Yêu Là Buông - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-08-10 12:24:38
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ ngày Nhậm Minh Thương với về chuyện lễ cập kê, thấy bóng dáng trong vài ngày liền. Có mấy nghi ngờ liệu tên khốn nghèo rớt mùng tơi, lễ cập kê nào hồn để tặng mà đau khổ nhảy sông .

Vừa lâu ăn bữa nào thịnh soạn, đợi c.h.ế.t sẽ bàn của già, răng già yếu, động tác chậm, thể giành giật đồ ăn với .

Tiếc là đợi lễ cập kê, cũng chẳng đợi bữa ăn ngon, mà đợi tin hoàng hậu nước Lan Thương qua đời.

Lúc đó, đang chán nản tuyết mái hiên thì một cung nữ hốt hoảng chạy đến báo hoàng hậu sắp qua khỏi. Ta mất một lúc mới nhớ đó là mẫu của Nhậm Minh Thương.

Thế là, vén váy từ Đông cung chạy đến hoàng cung, chạy đến lãnh cung.

Những bức tường đỏ hai bên đường cung điện xây cao, mây cũng nhuốm màu mực đen kịt, con đường dường như dài vô tận, khiến nghẹt thở.

Khi đến nơi, Nhậm Minh Thương đang ngoài lãnh cung, vẻ mặt chút biểu cảm, đường nét khuôn mặt toát lên sự lạnh lùng thờ ơ. Hình ảnh đó dường như trùng khớp với khuôn mặt của hoàng đế Nhậm Trú, suýt nữa nghĩ Nhậm Minh Thương chiếm xác .

"Ngươi đến ." Nhậm Minh Thương thấy tiếng động, đang thở hổn hển: "Bà gặp ngươi."

Ta một cái, khẽ gật đầu, cung nữ dẫn .

Vừa bước , thấy ngay hoàng hậu đang tựa giường, thở thoi thóp, sắc mặt tái nhợt.

Bà vẫn mặc một bộ y phục đơn sơ, bệnh tật. Khi khẽ ho, bà nôn một chiếc khăn tay đầy máu.

Ta nhớ hoàng hậu mà từng gặp. Lúc đó, bà ghế phượng, ánh mắt trống rỗng, giống như một con rối, hoàng đế và mối tình trong mộng của mật.

thấy , dường như dậy về phía , tiếc là vững, ngã sụp xuống đất, các ngón tay cong , siết chặt lấy mặt đất.

- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.

Ta vội vàng xuống đỡ bà: "Nương nương."

Bà cũng để ý đến cách xưng hô của , chỉ , lâu, ánh mắt lộ một ý nghĩa sâu xa mà thể hiểu.

Bỗng nhiên, hình bà cứng , nôn từng ngụm m.á.u tươi. Như một con cá mắc cạn bất lực vẫy vây, bà run rẩy : "Ta cầu xin ngươi, cầu xin ngươi, hãy chăm sóc Minh Thương thật cho . Ta về nhà , về nhà..."

Bà khẽ ngân nga một bài hát, m.á.u tuôn ngừng. Ta rõ, bà đang hát "Thứ ba mươi tám năm hạ chí".

"Nàng vẫn diễn vở kịch cưỡi ngựa tre đến"

"Nàng vẫn mặc bộ y phục hoa in bóng chồng chất"

[.......]

Lặng lẽ, dần dần bà tắt thở, ngã lòng . Ta ngây cảm nhận sự lạnh lẽo trong vòng tay.

Ta khẽ cử động, đỡ bà dậy, thì thấy một tờ giấy trắng rơi từ tay áo bà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/yeu-la-buong/chuong-8.html.]

Mặt : "Thất bại , về nhà nữa. Tại những yêu là yêu nữa."

Mặt kín chữ:

"Ta về nhà"

"Ta về nhà"

"Ta về nhà"

"Ta về nhà"

Ta cất tờ giấy , gọi cung nữ đến chỉnh trang y phục cho hoàng hậu. Ra khỏi điện, thấy Nhậm Minh Thương vẫn đó.

Tuyết rơi ào ào, trong tuyết, như một khung cảnh bi thương đẽ.

Ta đưa tờ giấy cho . Hắn mở xem, một câu: "Bà tên là Phong Tín Tử."

Ta giật . Đó là tên của hoàng hậu.

Thực sớm nhận , hoàng hậu Lan Thương giống ở đây. Có vẻ như bà là một " chơi" mà từng trong tiểu thuyết.

Nhậm Minh Thương im lặng, bước trong để lo hậu sự cho hoàng hậu, cho chuẩn linh đường. Loay hoay đến nửa đêm, suốt quá trình, hoàng đế nước Lan Thương đến lấy một . Ta đoán hoàng đế , nhưng đến.

Sau khi Nhậm Minh Thương lo liệu xong việc, dẫn gặp hoàng đế Nhậm Trú.

Lúc đó, tẩm cung của hoàng đế đèn đuốc sáng trưng, còn vẻ ca hát tưng bừng như , đêm nay yên tĩnh đến lạ thường.

Ta ngoài điện, lúc mới phát hiện từ đây thể thấy lãnh cung của hoàng hậu Lan Thương một cách rõ ràng. Hai cung điện đối diện , ở giữa là một khu rừng trúc.

Nhậm Minh Thương bước , trực tiếp đưa tờ giấy cho Nhậm Trú. Nhậm Trú đang tựa giường nghĩ gì, nhận lấy tờ giấy từ Nhậm Minh Thương mở xem.

Sau khi rõ nội dung giấy, vẻ mặt đổi, chỉ đôi tay siết chặt tờ giấy nó nhăn nhúm tố cáo .

Đèn đuốc chao đảo, bóng lay động.

Hoàng đế Lan Thương lặng lẽ tờ giấy, lật lật lâu.

Nhậm Minh Thương khẩy: "Là ngài hại c.h.ế.t bà ."

Mờ mờ ảo ảo, thấy hoàng đế Lan Thương rơi một giọt nước mắt, ướt một góc tờ giấy.

Có lẽ bi kịch luôn nối tiếp .

Ta mất thiếu niên của , vị hoàng đế Lan Thương đồn đại là tàn bạo, độc đoán cũng mất thê tử đầu của .

Loading...