- thầy rằng ranh giới giữa yêu và ghét mong manh. Cô nghĩ điều đó đúng ? - Anh .
Mặt cô đỏ bừng và cô chán ăn. Cô hiểu tại một phụ nữ ba mươi tuổi thể chống một bé ranh mãnh.
- Cậu nhóc, đến các mức độ ghét khác ? - Cô hỏi.
- ghét nhất là những kẻ kinh tởm giả vờ ngây thơ. Nhất là những kẻ đào mỏ giả vờ ngây thơ để dụ dỗ con mồi giàu .
Cô hiểu tại trông đáng thương đến khi cô mất. Lẽ nên quên hết thứ về cô, kể cả tên cô và tiếp tục cuộc sống của . Tại ngốc nghếch như ? Cô thể chịu đựng việc ở cùng phòng với , và chạy khỏi lớp học.
Đến cổng trường, cô thấy tiếng bước chân chạy phía . Cô và thấy đang chạy về phía .
- Sao theo ? Cậu nên về nhà . - Cô hỏi.
- xin nếu gì khiến cô buồn. - Anh xin .
Anh gì khiến Lạc An Hải buồn. xin nếu Lạc An Hải buồn.
- cần lời xin giả tạo của . - Cô .
Anh cách an ủi những cô gái đang buồn.
- Cô gì để cô buồn nữa? - Anh hỏi.
Cô ngạc nhiên câu hỏi của , và suy nghĩ xem nên gì để quên cô.
- Đừng bao giờ phòng ngủ của . - Cô .
- Hả? - Anh hỏi.
- Kể cả khi ở trong phòng ngủ, cũng phép phòng ngủ của . - Cô .
- Ồ. – Anh đáp.
Điều là hứng thú với phòng ngủ của cô. nếu việc đồng ý với cô khiến cô vui thì sẽ chiều theo.
- Và các thể... - Cô và nhận thấy một nhóm nam sinh từ một trường công lập gần đó.
- Mấy đứa nhóc cái gì ?
- Cô là Lạc tiểu thư băng giá ? Cô và bạn cho cô một trận vui vẻ ? - Tên cầm đầu hỏi.
Hàn Đình Hoa cau mày, mặt Lạc An Hải để bảo vệ cô.
Bọn côn đồ nhạo một đứa nhỏ nhắn như Hàn Đình Hoa mà dám lên cản đường chúng.
- Nhóc con, mày hùng ? Tránh ngay, tao sẽ cho mày một trận. - Tên cầm đầu hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/yeu-lai-tu-dau-sced/chuong-6.html.]
Hàn Đình Hoa đá chân tên cầm đầu.
- Á! Đồ nhóc con! - Tên cầm đầu quát.
- Tụi mày, đ.á.n.h nó!
Hàn Đình Hoa bỏ chạy. Anh túm lấy cánh tay giơ lên của một tên trong băng đảng và c.ắ.n tay .
- A! Thả tao ! - Tên c.ắ.n hét lên và đẩy Hàn Đình Hoa xuống đất.
- Chạy ! - Hàn Đình Hoa với Lạc An Hải.
Hàn Đình Hoa dậy khỏi mặt đất và lao tên cầm đầu để câu giờ cho Lạc An Hải chạy thoát.
- Nhóc con, tao sẽ cho mày c.h.ế.t! - Tên cầm đầu và rút một con d.a.o bỏ túi.
Lạc An Hải túm lấy tay tên cầm đầu và vặn cho đến khi buông dao. Cô nhặt con d.a.o lên và dí cổ .
Cô là một cô gái cần cứu. Cô huấn luyện võ thuật để trút giận, và cách chiến đấu bằng vũ khí. Đối phó với một đứa nhóc con trong sân trường chẳng khó khăn gì với cô.
- Lũ nhóc con, lùi , kẻo thằng đầu gấu của tụi mày c.h.ế.t chắc. - Cô .
- Tụi mày, đừng đ.á.n.h nữa! - Tên đầu gấu hoảng hốt.
Bọn trẻ lời tên đầu gấu và ngừng đ.á.n.h .
- Lũ nhóc con, quỳ xuống đất. – Cô lệnh.
- Cô Lạc, tha cho . xin . - Tên đầu gấu .
- Tha cho mày ? - Cô hỏi.
- Tao sẽ tha cho mày nếu mày gãy tay , cái tay mà mày dùng để rút con d.a.o .
Tên đầu gấu sợ đến nỗi dám trả lời.
- Này, thằng nhóc to xác . Lấy một hòn đá và gãy tay thằng đầu gấu của mày . - Cô .
Bọn đầu gấu sai khi thèm khát băng giá đáng sợ.
- Lũ nhóc con, tụi mày lảng vảng quanh khu vực gì ? - Một bảo vệ hỏi từ xa.
Cô thả con d.a.o xuống đất khi bảo vệ đến cổng trường.
- Nhóc con, nếu mày và đám bạn hỗn láo của mày còn gây sự với tao nữa, tao sẽ c.h.ặ.t t.a.y mày đấy. Giờ thì cút . – Cô .
- Vâng, cô Lạc. - Tên cầm đầu .
Bọn côn đồ bỏ chạy tán loạn như gà mắc tóc.