"Ảnh quá, chụp mặt em béo như cái bánh bao!" bực bội, định gọi điện khiếu nại tờ báo , chỉnh sửa ảnh đăng thế , đúng là báng bổ tiên nữ!
Bác sĩ nhân dân Tân Khản ngẩng đầu lên từ giữa đống bệnh án, chu đáo chọn vài tấm ảnh góc nghiêng tuyệt của , đưa điện thoại cho : "Hình nền và màn hình khóa cài đặt, mời Vương tiểu thư duyệt."
"Không vội, em sẽ gửi hai tấm chỉnh sửa kỹ càng cho ." ném qua một nụ hôn gió, nào đó đẩy kính, lòng rục rịch.
Trong lúc cả 2 đều xuân tâm rộn ràng, điện thoại reo.
"Cái hot search rác rưởi một ngày mà gỡ xuống , thật sự phiền c.h.ế.t !" Vương Kiến Vĩ lo lắng tột độ: "À, alo? Chị gái , giờ chị mới bật máy? Chị xem hot search ? Chị xem giờ đây?! Cổ đông đều đến công ty loạn !"
"Làm là ?" hỏi ngược .
"Truyền thông chứ , tin tức bay đầy trời thế em lẽ còn ?"
" chứ." ngừng một chút: "Ồ, lát nữa sẽ tự khoe ân ái, cho bọn họ ké fame nhà họ Vương của chúng ."
Danh tiếng chính là tiền bạc, ké fame Vương Diệu Diệu của để nổi tiếng ?
cho đấy!.
kéo tay Tân Khản chụp một tấm ảnh, những ngón tay thon dài trắng nõn đặt bàn tay nhỏ nhắn mềm mại như cọng hành, mười ngón đan chặt.
Caption là Vương Diệu Diệu hân hoan một bác sĩ nhỏ bé vô hại.
Chụp xong ảnh và đăng lên vòng bạn bè, điện thoại hiện lên một tin nhắn.
Tên gửi là là Anh Thiên Vũ, phía là một đống trái tim đỏ nhỏ, còn kịp che , thấy một tiếng hừ lạnh đầu.
Quay đầu , bác sĩ Tân đang kẹp bệnh án, mặt đầy vẻ đau khổ.
Trả lời tin nhắn của Đường Thiên Vũ xong, vội vàng dỗ bác sĩ Tân.
"Xem gì đấy?" cố ý hỏi, khẽ mấp máy môi.
"Bệnh án."
"Vậy bác sĩ Tân xem nãy giờ, xem bệnh gì ?" chống cằm, nũng lấy cái đầu tròn ủn ủn vai .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/xuyen-lam-nu-phu-tien-nhieu-nao-it-kich-ban-nay-toi-khong-choi/chuong-13.html.]
Ban đầu vẫn giữ vẻ mặt nghiêm nghị chiến tranh lạnh với , nhưng chịu nổi sự cằn nhằn của , đành bất lực kéo từ ghế lên ôm lòng, còn quên trả thù bằng cách búng đầu một cái: "Thay lòng đổi , bệnh trăng hoa."
"Vậy chữa ?" Trước vẻ mê hồn, kìm hôn một cái lên môi : "Hôn một cái là khỏi ?"
"Mê hoặc thế , cơ bản là hết thuốc chữa ..." Bác sĩ Tân quả nhiên từng trải, sẽ dễ dàng mất lý trí, một cách nghiêm túc.
"Thay lòng đổi , em nào cái bản lĩnh đó?" như một con bạch tuộc ôm chặt eo bác sĩ Tân. Anh thường xuyên luyện tập, eo một chút mỡ thừa nào, sờ một cái là tim đập cà bung cà bung, đàn ông tự kỷ luật bản , thật đáng sợ.
***
Giải thích vài câu, Đường Thiên Vũ đồng ý đổi lấy khu đất đấu giá đó, trả lời tin nhắn của , cũng chỉ là hẹn một thời gian để ký hợp đồng.
Tối qua, chuyện xảy quá đột ngột. Giờ nghĩ , vẫn thấy điên rồ đến mức hoang đường.
và bác sĩ Tân lên giường, nhớ lột áo sơ mi của cứ như mấy trăm năm từng thấy đàn ông, như hổ đói vồ mồi, đứt mất mấy cái cúc, , cổ một vết cào bằng móng tay, là giận : "Nương tay chút."
Giờ đây, đầu ngón tay vuốt ve vết sẹo đỏ đóng vảy của : "Còn đau ? Ra ngoài che , thì nghĩ, bác sĩ Tân thì nghiêm túc thế mà cuộc sống về đêm tơi bời."
"Thôi . Che bọc mủ." Ánh mắt thoáng qua vẻ ranh mãnh, : "Ai bảo trong nhà thêm một con mèo hoang thích phá phách, cào cũng gì lạ."
"Anh ai là mèo!" cùng đùa giỡn một trận, tuy nhường , nhưng dù hình và cân nặng của như , lâu ôm chặt trong lòng thể nhúc nhích.
Anh cúi ghé sát tai , giọng khàn khàn thì thầm: "Diệu Diệu, gắn bó trọn đời."
nghĩ ai mà , định cãi , thêm: " sợ lời quá nặng nề, em coi là trò đùa, xòa cho qua."
Tân Khản khi còn trẻ ban tặng bốn chữ "ôn nhã như lan", đóa lan từ nhỏ chăm sóc cẩn thận, cho đến một ngày dời khỏi nhà kính, chịu gió chịu mưa, đóa hoa kiêu sa tuy héo tàn, nhưng rễ cây kết thành một khối đá cứng rắn.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Quá khứ ở nhà họ Tân khiến tảng đá cứng rắn nhận một chút ân huệ nào, bao giờ tỏ yếu đuối khác, nhưng lúc , với : "Diệu Diệu, là một bác sĩ, khi hành nghề thề trọn đời trung thành với lời thề Hippocrates, giờ đây cũng trung thành với em, chỉ trung thành với em."
tháo kính của , cẩn thận khắc hoạ đôi mắt dịu dàng của , tự hỏi tại những điều tồi tệ trong quá khứ để chút bóng đen nào trong đôi mắt .
Thế giới phức tạp, lòng khó lường, thiện ác khó phân, đúng sai lẫn lộn, duy chỉ bác sĩ của , trong sáng và thuần khiết, gì, trong mắt chính là điều đó.
"Tân Khản, em là một doanh nhân. Tránh lợi tìm hại, là bản chất của thương nhân." Anh xong lời đó thì đột nhiên khựng .
"Người khác em phá sản, em nhất định cũng sẽ nương tay với họ." an ủi nắm lấy tay : " Tân Khản, thì khác."