Cô một tràng dài lên rời , nắm lấy tay cô vội .
“Anh từng đồng ý chia tay, giải thích em vẫn cố chấp như ”
“ là như đấy, đừng dây kẻo vướng mùi nghèo hèn”
Nói xong cô vùng tay khỏi tay đang nắm của , bước thẳng ngoài , tiếng vọng ở phía .
“Em đừng hối hận”
Hứ hối hận ừ, cô sẽ , nhưng trong cô chút tiếc nuối, khi bước xa đó khoẳng 500m cô mới bắt đầu rơi nước mắt, cô nhớ đoạn kí ức giữa với cô, thời gian hai bên ngắn lắm cũng tròn 2 năm.
Vì cô cũng nhiều thứ, thậm chí còn cố gắng học nấu món thịt kho tàu vì cô, hai còn cùng hẹn ước pháo hoa năm mới tận 2 .
Vậy mà giờ đây, như một kẻ xa lạ với cô, nếu đêm lén đó lẽ cô sẽ bao giờ suy nghĩ thật của về cô.
cũng là một điều may mắn, giúp cô chấm dứt mộng tưởng trở thực tế.
“Em chứ, đây , ai gì em hả Vũ Vũ”
Tiếng quen vang lên mặt cô, trời ơi tại lúc cô xí, yếu đuối thế chứ, bắt gặp lúc cô chuyện .
“Em , chỉ là chuyện cá nhân thôi”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/yeu-duong-gap-ngay-thang-toi/chuong-3.html.]
Bỗng nhiên bụng cô vang lên mấy tiếng khá to, ngại ngùng quá mất.
“Em ăn gì , cùng nhé mời”
Anh , cô khẽ gập đầu. Anh dẫn cô tới một nhà hàng, khi gọi món xong, mới hỏi cô.
“Sao em tránh mặt em , chặn cả thông tin liên lạc của nữa?”
Cô cảm thấy bữa ăn cố sẽ nuốt trôi , cô lên một chút mới đáp .
“Em ngại nên tránh mặt , em sợ nghét bỏ em nên em tránh cho đỡ khó xử đôi bên”
“Thật , bao giờ ghét em cả nên việc em né tránh , khiến tổn thương”
“Em xin , em nghĩ như về nữa, em vứt bỏ đoạn tình cảm đó ”
Anh khựng một cái cô một lúc, cô chiếu tướng đến đỏ cả mặt, thấy biểu cảm mặt cô, mới khẽ.
Gác Xép Của Tiếu Tiếu
“Mau ăn món em thích đó”
Sau bữa ăn xin thông tin liên lạc của cô, đưa cô về tận phòng trọ, về tới phòng cô phát hiện cánh cửa phòng cô cậy mở.
Cô lo lắng hé mở phòng bước , vấn đề gì cả cô , tìm kiếm thêm vài nữa, cũng thấy gì .
Không gì tức là chắc chắn sẽ gì đó, cô nhanh chóng tìm kĩ nữa cô chợt để ý thấy chiếc gương phòng tắm của cô lệch nhẹ