Kẻ Chec Thay - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-04-05 02:53:15
Lượt xem: 1,234

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5AewPLDZTt

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên cạnh đó, hơi thở cuối cùng lúc hồi quang phản chiếu của chú ba lại là thứ chứa nhiều dương khí nhất.

 

Âm dương hòa hợp, kết hợp với phương pháp độc nhất vô nhị của đạo sĩ, sẽ giúp chú ba trụ được thời gian bằng một nén hương, như thế sẽ có thể khiến cô dâu mang thai.

 

Với cách thức này sẽ có thể giúp chú ba nối dõi tông đường.

 

Điều quan trọng nhất là phải tìm được thân thể người sống cho chú ba.

 

Đạo sĩ sẽ dùng bí thuật để liên kết thân thể người sống này với chú ba, tăng cường dương khí của chú ba, đồng thời cũng giúp chú ba hộ pháp.

 

Ứng cử viên cho thân thể người sống tốt nhất là người có cùng tuổi với chú ba, khí huyết dâng trào lại có quan hệ m.á.u mủ, không cần nói cũng đoán được, người đó chỉ có thể là tôi.

 

Sau khi nghe ông ba vòng vo một hồi, cuối cùng tôi cũng hiểu ra vấn đề.

 

Quả thật là trên đời này không có bữa ăn nào miễn phí, tuy rằng mấy chuyện này tôi không hiểu, cũng không biết có thật sự thần kỳ như vậy không, câu hỏi đặt ra trước mắt là: “Làm” hoặc “Không làm” mà thôi.

 

Tôi liếc nhìn xấp tài liệu liên quan đến di chúc đã công chứng rồi nói: "Ông ba, chúng ta đều là người một nhà, nếu có thể giúp được thì cháu nhất định sẽ giúp, nhưng cháu còn trẻ, cũng vẫn chưa lấy vợ, chưa sinh con, nếu có chuyện gì chẳng may xảy ra..."

 

"Sao có thể như vậy được!" Ông ba trực tiếp ngắt lời tôi.

 

"Cháu cũng là người nhà họ Đào, là cháu trai của ông. Bây giờ ngoại trừ con trai của ông và bố cháu ra thì còn mỗi cháu là người thân của ông. Ông ba của cháu có hồ đồ thì cũng không thể để dòng chính của nhà họ Đào tuyệt hậu được!

 

"Yên tâm đi, đạo sĩ nói, chuyện này chắc chắn sẽ không tổn hại gì tới cháu cả, hơn nữa, người trẻ tuổi khí huyết sôi sục lại có pháp bảo của đạo sĩ, tà ma không thể tới gần cháu được, nếu không, sau này ông làm sao có mặt mũi xuống địa phủ gặp ông nội cháu đây?"

 

Lời nói của ông ba vô cùng tự tin và chắc chắn khiến tôi cảm thấy vững lòng, nhưng mắt ông ta nhanh chóng đỏ lên rồi ông ta cúi gầm mặt xuống.

 

"Chỉ đáng thương cho con trai của ông, thằng bé phải chịu báo ứng thay bố mình. Ông không đành lòng nhìn nó chịu khổ trên thế gian này nữa, nên mới dùng đến biện pháp cùng đường bí lối này. Ông cũng biết mình không còn sống được bao nhiêu năm nữa, cho nên chỉ hy vọng giúp nó có người nối dõi, không bị đứt hương hỏa của nó."

 

Tôi nghe ông ba nói rất đáng thương, nghĩ rằng một giọt m.á.u đào hơn ao nước lã nên tôi dứt khoát đồng ý.

 

Ông ba vui mừng đến phát khóc, một bên vừa lau nước mắt, vỗ vai tôi vừa liên tục bảo tôi là cháu trai ngoan.

 

Nhưng ông ta cũng nhắc tôi không được kể chuyện này với bố mẹ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/ke-chec-thay/chuong-3.html.]

Xét cho cùng, đây là một phương pháp nghịch thiên, càng ít người biết về nó thì càng tốt, ông sợ sẽ mất đi công hiệu.

 

Thứ hai, nếu bố mẹ tôi biết chuyện này, chắc chắn họ sẽ lo lắng mà đi cùng, họ cũng có tuổi rồi, dương khí trên người cũng yếu hơn. Đến lúc đó, đạo sĩ chỉ có thể dốc toàn lực để bảo vệ cho tôi, nếu có tà ma nhắm tới bố mẹ tôi thì chuyện sẽ tệ hơn.

 

Tôi thấy cũng có lý nên đồng ý với lời ông ba nói.

 

Khoảng nửa tháng sau đó, tôi lần nữa nhận được cuộc gọi từ ông ba, nói rằng bên đạo sĩ đã sẵn sàng và tôi có thể về quê rồi.

 

Tôi mua vé tàu và một mình trở về quê nhà.

 

Rất nhanh, tôi đã chứng kiến một cuộc minh hôn.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Ông ba đặc biệt dành riêng một khu vực trong khu nhà rộng lớn của mình, có sân lại có cổng để làm lễ đường.

 

Trước lễ đường treo một cặp lồng đèn, một trắng một đỏ.

 

Từ lối vào chính cho đến lễ đài, hầu như mọi nơi đều được phủ giấy vàng và in những phù văn kỳ lạ.

 

Trong khu vực lễ đường đặt 7749 chiếc bàn. Ngoại trừ chiếc bàn chính ở phía trên cùng là chiếc bàn màu đỏ, trải khăn đỏ và thắp nến đỏ ra, bốn mươi tám chiếc bàn còn lại đều là bàn màu trắng, trải khăn trắng và thắp nến trắng.

 

Cả bốn mươi tám bàn trắng đều được chuẩn bị sẵn thức ăn và rượu theo đúng cách thức của lễ tang. Mỗi bàn có mười chiếc ghế, bát và đũa được đặt úp xuống.

 

Tuy nhiên ở nơi bàn chính lại chỉ có hai chiếc ghế đẩu, một chiếc dành cho Ông ba và một chiếc dành cho đạo sĩ.

 

Ông ba nói nhỏ với tôi rằng bốn mươi tám chiếc bàn ở phía sau đều là dành cho những vị đó ngồi, chỉ có chiếc bàn chính này là dành cho người.

 

Tôi gật đầu, như hiểu như không, bàn chính là dành cho người nhưng bàn chính chỉ có hai chiếc ghế, vậy tôi ngồi ở đâu?

 

Đạo sĩ chỉ tay về phía lễ đài, lúc này tôi mới để ý thấy phía sau rèm đặt hai cỗ quan tài y hệt nhau.

 

4.

Mặc dù tôi đã chuẩn bị tinh thần nhưng không ngờ đến chuyện này.

 

Tôi sợ đến nỗi không nói nên lời, tim tôi như muốn nhảy khỏi lồng ngực, nếu thật sự cần tôi nằm vào đó thì tôi ngàn lần cũng không dám.

 

Loading...