Thương Dịch gật đầu: "Ừ, đánh."
Kiều mẫu sợ phát điên, quỳ mặt đất điên cuồng dập đầu cầu xin: "Tha mạng, Bệ hạ tha mạng, dân phụ sai , dân phụ cố ý! Nương nương, hãy xin Bệ hạ tha cho dân phụ !"
Ta gửi cho Kiều mẫu một ánh mắt "yên tâm", dịu dàng "cầu xin" Thương Dịch: "Bệ hạ, mẫu thần thể yếu đuối, e là chịu nổi hai mươi trượng, chi bằng để phụ chia sẻ với bà một nửa?"
Kiều phụ đột nhiên trợn to mắt: "Không ——"
Từ chối cũng vô dụng, ông và Kiều mẫu cùng lôi xuống đánh trượng.
Tiếng kêu thảm thiết chẳng khác gì Kiều Ngũ năm xưa đánh đập.
"Ai ở nhà ! Hả? Kiều Ngũ? Ngươi về ? Ồ, còn dẫn theo một tên nam nhân về nữa, chậc chậc chậc."
Đột nhiên, rèm trong nhà vén lên, một thứ trông giống như quả b.o.m khoai tây bước . Đây là của Kiều Ngũ, Kiều Diệu Tổ. Kiều Diệu Tổ cao, ước chừng nặng hơn 250 cân, cả béo ú núc ních.
Ta lập tức há hốc mồm: "Oa, béo quá mất."
"Ngươi gì hả, Kiều Ngũ, xem mấy năm nay ngươi sống lắm, mau đưa mấy thứ trang sức đầu cho , Xuân Phong Lâu... a!"
Chỉ "bốp" một tiếng, Vương công công tát một cái mặt Kiều Diệu Tổ: "Dám bất kính với Hoàng hậu nương nương! Người , lôi xuống đánh ba mươi trượng nặng!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/yeu-chieu-kieu-vu-brue/hoan.html.]
Lúc Kiều Diệu Tổ mới , trở thành Hoàng hậu, nhân vật mà mười cái mạng của cũng dám đắc tội. Kiều Diệu Tổ hoảng sợ, học theo mẫu mà điên cuồng dập đầu, nhưng vô ích, cũng lôi xuống đánh trượng.
Còn về việc tại thêm mười gậy, lẽ là do Vương công công thù oán riêng.
Sau chuyến vi hành đến thôn Kiều, Thương Dịch Kiều Vũ thật sự thỏa mãn.
Nàng vui, cũng vui lây. Đêm đó, như thường lệ, đến Phượng Loan cung của Kiều Vũ nhưng thấy nàng .
"A Vũ?"
Bỗng nhiên, cánh cửa lưng khẽ khép , một chuỗi tiếng chuông trong trẻo vang lên.
Thương Dịch .
Kiều Vũ xuất hiện trong bộ váy múa đỏ rực như lửa, cổ tay và mắt cá chân đeo lục lạc vàng, theo từng chuyển động mà leng keng ngân vang.
Thương Dịch hiểu, nàng đang cảm tạ hôm nay đưa nàng "trả thù".
"Bệ hạ, đêm khuya , thần xin phép hầu hạ nghỉ ngơi."
Khi đôi tay mềm mại của nàng phủ lên vai Thương Dịch, kiềm chế nữa, bế thốc Kiều Vũ lên đặt giường.
Yết hầu của nam nhân khẽ động, dùng giọng khàn khàn : "Được."