Xuyên sách ta tìm cha ruột cho con trai - Chương 18
Cập nhật lúc: 2024-09-27 02:53:09
Lượt xem: 163
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Úc Đông?!
Xưng hô hình như chút mật, Tô Tịch Nhược cảm thấy , do dự phản bác như thế nào, Vũ Úc Đông cho cô cơ hội tiếp: "Anh thể gọi em là Tịch Nhược ?"
Rất ít đàn ông nào từng kêu Tô Tịch Nhược mật như , cô cảm thấy chút hổ, nhưng nghĩ lý do thích hợp tới phản bác, đành cúi đầu lời nào, xem như chấp nhận.
Vũ Úc Đông cho chính , theo đuổi trong lòng chính là như , da mặt thật dày, đạn b.ắ.n thủng mới rước về nhà , khổ sướng , gì là .
Vì thế da mặt dày : "Tịch Nhược, em phát triển sự nghiệp ở giới giải trí ?"
Tô Tịch Nhược nỗ lực bỏ qua cái loại xí hổ gọi họ mà trực tiếp kêu tên , gật đầu: "Em đúng thật là phát triển sự nghiệp ở giới giải trí."
Vũ Úc Đông như suy nghĩ gì đó, trả lời: "Anh hiểu ."
Tô Tịch Nhược : "Anh cái gì, chẳng lẽ công việc giới thiệu cho em ?"
Vũ Úc Đông cũng phủ nhận, thẳng: "Sau em sẽ thôi."
Lần Tô Tịch Nhược thật sự chút tò mò: "Anh nghiêm túc đó hả?"
"Anh lừa em ."
Cô đánh giá lời của Vũ Úc Đông.
Thật cô cũng địa vị của Vũ Úc Đông ở đoàn phim là gì.
Trong nguyên tác cũng nhắc đến nhân vật Vũ Úc Đông , chắc là nhân vật thần bí tác giả ẩn giấu trong cốt truyện.
Từ quần áo đến khí chất, ngay cả phương tiện đều lên nhân vật Vũ Úc Đông tiền.
một tiền cũng nhất định quan hệ đến nghề nghiệp, cũng khả năng là trong nhà mỏ vàng.
Thái độ Vũ Úc Đông vẫn luôn thực bình dị gần gũi, cô bao giờ liên tưởng Vũ Úc Đông là loại hình tổng giám đốc bá đạo .
Rốt cuộc tổng giám đốc bá đạo nào rảnh đến nổi ngày nào cũng tới đoàn phim lắc lư, thời gian của tổng giám đốc bá đạo đều quý giá, một phút đồng hồ mấy trăm triệu chứ chẳng chơi.
Cô càng dám nghĩ rằng Vũ Úc Đông là đặc biệt vì cô cho nên mới đến đoàn phim lắc lư. Rốt cuộc cô từng xem bản là nữ chủ tiểu thuyết Mary Sue, cảm thấy bản sức quyến rũ đủ để hấp dẫn ánh mắt đàn ông thành đạt.
Cho nên cô đoán, thể là gia cảnh Vũ Úc Đông tồi, đến đoàn phim là nhân viên g.i.ế.c thời gian, còn công việc cụ thể cái gì còn chờ tìm hiểu thêm. cũng khả năng lăn lộn ở trong giới giải trí mấy năm nay, các mối quan hệ quen trong showbiz.
Cô lắc đầu , quá đặt lời của đối phương để ở trong lòng. Rốt cuộc, kiếp , lúc cô mới gia nhập giới giải trí, cũng nhiều đều qua loại lời với cô: "Không , em phiền , tự em thể phấn đấu."
Vũ Úc Đông tiếp tục gì thêm nữa, một việc, dựa hành động so dựa ngôn ngữ sức thuyết phục hơn nhiều.
Phòng trang điểm thật yên lặng, một khi hai đều lời nào, trong khí như pha trộn một loại hương vị gọi là ái .
Tô Tịch Nhược trang điểm mặc cổ phục nên dám tùy tiện hành động, chỉ đành giả bộ tự nhiên đổi sang một tư thế khác.
Không tại , cô cảm thấy bản đơn độc ở chung một căn phòng với Vũ Úc Đông loại cảm giác trai đơn gái chiếc, tình ngay lý gian.
Vũ Úc Đông là một đàn ông cao lớn, mơ hồ thể xuyên thấu qua lớp áp sơ mi mỏng cơ thể thấy đường cong cơ bắp, tản hormone giống đực thuộc về đàn ông thành thục.
Cảm giác tồn tại thở đầy hormone của mạnh, mạnh đến mức Tô Tịch Nhược nóng lên. Khiến quen với những buổi hợp báo như cô dần khẩn trương lên, cả cơ thể đều cứng ngắc, rơi trạng thái đề phòng.
Hormone bay đầy trong khí, hô hấp là hít ngay, cô cảm thấy chút khó thở.
biểu cảm của Vũ Úc Đông thật tự nhiên, trừ bỏ ánh mắt sâu một chút, gì là bình thường.
Đối với thái độ bằng phẳng của đối phương, cô cảm thấy bản nghĩ quá nhiều, đầu óc quá đen tối, đành chịu đựng cảm giác hổ, tùy ý tìm đề tài khác: " , em quên hỏi , Hạ Hoài Thụy thích ăn món gì, thằng bé ăn kiêng , dị ứng với món gì ?!."
Vũ Úc Đông yên lặng suy nghĩ một chút thông tin về thằng cháu ngoại mập của , dứt khoát : "Nó ăn kiêng, sở trường của nó là ăn - chơi - ngủ, em cho nó uống nước nó cũng đói ."
Tô Tịch Nhược cũng nghĩ đến vóc dáng của Hạ Hoài Thụy, .
Không bức tường thằng nhóc Tô Hoàn quấy rầy, Vũ Úc Đông phát huy càng ngày càng , thấy Tô Tịch Nhược , cúi đầu chậm rãi hỏi cô: "Sao em hỏi xem ăn món gì mà chỉ hỏi Hoài Thụy ?"
Đôi mắt đen láy của Vũ Úc Đông mơ hồ mang theo ý , giọng trầm thấp đầy quyến rũ từ tính kèm theo âm khàn khàn.
Âm Thanh như thế nào đây , thường "lỗ tai mang thai" chắc phù hợp với tình trạng hiện tại của cô.
Tuy rằng Tô Tịch Nhược 28 tuổi, nhưng kiếp quá bận rộn vấn đề sự nghiệp nên thời gian dành cho tình yêu, kinh nghiệm mảng tình cảm, chuyện mật với khác phái như , cô tự nhiên cho lắm.
Mà hình như, tim của cô đập chút nhanh.
Cô ho nhẹ hai tiếng, che dấu hổ: "Anh đúng, cái gì thể ăn?"
Cô im lặng suy nghĩ, cảm thấy câu hỏi cộc lốc, bổ sung thêm: "Không , và Hoài Thụy thích ăn món nào?"
"Anh kén ăn."
Vũ Úc Đông cô : "Anh là khách, bắt bẻ chủ nhân, em cho ăn gì thì ăn đó, dám ý kiến."
"Ờ..."
Tô Tịch Nhược tại cảm thấy miệng khô, chỗ nào đó trong cơ thể chút khó chịu, hình như ở riêng một chỗ với Vũ Úc Đông càng cô khẩn trương hơn ngày thường.
Trời kiếp cô từng rơi trường hợp như .
"Em..." Vũ Úc Đông hỏi ngược Tô Tịch Nhược thích ăn món gì, cần mang đến cái gì , thì lúc , âm thanh gõ cửa vang lên.
Tô Tịch Nhược giật , lập tức giương giọng : "Mời ."
Thư ký Khâu chống chọi với ánh mắt xem là hiền lành của Vũ Úc Đông, ấp úng, : "À, ờ... Tô... Tô tiểu thư, đạo diễn mời cô đến studio chụp ảnh tạo hình."
Tô Tịch Nhược cảm giác, sự xuất hiện đúng lúc của thư ký Khâu cứu vớt cô, nghĩ nhiều đến thái độ của đối phương, trực tiếp lên : "Được, , cảm ơn ."
Vũ Úc Đông thấy thế, chung với cô.
thư ký Khâu liều c.h.ế.t cản , nhỏ giọng cầu xin: "Tổng tài đại nhân, còn nửa tiếng nữa là bắt đầu cuộc hợp với phía đối tác, hạng mục quan trọng, con lên tới mấy trăm triệu, cầu xin ngài trăm triệu đừng vắng họp."
Vũ Úc Đông Mân kiềm chế cơn giận, nheo đôi mắt thư ký Khâu.
Thư ký Khâu cảm giác ngày hôm nay sẽ tổng tài đại nhân c.h.é.m đầu, gần như tới. Gần đây mới phát hiện , cái vị trí thư ký của tổng giám thật là quá khó khăn, thường xuyên đối mặt với sắc mặt lạnh như Bắc Cực của ông chủ, còn cõng thật nhiều áp lực.
Cũng may là Vũ Úc Đông còn chút lý trí, xong, cuối cùng lạnh như băng mà : "Đi thôi."
Trước lúc , Vũ Úc Đông ghé ngang qua studio, thấy Tô Tịch Nhược đang cúi đầu xem di động, qua : "Anh việc đây."
Tô Tịch Nhược cảm thấy kỳ lạ, tại Vũ Úc Đông cố ý tới chuyện với cô, nhưng vẫn lễ phép mỉm trả lời: "Vậy đường cẩn thận, hẹn gặp ."
"Thật ." Vũ Úc Đông , cô chớp mắt, khen ngợi thêm một , ánh mắt đặc biệt chuyên chú.
Tô Tịch Nhược lơ đãng phát hiện ánh mắt chuyên chú của , bộ con màu đen sâu thẳm như chỉ chứa mỗi hình ảnh ngược của cô, cô loại cảm giác, cô là con gái duy nhất trong lòng .
Tô Tịch Nhược đến hổ, từ khi nào, gương mặt cô cũng nhiễm một tầng màu đỏ, may mắn lớp trang điểm nên .
Vũ Úc Đông nhanh chóng rời khỏi nơi với thư ký Khâu, nhưng cho đến khi bọn họ rời , Tô Tịch Nhược cũng còn , rốt cuộc hai giữ vai trò gì ở đoàn phim.
Cổ Lâm thấy Vũ Úc Đông đến gần Tô Tịch Nhược hai câu xoay rời , biểu tình vô cùng kinh ngạc.
Khi nào Vũ Úc Đông mật quen thuộc với nữ diễn viên của đoàn phim như ?
Hơn nữa, biểu cảm lúc chuyện dịu dàng hơn so với ngày thường ít.
Liên tưởng đến một loạt hành vi mấy ngày nay của Vũ Úc Đông, trong đầu mơ hồ một suy đoán, nhưng thể tin chính cái suy đoán đó của .
Suy nghĩ trong chốc lát, quyết định đối xử một chút đối với nữ diễn viên , hành động thuận nước cho thuyền khơi khẳng định là hại.
Sau khi Vũ Úc Đông rời , studio bắt đầu chụp ảnh tạo hình, tiên chụp một vài vai phụ, chờ đều chụp xong hết chụp vai chính.
Trịnh Á Tinh đợi ở studio thật lâu, lúc đến phiên cô, lớp trang điểm cùng tóc tai cổ phục nha đều rối loạn, nhanh chóng kêu trợ lý trang điểm thêm một , chỉnh tóc giả cùng cổ phục nha , đạo diễn la mắng lăn lộn một hồi, trong lòng âm thầm hận.
Lớp trang điểm cùng trang phục của Tô Tịch Nhược giữ gìn , trực tiếp trận, phối hợp nhiếp ảnh gia chụp các kiểu, thực mau chụp xong, nhiếp ảnh gia còn khen cô ăn ảnh.
Lúc , đến phiên vai phụ chính và vai nam nhất nữ nhất, chụp nữ nhất , Đường Khanh Doanh bày các kiểu chụp theo chỉ thị của nhiếp ảnh gia.
Đường Khanh Doanh chụp xong, thì đến phiên địa vị lớn nhất đoàn phim đạo diễn, nam nhất, Mộ Mộc Trần.
Mộ Mộc Trần mặc cổ phục của hoàng đế, mắt thẳng camera tư thế, thực mau cũng chụp xong.
Nam nhất xong, giờ đến phiên ảnh chụp chung cả đoàn phim.
Diễn viên đều chậm rãi bước , đạo diễn dựa theo vị trí nhân vật tới sắp xếp chỗ .
Vì là phim thuộc thể loại cung đấu, lấy nữ nhất trung tâm, đó là nam nhất Mộ Mộc Trần, vị trí gì đáng để tranh giành.
Tô Tịch Nhược tự giác địa vị hiện tại của bản là gì, thể tới chụp ảnh tạo hình là sự ưu ái của đạo diễn, tranh giành vị trí là gì, đặt cô đó.
cô ngờ tới, đạo diễn xếp cô vị trí nữ phụ thứ năm.
Trịnh Á Tinh thấy, vô cùng phục, mở miệng tranh cãi: "Đạo diễn..."
Cổ Lâm mặt lạnh liếc cô : "Có vấn đề gì?"
Trịnh Á Tinh cái liếc của hoảng sợ, rốt cuộc dám cãi quyền uy của đạo diễn, đành : "Không, gì."
Chút ồn ào Mộ Mộc Trần chú ý, theo bản năng lướt qua, thấy Tô Tịch Nhược.
Mộ Mộc Trần lập tức nhăn chặt lông mày.
Anh thấy đạo diễn còn cần thêm một chút thời gian để sắp xếp vị trí cho thích hợp, nên gửi tin nhắn cho trợ lý của , kêu trợ lý hỏi một chút tại Tô Tịch Nhược xuất hiện ở đoàn phim .
Trợ lý nhanh chóng gửi câu trả lời cho : Tô Tịch Nhược đóng vai nhân vật Dung tiệp dư trong bộ cung đấu .
Trước lúc ký hợp đồng, Mộ Mộc Trần con đàn bà ghê tởm Tô Tịch Nhược sẽ dùng quan hệ lẻn đoàn phim để gặp .
Trước nay cũng nghĩ tới việc Tô Tịch Nhược còn diễn kịch. Hiện tại đột nhiên kịp phòng ngừa thấy Tô Tịch Nhược, theo bản năng ghét mặt, quả thực như là nuốt ruồi bọ.
Anh sống đến 30, ít khi thấy phụ nữ nào hổ giống như Tô Tịch Nhược, giả vờ thương lẻn xe , khi lên xe vẫn luôn ý đồ nhào trong lòng n.g.ự.c .
May mắn lúc phản ứng mau, lập tức đá xuống xe, bằng nêu thật sự để Tô Tịch Nhược , chuẩn tinh thần con đĩa bám c.h.ế.t là .
Anh lạnh lùng quan sát hành vi biểu cảm của Tô Tịch Nhược, cảm thấy cần thiết chuyện với đạo diễn.
Sau khi chụp xong ảnh tạo hình, Mộ Mộc Trần lén lút tìm Cổ Lâm, thẳng: "Đổi diễn vai Dung tiệp dư ."
Người diễn vai Dung tiệp dư?!!!
Cổ Lâm suy nghĩ một lát, diễn vai Dung tiệp dư còn là nữ diễn viên chuyện mật với Vũ Úc Đông hôm nay , mối quan hệ còn . Hình như tên là Tô Tịch Nhược thì .
Anh thử thăm dò, trả lời: "Hợp đồng đều ký, sắp mở máy , thể đổi..."
Mộ Mộc Trần cũng yêu cầu của là khó đoàn phim. Anh im lặng trong một cái chớp mắt, nghĩ ở công chúng chỉ cần cho Tô Tịch Nhược, cho phép con đàn bà mất nết đó xuất hiện mặt là .
Tuy rằng vẫn là cảm thấy con Tô Tịch Nhược đó ghê tởm, nhưng cũng hành động kháng cự quá mức gây mất lòng đạo diễn, chỉ đành : "Vậy xin đạo diễn giám sát chặt chẽ nữ diễn viên một chút, đừng để cô chuyện gì gây cản trở đoàn phim."
Cổ Lâm hiểu, hỏi : "Tại như ?" Mộ Mục Trần lạnh, trả lời, luôn một mạch.
Nói đến cũng khéo, khi tẩy trang mặc quần áo ngày thường, Mộ Mộc Trần và Tô Tịch Nhược đều chạm mặt ở cửa thang máy.
Lần , Mộ Mộc Trần kịp mang khẩu trang, Tô Tịch Nhược xuyên thấu qua ngũ quan nhận đối phương chính là nam chủ Mộ Mộc Trần.
Cũng là... Người nguyên chủ quyến rũ thành ngược công ty sa thải.
Không thể , Mộ Mộc Trần là nam chủ, ngũ quan vẫn là ông trời ưu ái, mang theo một loại tinh xảo, khí chất lạnh lùng cao ngạo, đầy góc cạnh bén nhọn.
trong lòng cô cảm thấy, nhan sắc của Mộ Mộc Trần còn bằng một sợi tóc của Vũ Úc Đông.
Tô Tịch Nhược tùy ý liếc , đó di chuyển tầm mắt, như thấy.
Bị cô trực tiếp xem nhẹ, Mộ Mộc Trần càng thêm chán ghét cô, lạnh : "Không ngờ tới cô theo tới tận nơi ."
Giọng chút quen tai...
Là cái đeo khẩu trang từng dùng những từ ngữ khắc nghiệt với cô lúc mới xuyên qua .
Cô nhíu mày.
Nguyên chủ tạo nghiệt, quyến rũ Mộ Mộc Trần thành công, cô xuyên qua nhận thông tin bản sa thải, châm chọc còn tính, thôi thì cô cũng chịu, ai kêu cô xuyên thể nguyên chủ gì, cô nhịn.
Mộ Mộc Trần gì nữa, nguyên chủ nhận trừng phạt nên , còn nắm mãi chịu buông tha cô là , thấy cô một thì dùng từ ngữ khắc nghiệt chanh chua đanh đá chửi mắng một ?
Cô nhịn , châm chọc ngược , : "Anh suy nghĩ nhiều, rảnh đến mức tới tận đây theo đuôi , cũng đừng xem bản quan trọng như . còn nhiều việc quan trọng hơn ."
Mộ Mộc Trần tiếp tục lạnh, rõ ràng tin lời của cô.
Thang máy thực mau đến, Mộ Mộc Trần và mấy trợ lý của thang máy, Tô Tịch Nhược kịp bước .
Trợ lý thật sự nên dựa theo lễ phép cho phép Tô Tịch Nhược bước từ chối...
Mộ Mộc Trần thẳng: "Đóng , đừng để con đĩa đó quấn lên."
Tô Tịch Nhược tức giận trào phúng: "Anh tưởng bản thơm ngon lắm hả? chỉ là chung một cái thang máy với thôi, chung một chỗ với , sợ bản kiềm lòng nổi ói hết bữa sáng thì tội mấy cô lao công lắm."
Mộ Mộc Trần sắc mặt đổi, rõ ràng càng tức giận.
thang máy phát âm thanh cảnh báo, cửa thang máy chậm rãi đóng , trực tiếp chạy thẳng đến bãi đỗ xe ngầm.
Tô Tịch Nhược ấn nút xuống lầu, một chờ thang máy, cảm thấy nam chủ Mộ Mộc Trần thật sự đáng ghét, ưa nổi.
Hay là nam chủ đều khuynh hướng tự luyến, cảm thấy phụ nữ xuất hiện xung quanh đều quấn lấy , ý đồ với ?
Đây là mạch não luyến ái đáng sợ gì .
Cô tự nhận đầu óc bình thường, hứng thú đối với đàn ông chú định sẽ thuộc về nữ chủ như Mộ Mộc Trần.
Hơn nữa mắt cô mù, đầu óc cũng tỉnh táo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/xuyen-sach-ta-tim-cha-ruot-cho-con-trai/chuong-18.html.]
Loại đầy chủ nghĩa đàn ông như Mộ Mộc Trần là loại hình cô ghét nhất, cũng chính là loại hình lạnh lùng kiêu ngạo, lý, ích kỷ, dùng đầu óc suy nghĩ, chỉ nhận những gì mắt, việc theo cảm tính, là phong cách của tất cả nam chủ ngôn tình m.á.u chó thời kỳ đầu.
Tên nam chủ tự luyến đó lạnh như băng còn vô cùng đáng yêu như thiên thần nhỏ bé nhà cô ? Có trai lịch lãm như Vũ Úc Đông ?
Từ từ... Sau cô nghĩ đến Vũ Úc Đông gì?!!!
Nguyên chủ mù lắm mới từ bỏ con trai đáng yêu như thiên sứ tìm cái thứ chủ nghĩa đàn ông như .
Cô thì khác, cô thích những gì mắt, cô thích ôm con trai thiên sứ của sống qua ngày.
Thang máy thực mau đến, cô bước trong thang máy, đó xuống lầu 1, ngoài, bắt taxi về nhà.
**
Vũ Úc Đông ở xe, xem xong mấy phần văn kiện, xoa xoa thái dương, đột nhiên hỏi thư ký Khâu ghế : " nhớ rõ, đầu quản lý bảng vàng của công ty giải Trí Vũ Dã là Tưởng Thiên Hồng. Hình như đó tay một nữ nghệ sĩ bởi vì gả nhà giàu nên còn thoát khỏi bế tắt, đang trong kỳ nghỉ ?"
Thư ký Khâu nhanh chóng tra xét trả lời: " ."
"Theo lệnh của , công ty giải trí Vũ Dã ký bằng Tô Tịch Nhược, điều kiện tối ưu, thuộc mức độ A. Nếu khả năng, kêu Tưởng Thiên Hồng quản lý cho em . Cho dù , cũng chọn một trong những quản lý trong bảng vàng cho em . Nếu quản lý ... sẽ trích tiền từ tài khoản cá nhân, trợ cấp thêm một ít tiền lương cho quản lý nào đồng ý tiếp nhận em ."
Thư ký Khâu âm thầm hít hà một , giật ngu .
Tên tuổi lẫy lừng thương trường tổng giám đốc, ông chủ lớn Vũ Úc Đông, ở thương trường từ đến nay lạnh lùng khắc nghiệt độc ác vô tình, c.h.é.m g.i.ế.c quả quyết, công tư phân minh, cũng sẽ dùng công ty nhà tới bàn bạc việc tư?
Chẳng lẽ đây là... Sức quyến rũ của tình yêu, mù quáng?
Anh do dự nên hỏi , thì Vũ Úc Đông tiếp: " tin, em nhất định sẽ là một diễn viên tiềm lực."
"... rõ."
Thôi , ông chủ cảm thấy là như thế thì chính là như thế, cho dù là lừa dối cũng cái lý do chính đáng.
Sau đó thư ký Khâu mới phát hiện, mặt của nó đau đến như , ông chủ nơi nào là lừa dối , rõ ràng là mắt sáng nhận hùng!!!
**
Vũ Úc Đông ân oán giữa Mộ Mộc Trần và Tô Tịch Nhược, chỉ nghĩ cho Tô Tịch Nhược nhiều tài nguyên , giúp cô vững gót chân trong giới giải trí, nên mới đánh dấu thành trong công ty của , để tiện chăm sóc.
Thứ sáu, Tô Tịch Nhược nhận cuộc gọi từ quản lý bảng vàng Tưởng Thiên Hồng của công ty giải trí Vũ Dã, đối phương ký hợp đồng với cô.
Lúc nhận cuộc gọi, cô vô cùng kinh ngạc, im lặng suy nghĩ, hỏi: "Cô thể cho , lý do gì cô ký hợp đồng với một mới kinh nghiệm gì còn quá lứa như ?"
"Có đề cử."
Tưởng Thiên Hồng giải thích ngắn gọn: " xem qua video diễn thử của cô, cảm thấy kỹ thuật diễn của cô , nhan sắc cao, thể đào tạo."
Tô Tịch Nhược xong, suy nghĩ thêm mấy ngày, hẹn thứ hai sẽ thông báo .
Cúp máy, cô nghiêm túc tìm hiểu thông tin về công ty giải trí Vũ Dã.
Làm công ty quản lý của nam chủ, đương nhiên công ty giải trí Vũ Dã là một công ty lớn, đạo đức nghề nghiệp.
Được xem như là công ty quản lý đầu trong giới giải trí, chính sách sòng phẳng với nghệ sĩ, cưỡng ép nghệ sĩ những chuyện bán thể xác, tiếp rượu. Nếu nghệ sĩ gia hạn hợp đồng, đều hòa bình chia tay.
Thẳng thắn mà , công ty giải trí Vũ Dã là một công ty mà nghệ sĩ đều mơ ước đến. Thật sự là lịch sử đen tối, ngược nó còn tràn ngập ánh sáng vinh quang, quả thực là long lanh lóng lánh phát sáng khắp giới giải trí.
Bằng , là con ông cháu cha như nam chủ Mộ Mộc Trần khả năng cam tâm vùi tương tại cái công ty .
Mà Tưởng Thiên Hồng còn là quản lý bảng vàng của công ty giải trí Vũ Dã, nhiều nghệ sĩ nổi tiếng đều trải qua bàn tay của chị .
Hai ảnh đế gác kiếm, một ảnh hậu cũng gả nhà giàu thoái ẩn giang hồ.
Hiện tại trong tay Tưởng Thiên Hồng nào, đang ở trong thời kỳ nghỉ ngơi. Lúc , nếu cô đồng ý ký với Tưởng Thiên Hồng, chính là một thời cơ vô cùng thích hợp. Tưởng Thiên Hồng cũng sẽ tâm ý giúp cô.
Thật gì để suy nghĩ thêm, điều kiện đối phương đưa , là vô cùng .
Hiện tại cô chỉ là mới, dù thể tự nộp hồ sơ tham gia tuyển chọn trong đoàn phim, nhưng cũng quá mức phiền toái, tài nguyên định. Không bằng ký một công ty quản lý thành thục nào đó, theo một quản lý tài, lẽ thực mau sẽ tài nguyên .
Tuy rằng công ty quản lý mà cô chán ghét là Mộ Mộc Trần, nhưng cô khả năng vì né tránh Mộ Mộc Trần mà từ bỏ cơ hội kiếm tiền như , cô cũng nợ đối phương cái gì mà tránh với né.
Cô và Tô Hoàn yêu cầu ăn no mặc ấm, vì nuôi con trai thiên sứ, cô cần thiết nổi tiếng trong giới giải trí mới .
Việc suy nghĩ hai ngày chỉ là tìm cớ, lúc cúp máy, cô đáp án.
... Rốt cuộc là ai đề cử cô cho Tưởng Thiên Hồng?
Cô rà soát những quen trong đầu, do dự một lát, cô vẫn thử nhắn tin hỏi Vũ Úc Đông.
Tô Tịch Nhược: Em nhận cuộc gọi từ Tưởng Thiên Hồng thuộc công ty giải trí Vũ Dã, xin hỏi... Là đề cử em với chị ?
Vũ Úc Đông: , cô liên lạc với em ? Tô Tịch Nhược: Dạ, ký hợp đồng với em.
Vũ Úc Đông cầm di động, suy xét kế tiếp nên trả lời như thế nào.
Thư ký Khâu đang ở bàn việc của Vũ Úc Đông nội dung văn kiện, thấy Vũ Úc Đông thất thần xem di động, nghi hoặc hỏi: "Tổng giám đốc, việc gì ?"
Vũ Úc Đông bình tĩnh đổi sắc mặt, : "Là một chút việc, ngoài , văn kiện để ở đó, từ từ xem ."
"Dạ ." Thư ký Khâu hoài nghi cuộc sống , lặng lẽ ngoài.
Thật sự là công việc ?
Tại tổng giám đốc giống như chút vui vẻ, miệng gần như cong lên , ánh mắt dịu dàng còn lạnh băng như lúc báo cáo.
Khi nào tổng giám đốc dịu dàng xử lý công việc như ?
Hay là tại vì quá , cơm - áo - gạo - tiền hài lòng, tăng lương cho ?
Thư ký Khâu nhịn , tự tra khảo chính linh hồn của .
Trong văn phòng, Vũ Úc Đông chút nào chột là công việc. Rốt cuộc bàn chuyện ký hợp đồng nghệ sĩ với công ty giải trí Vũ Dã cũng coi như là một phần của công việc, ai kêu công ty giải trí Vũ Dã cũng là một trong những công ty con thuộc tập đoàn Vũ thị.
Sau khi thư ký Khâu rời khỏi, Vũ Úc Đông trả lời tin nhắn.
Vũ Úc Đông: Anh cho rằng công ty giải trí Vũ Dã là một công ty lớn đáng tin cậy, Tưởng Thiên Hồng là một quản lý năng lực, ký công ty giải trí Vũ Dã và Tưởng Thiên Hồng chính là lựa chọn vô cùng chính xác.
Hắn tận lực thổi phồng công ty của quá rõ ràng.
ngờ, Tô Tịch Nhược vẫn , hơn nữa còn gửi kèm cho một icon emoji mỉm .
Tô Tịch Nhược: Anh thật , là nhân viên của công ty giải trí Vũ Dã ? Thổi phồng công ty nhà , đỏ mặt ?
Vũ Úc Đông: Thật là, như cũng em phát hiện.
Tô Tịch Nhược: Không còn cách nào khác, thổi phồng quá rõ ràng, cảm ơn đề nghị của , em sẽ nghiêm túc suy nghĩ.
Vũ Úc Đông sợ bản nhiều khiến cho cô phản cảm, bổ sung thêm.
Vũ Úc Đông: Anh kiến nghị em nên tham khảo thêm, đừng tự gây áp lực cho bản .
Tô Tịch Nhược: Em , cảm ơn giúp, hôm nào em mời ăn cơm nha.
Vũ Úc Đông tin , trong lòng chịu đựng kích động trả lời. Vũ Úc Đông: Được, em đó nha, gặp về.
Tô Tịch Nhược thấy tin nhắn của Vũ Úc Đông, là bốn chữ " gặp về ", bộ ở thế giới bạn bè thường xuyên mấy lời ?
Cô nhớ mối quan hệ tình bạn giữa cô và bạn ở kiếp , nếu cô và bạn hẹn, chỉ cần rõ thời gian địa điểm là , sẽ câu " gặp về ".
Rốt cuộc " gặp về " còn nghĩa là ước định hứa hẹn. Vũ Úc Đông luôn thích bốn chữ ...
Có lẽ, là do quen miệng, cô miệt mài theo đuổi nữa, bỏ di động túi xách, ngoài mua đồ ăn.
Trong nhà khách tới chơi, bắt đầu từ tối thứ sáu Tô Tịch Nhược nghiêm túc quét dọn phòng.
Lúc cô quét dọn, Tô Hoàn hiếm thấy từng tới phụ giúp, ngược chau mày nhăn mặt ở sô pha, cúi đầu, chút cô đơn.
Tô Tịch Nhược cầm cây lau nhà, lau lau đến chân Tô Hoàn, : "Tiểu Hoàn, nâng chân lên một chút con."
Tô Hoàn lời nâng chân lên, phồng miệng, nhỏ giọng : "Mẹ cần vất vả như ..."
Tô Tịch Nhược ngừng tay, hỏi: "Tại con như ?" "Chỉ là cảm thấy, Hạ Hoài Thụy và đến chơi, cần chuẩn nhiều như gì."
Tô Hoàn dùng giọng rầu rĩ , hai chân nhỏ đặt ở sô pha, cằm gác ở gối ôm. Tuy rằng gương mặt nhỏ vẫn gì biểu tình gì, nhưng Tô Tịch Nhược , con trai đáng yêu của cô cảm thấy ủy khuất.
Cô buông trong tay cây lau nhà , đến bên cạnh Tô Hoàn, hỏi: "Tại Tiểu Hoàn thấy vui con?"
Tô Hoàn biểu tình chút ảm đạm, hàm răng nho nhỏ cắn cắn môi, nhỏ giọng : "Có khách tới chơi, nghiêm túc quét dọn như , ngày thường con và đều ở nhà... Không thấy nghiêm túc quét dọn phòng như ..."
Lạnh nhạt miệng một đằng nghĩ một nẻo, bạn nhỏ đáng yêu sẽ thừa nhận bản bé thấy ghen tị .
Người khác tới nhà chơi nghiêm túc như , chẳng khác gì càng để ý đến khác hơn là bé ...
Không, bé thừa nhận, bé hỏi rõ ràng, hỏi rõ ràng thì trong lòng bé chút nho nhỏ khổ sở nha.
Tô Tịch Nhược chống cằm, nghiêm túc tự hỏi vấn đề .
Hình như ai cũng hết nha, khách tới nhà chơi, ai cũng nghiêm túc quét dọn nhà cửa cho sạch sẽ đón khách, chỉ trong nhà mới tùy tiện, siêng thì , biếng thì dẹp.
Có điều thiên sứ nhỏ vui ? Rất khả năng.
Cô phối hợp : "Là sai, dù khách tới, cũng nghiêm túc quét dọn phòng ?"
Tô Tịch Nhược như , Tô Hoàn ngược chút ngượng ngùng, bé bộ đầu , mất tự nhiên trả lời: "Không... Không ... Quét dọn phòng mệt... Mẹ cũng cần thường xuyên , sẽ hư da tay..."
Giọng nhóc mềm mại dễ thương, lỗ tai còn giật giật, vô cùng đáng yêu.
Tô Tịch Nhược ôm Tô Hoàn, tiến gần mặt nhóc hôn mấy cái, chớp chớp mắt: "Được , đều theo con trai."
Tô Hoàn lập tức dỗ ngoan, cảm thấy ở trong lòng , những là thứ gì, đều quan trọng bằng bé, đặc biệt là cái ông chú họ Vũ , càng quan trọng bằng bé, hứ.
Sau khi bé dỗ ngoan ngoãn, vô cùng tự giác tự động mang giày, giống như ông cụ non: "Để con giúp một tay, nhà là của con và , con cũng giúp quét dọn."
Tô Tịch Nhược , xoa nhẹ đầu tóc đen của bé, khen: "Con trai của thật ngoan."
**
Sáng sớm thứ bảy, Vũ Úc Đông lái xe đến nhà Hạ Hoài Thụy đón chơi.
Chị gái của Vũ Úc Đông là Vũ Úc Lan, là một phụ nữ dịu dàng nữ tính hơn ba mươi tuổi, thấy Vũ Úc Đông ăn mặc trang trọng, rõ ràng tóc tai ngoài tiệm , từ xuống tỉ mỉ chỉnh chu, cô thằng em trai của mà giật hồi lâu.
"Không dẫn Hoài Thụy chơi hả, em sửa soạn tỉ mỉ đến như ? Làm như xem mắt bằng."
Vũ Úc Đông đang nghĩ tới lý do thoái thác, thì thằng cháu ngoại mập
*** của nhào đùi , mặt còn cọ cọ nũng, ôm eo , : "Cậu ơi, , mau mau dẫn con chơi , con chờ lâu lắm lắm đó nha!"
Vũ Úc Lan bất đắc dĩ dạy dỗ : "Nói bao nhiêu , thấy gì, cúi đầu chào hỏi thật lễ phép, đừng lên nhào lên ôm , ?!"
Hạ Hoài Thụy bĩu môi, thành thành thật thật rời khỏi cặp đùi vàng của ông giàu sụ của nó, gục đầu xuống: "Dạ, con xin kính chào trai của con."
Vũ Úc Đông bật : "Chị, đừng khách sáo như , em xin phép dẫn thẳng bé chơi ngày hôm nay, buổi tối trả nó về nguyên vẹn cho chị."
"Ừ, , cho chị nhờ, chứ nó ở nhà quậy quá, chị nhức cả đầu."
Em trai ruột của dẫn con trai chơi, đương nhiên là cô thể yên tâm hơn, chính là chút tò mò.
"Rốt cuộc em dẫn Hoài Thụy chơi, hỏi thằng bé thì nó . Em còn ăn mặc nghiêm túc như , cái bộ dạng qua giống dẫn cháu chơi, ngược càng giống xem mắt."
Thật , trong lúc vô ý Vũ Úc Lan phát hiện một nửa chân tướng, nhưng Vũ Úc Đông dạy dỗ , đổi sắc mặt mà : "Dẫn thằng bé ngoài tìm bạn chơi, em như là bởi vì mới gặp đối tác ăn."
"Được , chị tạm tin em, Hoài Thụy phiền em nha." Vũ Úc Lan nghi ngờ , giao con trai .
Vũ Úc Đông xách Hạ Hoài Thụy lên xe, để bé ở vị trí ghế phụ, dặn dò: "Trong chốc lát đến nhà Tô Hoàn lộ biểu tình ghét bỏ bất mãn, cho lỡ miệng, ..."
Anh liên tiếp dặn dò thật nhiều điều, nhiều đến mức Hạ Hoài Thụy nhịn nổi, hết kiên nhẫn, đang tính bỏ hết bộ hùng Marvel cãi , nhưng cuối cùng cầm giữ .
Hạ Hoài Thụy vỗ vỗ bộ n.g.ự.c nhỏ, bảo đảm : "Cậu yêu, xin hãy yên tâm, con khẳng định sẽ thất vọng, con cũng tuyệt đối phạm những chuyện nhắc nhở. Chỉ cần chuẩn sẵn bộ hùng Marvel cho con là ."
Vũ Úc Đông gật đầu: "Sau khi từ nhà Tô Hoàn trở về sẽ mua cho con."
Anh dừng một chút, : "Nếu con biểu hiện , sẽ khen thưởng những thứ khác cho con."
Hạ Hoài Thụy đôi mắt sáng trưng, vỗ tay : "Dạ thưa yêu, cứ yên tâm, con nhất định sẽ biểu hiện thật , cái gì thì chính là cái đó."
Vũ Úc Đông khởi động xe, với Hạ Hoài Thụy: "Nhớ quấn lấy chơi với Tô Hoàn, đừng để nó thời gian rảnh."
Tốt nhất đừng để Tô Hoàn cơ hội chen ngang giữa và Tịch Nhược.
**
10 giờ, chuông cửa đúng giờ vang lên, Tô Tịch Nhược đang chuẩn trái cây, sắp bỏ trái cây mở cửa, nhưng Tô Hoàn từ sô pha lên : "Mẹ cứ tiếp, để con mở cửa."
"Ờ, , nhờ con đó." Tô Tịch Nhược để bé , tiếp theo cầm quả thanh long lên cắt gọt.
Vũ Úc Đông tiếng bước chân, nỗ lực sửa sang nụ mặt, cố gắng hết sức để đối phương thấy nụ cứng đơ của .
Ngày thường biểu cảm của lạnh lùng cao ngạo, quá quen thuộc với phương thức mỉm dịu dàng, vất vả.
khi nghĩ Tô Tịch Nhược sẽ mở cửa cho , thì để em mới mở cửa thấy một gương mặt lạnh như băng của , vẫn là dùng hết lực bày một nụ lễ phép ấm áp dịu dàng.
mà cửa mở .
Phía cửa chính là một gương mặt xụ xụ, thối hoắc, lạnh như băng, chủ nhân gương mặt đó ai khác chính là bạn nhỏ Tô Hoàn.
Vũ Úc Đông: "... "
Đậu má nó, thằng lõi con lúc nào cũng mặt phá đám!!!!