Hàn Đình Hoa phớt lờ những vết xước và vết bầm tím đau đớn mặt. Anh phủi bụi bẩn quần áo và lau m.á.u ở khóe miệng.
- Cô Lạc, Hàn, hai thương ? – Bảo vệ hỏi.
Bảo vệ thở phào nhẹ nhõm khi thấy con gái ông Lạc trầy xước gì mặt.
- Vẫn còn sống. - Cô cùng Hàn Đình Hoa rời .
- Nhóc con, hãy học cách tự lượng sức .
Sau đó, tại nhà họ Lạc, Lạc Thành Hoa khiển trách con gái vì những vết thương của Hàn Đình Hoa. Lạc Thành Hoa rằng việc trốn học là của con gái . Nếu cô trốn học thì cô và Hàn Đình Hoa sẽ gặp bọn côn đồ.
Lạc An Hải chịu thừa nhận sai. Bố cô nhốt cô trong phòng ngủ và bắt cô nhịn ăn cho đến khi cô xin . Nếu cô ngoan cố, bố cô sẽ thuê gia sư dạy học tại nhà.
Cô hề nao núng những lời đe dọa vụn vặt của bố. Thay vì giải thích chuyện gì xảy , cô bật nhạc và tắm thư giãn.
Tắm xong, cô sấy tóc và chuẩn ngủ trưa.
Có gõ cửa phòng ngủ. Cửa mở, Hàn Đình Hoa đang bê một đĩa nước táo và bát canh rau thơm.
Cô hề động lòng những vết xước và vết bầm tím mặt . Chính mùi hương thảo mộc mới cô thấy nhột.
- Mẹ đang câu dẫn chú Lạc. Bà nhờ lén mang cơm tối cho cô. - Anh .
- Mẹ giỏi nịnh nọt lắm. - Cô .
- Cậu ngoài cửa gì? Sao phòng ?
- Cô là phòng cô mà. - Anh .
Cô hít một thật sâu thở .
- Lần cho phép phòng .
Anh bước phòng cô và đặt thức ăn lên bàn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/yeu-lai-tu-dau-sced/chuong-7.html.]
- Cảm giác bao cát thế nào? - Cô hỏi, nhấp một ngụm nước táo.
- Ít nhất thì cô cũng thương. - Anh .
Anh quan tâm là bao cát vì là con trai. thấy ai hại một cô gái.
Cô nắm chặt ly nước táo.
- Đồ ranh con, cần hùng để bảo vệ .
- cũng sẽ điều tương tự với một lạ thôi. - Anh .
- hiểu . - Cô .
- Nếu hành động như một thằng ngốc, thì đừng thế mặt . Hiểu ?
Anh bối rối. Anh gì để cô tức giận.
- hiểu cô buồn. Rõ ràng là cứu cô dù cô cần giúp đỡ. cô chạy gọi cứu vì cô thương. – Anh .
- Hàn Đình Hoa, cần dạy bảo ! - Cô hét lên.
Cô chịu đủ lời bố dạy bảo . Cô cần một đứa trẻ con dạy bảo.
- dạy bảo cô. chỉ cô cẩn thận hơn và tránh xa những tình huống nguy hiểm trong tương lai. - Anh .
- cần xen chuyện của . - Cô .
- Nhóc con, hãy cố gắng học cách tự bảo vệ . Dù gặp nguy hiểm, cũng cần giúp. Cậu hãy , nếu giúp thì vết thương của nghiêm trọng hơn . Chỉ cần đừng hành động như một thằng ngốc và tránh xa phòng ngủ của là .
Anh lý luận với một vô lý nên bước khỏi phòng ngủ của cô. Đến cửa, .
- Giờ thì hiểu tại nhiều bạn cùng lớp ghét cô và giữ cách với cô . - Anh đóng cửa .
Cô quan tâm đến lời lăng mạ của . Điều hiện lên trong tâm trí cô là khoảnh khắc đáng sợ khi lao đám con trai để bảo vệ cô. Làm thể để đánh? Tại tự bảo vệ ? Tại bảo cô bỏ chạy? Tại hành động như một thằng ngốc và tự đối phó với những thằng to gấp đôi ?
Hành vi ngu ngốc của khiến cô thất vọng như thể cô bất lực trong việc ngăn lãng phí cuộc đời khi cô c.h.ế.t. Tại thể ghét cô? Nếu ghét cô thì sống một cuộc sống , và cô sẽ thất vọng khi thấy sống một cuộc sống . Cô gì để ghét cô?