Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 166: --- Chung Chương

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:59:59
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thời gian trôi nhanh như thoi đưa, thoáng cái năm năm trôi qua. Huệ Châu thành từ lâu những đổi long trời lở đất, sản nghiệp của Hạ Vãn Nguyệt thúc đẩy kinh tế của Huệ Châu thành.

 

Ngày càng nhiều di cư đến đây, càng ít thương nhân tìm đến Hạ Vãn Nguyệt hợp tác. Các thôn trấn xung quanh Huệ Châu thành đều trồng hoa tươi.

 

Bước khỏi thành, là thể thấy những cánh đồng hoa rộng lớn. Những đóa hoa tươi đều là để cung cấp cho Hạ Vãn Nguyệt phấn son.

 

Khi ánh nắng ban mai của Huệ Châu thành xuyên qua song cửa sổ rọi trạch viện, Lý Ôn Ngôn 13 tuổi, đang thư án ôn tập.

 

Hai năm , thi đậu Đồng Sinh, giữa lông mày và khóe mắt mất vẻ non nớt, thêm vài phần trầm .

 

Bên ngoài viện truyền đến tiếng bước chân, là Lý Tri Hạ cũng 13 tuổi từ tiệm phấn son trở về. Trong tay nàng cầm sổ sách, thành thạo báo cáo với Hạ Vãn Nguyệt: “Nương, hôm nay ‘Trầm Hương Ngọc Lộ’ bán ba mươi hộp. Phía Kinh thành đặt một trăm năm mươi hộp sản phẩm mới mùa hè, con sắp xếp cho tiểu nhị chuẩn hàng .”

 

Hạ Vãn Nguyệt nhận lấy sổ sách lật xem, đáy mắt tràn đầy sự an ủi.

 

Trong năm năm , Lý Tri Hạ theo nàng học quản lý sổ sách, sắp xếp hàng hóa, từ lâu thể độc lập cáng đáng việc. Việc vận hành thường ngày của tiệm phấn son và nhà băng gần như cần nàng bận tâm.

 

Đang chuyện, quản gia dắt Lý Diệc Bạch 6 tuổi từ bên ngoài trở về. Tiểu gia hỏa đeo cặp sách nhỏ, nhảy nhót chạy đến bên Hạ Vãn Nguyệt: “Nương, hôm nay khen con chữ , còn thưởng cho con một viên kẹo!”

 

Hạ Vãn Nguyệt xoa đầu Tiểu Bạch, chạy về phía Lý Ôn Ngôn để thỉnh giáo công việc học hành, trong lòng tràn đầy sự yên .

 

Năm năm , chỉ Huệ Châu thành đổi lớn, mà phường nhỏ năm xưa cũng mở rộng thành “Hạ Ký Tổng Phường” khí phái. Con đường cửa lát đá xanh, hai bên mở thêm ít tiệm buôn mới, xe ngựa và khách bộ hành qua tấp nập dứt, náo nhiệt hơn xưa mấy phần.

 

Tiệm phấn son chỉ mở mười chi nhánh ở Giang Nam, mà tiệm chuyên doanh ở Kinh thành còn trở thành “món bánh thơm ngon” trong giới quý phụ, ngay cả đơn hàng từ trong cung cũng nhiều hơn xưa ba phần.

 

Đến buổi trưa, Hạ Vãn Nguyệt dẫn các hài tử đến “Hạ Ký Lỗ Vị Tổng Phường” phố dùng bữa.

 

Tiệm lỗ vị bây giờ còn là quán nhỏ năm xưa, mà là một cửa tiệm lớn ba tầng. Tầng một bán lỗ vị, tầng hai các phòng nhã tọa, tầng ba thì dùng để cất giữ hàng hóa.

 

Vương thẩm tử thấy bọn họ đến, tiến lên nghênh đón: “Phu nhân, Ôn Ngôn thiếu gia, Tri Hạ tiểu thư, hôm nay đặc biệt giữ cho quý vị món vịt sốt mới lỗ xong, vẫn là theo công thức năm xưa của phu nhân đó.”

 

Khi dùng bữa, Lý Ôn Ngôn tham gia Viện thí năm . Hạ Vãn Nguyệt lập tức ủng hộ: “Con cứ yên tâm chuẩn thi cử, chuyện trong nhà con lo liệu, cần bận tâm.”

 

Lý Tri Hạ cũng gật đầu: “Ca ca cứ yên tâm, việc cửa hàng thể quản lý , còn thể giúp sắp xếp tài liệu ôn tập nữa.”

 

Lý Diệc Bạch chớp chớp mắt : “Ta cũng chăm chỉ sách, giống ca ca thi đỗ Đồng sinh, thi đỗ Tú tài!”

 

Sau bữa cơm, cả gia đình cùng dạo bước phố Huệ Châu.

 

Nhìn những cửa hàng san sát hai bên đường, những con phố sạch sẽ, cùng dòng qua với y phục lộng lẫy, Hạ Vãn Nguyệt khỏi nhớ hình ảnh khi nàng mới đến Huệ Châu năm năm về .

 

Ngày nay, Hạ Ký trở thành thương hiệu nức tiếng của Huệ Châu. Nàng chỉ bảo vệ các con, mà còn tạo dựng nên một gia nghiệp tươm tất, ngay cả Tri phủ thấy nàng cũng khách khí vài phần.

 

Trở về trạch viện, Lý Tri Hạ cửa hàng đối chiếu sổ sách, Lý Ôn Ngôn tiếp tục ôn tập sách vở, Lý Diệc Bạch thì theo quản gia học chữ trong sân.

 

Hạ Vãn Nguyệt gốc cây, ngắm thứ mắt, khóe môi hé nở nụ .

 

Huệ Châu thành khi thu, sớm tối thêm vài phần se lạnh.

 

Lý Ôn Ngôn mỗi ngày sáng thức dậy, gốc hòe trong sân tụng kinh thư, sương sớm ướt vạt áo mà y cũng .

 

Cách kỳ thi Viện thử chỉ còn nửa năm, y càng cần cù hơn .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-166-chung-chuong.html.]

Hạ Vãn Nguyệt thấy rõ điều đó, đặc biệt sai dựng một cái lán nhỏ gốc cây, sắm sửa lò sưởi và nóng, sợ y cảm lạnh.

 

Lý Tri Hạ thì bận rộn chuẩn sản phẩm son phấn mới mùa thu.

 

Nàng dẫn các tiểu nhị đến vườn hoa chọn những đóa quế hoa và cúc hoa mới hái, khi về cùng các lão sư phó trong xưởng điều chỉnh công thức, tạo “Quế hoa nhuận thần cao” và “Cúc hoa tu hộ chi” ưa chuộng hơn năm ngoái.

 

Buổi tối hôm đó, nàng mang mẫu thử nghiệm trở về, hưng phấn trình bày cho Hạ Vãn Nguyệt xem: “Nương, xem , son dưỡng môi thêm mật ong, thoa càng thêm ẩm mượt, dùng mùa đông cũng sẽ khô nứt.”

 

Hạ Vãn Nguyệt thử một chút, quả nhiên mịn màng mềm mại, khen nàng: “Tốt hơn cả những gì nương năm xưa. Sau việc nghiên cứu sản phẩm son phấn mới, cứ giao cho con.”

 

Lý Diệc Bạch sáu tuổi ở tư thục cũng trở thành một tiểu danh nhân.

 

Tiên sinh thường khen nó thông minh hiếu học, học chữ nhanh, còn cho nó giúp đỡ các bạn học khác.

 

Mỗi ngày tan học trở về, nó đều vui vẻ chạy nhảy kể cho nương và ca ca, tỷ tỷ những chuyện thú vị ở tư thục, ví dụ như ai ngủ gật trong giờ học phạt , ai sai thơ gây chuyện , luôn khiến cả nhà phá lên.

 

Hôm đó nó còn mang về một tự phê duyệt, đó “Nét chữ ngay ngắn, tiền đồ rộng mở”, Hạ Vãn Nguyệt đặc biệt dán tự lên tường phòng khách, coi như lời động viên dành cho nó.

 

Đêm Trung thu, Hạ Vãn Nguyệt quyết định tổ chức một “Hạ Ký Trung thu yến”, mời các thương hộ và vợ chồng Tri phủ trong thành Huệ Châu đến nhà khách.

 

Lý Tri Hạ sớm nửa tháng bắt đầu chuẩn , chọn những hộp “Trung thu hạn định chi cao” mới nhất từ tiệm son phấn quà tặng, cho tiệm lỗ vị hộp quà lỗ vị đặc biệt Trung thu.

 

Lý Ôn Ngôn thì giúp thiệp mời, nét chữ của y ngày càng ngay ngắn, ngay cả Tri phủ thấy cũng khen dứt lời.

 

Lý Diệc Bạch cũng nhàn rỗi, cùng quản gia bố trí sân viện, treo đèn lồng ngay ngắn, còn đặt cửa bức tranh mặt trăng tự vẽ.

 

Ngày Trung thu yến, trong sân đèn lồng treo kết rực rỡ, náo nhiệt phi thường. Phu nhân Tri phủ nắm tay Hạ Vãn Nguyệt, : “Vãn Nguyệt, ba đứa trẻ nhà ngươi quả thực quá ưu tú, Ôn Ngôn học vấn , Tri Hạ ăn, Diệc Bạch ngoan ngoãn, ngươi thật phúc khí.”

 

Hạ Vãn Nguyệt bóng dáng bận rộn của các con, lòng tràn đầy kiêu hãnh. Những năm tháng khổ cực uổng phí, các con đều trưởng thành, thể giúp nàng san sẻ gánh nặng, việc ăn của Hạ Ký cũng càng thêm phát đạt, đây chính là cuộc sống mà nàng mong nhất.

 

Trong yến tiệc, Lý Ôn Ngôn còn ngâm bài thơ Trung thu tự sáng tác cho , đón nhận tràng vỗ tay vang dội.

 

Lý Tri Hạ thì giới thiệu sản phẩm phấn son mùa thu mới cho các vị khách, ít thương hộ ngay tại chỗ liền đặt hàng.

 

Lý Diệc Bạch cầm chiếc đèn lồng nhỏ tự , chia cho các bạn nhỏ mặt, chơi đùa vui vẻ khôn xiết.

 

Đêm khuya, khách khứa dần dần tản .

 

Hạ Vãn Nguyệt cùng các con trong sân, ngắm vầng trăng tròn cao, ăn bánh trung thu.

 

Lý Ôn Ngôn khẽ : “Nương, đợi thi đỗ Cử nhân, sẽ trở về giúp quản lý việc ăn, để nghỉ ngơi cho .”

 

Lý Tri Hạ cũng : “Nương, phân tiệm ở Giang Nam để con quản lý, ở nhà bầu bạn cùng Tiểu Bạch là .”

 

Mèo Dịch Truyện

Lý Diệc Bạch ôm lấy cánh tay Hạ Vãn Nguyệt, khẽ : “Nương, con sẽ chăm chỉ sách, bảo vệ nương và ca ca, tỷ tỷ.”

 

Hạ Vãn Nguyệt xoa đầu các con, ánh mắt tràn đầy ấm áp.

 

Nàng , con đường tương lai còn dài, nhưng các con ở bên, gia nghiệp Hạ Ký , dù gặp khó khăn gì, nàng cũng dũng khí đối mặt.

 

Ánh trăng rải khắp sân, phong linh vỏ sò cây hòe nhẹ nhàng lay động, tựa như đang kể những biến thiên trong năm năm qua, cũng dự báo những thời gian hơn trong tương lai.

 

【Hoàn】

Loading...