừng giọng biến dạng. Lên tông. Rồi trầm xuống như một gã đàn ông khác chen qua cổ họng.
Câu cuối như lời đe dọa.
---
Trên tường nhà , một dòng chữ xuất hiện sáng hôm :
“Khi tin giọng em hơn, thì còn tồn tại gì?”
---
bật radio. Một chương trình bàn về các vụ g.i.ế.c gần đây.
Người dẫn chương trình :
“Chúng nhận nhiều phản hồi từ thính giả. Có , từng nhận cuộc gọi từ chính ‘Minh’ - liên quan gián tiếp – kể bộ quá trình gây án. Liệu một hành vi rối loạn, là… một trò đùa bệnh hoạn?”
tắt radio. Mặt tối sầm.
---
gương. Hét lên: “TRẢ LẠI TÔI!”
Gương nứt.
hình trong gương . Và lặp : “TÔI. TÔI. TÔI.”
Mỗi lặp, giọng trầm hơn. Xa hơn. Như từ đáy giếng vọng về.