Gương mặt từ trắng bệch dần dần trở nên u tối, cơn gió lạnh thổi tới.
Con ma còn khó dỗ hơn cả thật.
Thật sự là chửi thề luôn, chỉ là hôn thôi mà!
nhón chân, ôm cổ , hôn vội một cái như chuồn chuồn lướt nước. Ai ngờ chạm đôi môi lạnh như băng , mắt liền trợn to, hàng mi dài khẽ rung như cánh bướm.
Rồi xong.
Hôn xong, chuẩn rút lui.
…
Không ngờ kéo trở .
kinh hoàng kịp gì thì lưỡi của Liễu Canh Hoằng trườn miệng .
Mút lấy, quyến rũ, dây dưa.
né thì tiến.
Cho đến khi bắt đầu cảm thấy mùi m.á.u tanh.
Dần dần, nhận chỉ một chút, mà ngày càng đậm đặc. Đôi mắt sát ngay mặt , còn vẻ bối rối ngượng ngùng nữa, mà là tham lam, là dục vọng chiếm hữu.
Đây là nụ hôn.
…
Ánh mắt càng lúc càng sáng rực, cơ thể tỏa luồng khí âm u.
cảm thấy mềm nhũn, ý thức dần dần mơ hồ, đây là hôn… Mà là một sự nuốt chửng.
Trước đây từng , những linh hồn mượn để dương.
Chẳng lẽ chuyện ... đang diễn thật ?
Hắn cưới là giả. Muốn g.i.ế.c , mượn xác dương... mới là thật.
7.
đẩy , nhưng càng dùng sức, hai chúng càng dính chặt . càng lùi, càng quấn lấy .
Phải đây?
lúc đó, thoáng thấy từ xa lượt tiến khu mộ. Cảm giác giam hãm quanh đột ngột biến mất.
Liễu Canh Hoằng biến mất . Cảm giác căng thẳng tột độ khi nãy cũng tan theo.
Trong suốt cuộc đời , bao giờ một khoảnh khắc nào mà khao khát bắt cách ly đến .
đầu , quả nhiên, bức ảnh bia mộ trở bình thường. Trong ảnh là một trai tuấn tú, ngũ quan thanh tú, đang đầy mê hoặc.
chằm chằm bức ảnh , những đang từ xa tiến gần, cuối cùng trong lòng như trút gánh nặng.
nắm một nắm cát đất, hất thẳng lên bức ảnh của Liễu Canh Hoằng.
“Còn mơ chồng ? Làm chó còn đủ tư cách!"
8.
sắp xếp ở tạm một khách sạn gần nghĩa trang công cộng.
Trang thiết trong khách sạn , trong phòng mùi ẩm mốc nặng nề, vòi nước thì cứ “tí tách tí tách” nhỏ giọt ngừng.
dù cũng còn hơn là ở mãi phần mộ đó.
Nghĩ chuyện xảy hôm nay, đúng là xui xẻo tận mạng.
Lần đầu gặp mặt yêu đương dị giới? Anh bạn , đấy dị giới yêu đương, mà là âm hôn ?
Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/yeu-em-thanh-benh/phan-3-con-mo-lam-chong-toi-lam-cho-toi-con-khong-du-tu-cach.html.]
vô thức sờ lên môi , cảm giác lạnh mềm khi nãy vẫn như còn vương .
Rốt cuộc gì? Liệu như đoán, dùng một cách nào đó để trở dương gian? Chứ nếu thì chuyện gặp yêu, một lòng một , quyết tâm đòi chung sống trọn đời như thế?
Chẳng lẽ ma quỷ cũng não mê tình?
giường suy nghĩ mãi.
Càng nghĩ càng thấy buồn ngủ. Cuối cùng vứt cả giày dép, chui tọt chăn ngủ luôn.
…
mơ một giấc mơ.
Trong mơ, một thiếu niên mặc áo phông trắng chậm rãi bước về phía . Sắc mặt tái, lông mi đen dài ướt át, chóp mũi và khóe mắt đỏ hoe, như mới xong.
Anh chằm chằm, trong mắt như vực sâu đen ngòm, hút đó.
cử động, nhưng động đậy .
Cảm giác như thể còn là của .
Giọng đầy oán trách: “Cún con thích bỏ rơi đấy.”
9.
Lúc tỉnh dậy, trời gần về chiều.
Bên tai vẫn là tiếng nhỏ giọt của vòi nước.
Bên cạnh giường, ở vị trí trũng xuống, giống như qua.
Trong đầu nổ “bùm” một tiếng.
Chẳng lẽ thật sự đến? Thật sự từng bên giường ?
lập tức quanh bốn phía… rèm cửa, bàn ghế, ly , dường như chẳng gì động , vẫn nguyên trạng như cũ.
Không hề dấu vết của khác.
Giống như đến, giống như từng đến.
Chẳng lẽ là nghĩ nhiều?
đang định thở phào thì phía lưng đột nhiên vang lên một giọng : “Tìm , chủ nhân?”
phắt , phát hiện phía chính là Liễu Canh Hoằng.
Anh bám theo tới đây .
Giỏi lắm.
Thì tất cả là mơ.
Nói cách khác, chỉ đến thật, mà còn đó lặng lẽ ngủ đến tận bây giờ.
Anh tiến gần, đầu lưỡi đột nhiên đau buốt như kim chích, đau đến nỗi má cũng tê dại, vội vàng dùng tay che miệng .
Liễu Canh Hoằng chỉ khẽ, hiệu cho gương trong phòng khách sạn. Anh bảo há miệng .
mới phát hiện đầu lưỡi , từ lúc nào xuất hiện một dấu tròn.
Càng nghĩ càng thấy đáng sợ.
chợt nhớ , hôm qua ở khu mộ, lưỡi từng quấn lấy lưỡi .
Chẳng lẽ là lúc đó cái dấu ?
Lấy giấy vẽ luôn hả?
Biến thái thật sự...