Xà Nữ - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-04-14 17:56:39
Lượt xem: 70
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
Cập nhật lúc: 2025-04-14 17:56:39
Lượt xem: 70
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
7
Tôi bị người què mang về nhà đánh đập rồi nhốt lại.
Lưu Tinh nhân lúc người què ra cửa, lặng lẽ đến thăm tôi: "Chị thế nào rồi, có muốn uống chút thuốc không?”
Tôi lắc đầu.
Người què đã không còn tiền để có thể tái hôn với người phụ nữ thứ hai, ông ta còn trông cậy vào tôi sẽ dưỡng lão ông ta nên không ra tay với tôi.
Lưu Tinh nhìn tôi, đột nhiên nói: "Bà điên c.h.ế.t rồi.”
Trái tim tôi như bị siết chặt lại, tôi có cảm giác không thể thở được.
Tôi nghe được giọng nói vừa lạnh lùng vừa run rẩy của mình: "Chết như thế nào, không phải những tên lưu manh kia không nỡ để bà ta c.h.ế.t sao?"
Lưu Tinh nói: "Trần Đại Kiểm nói bà điên quá lợi hại, giữ lại là sẽ gây ra tai họa, liền đem chị ta cột ở trên cây hòe lớn, rồi ném đá đập chết..."
“Ban đầu mấy người đàn ông độc thân không đồng ý nhưng sau đó người trong thôn bỏ phiếu, bọn họ cũng không còn cách nào khác.”
Tôi lảo đảo một chút rồi mất đi trọng tâm, chật vật ngã ngồi dưới đất ngơ ngác nhìn cậu ta.
“Nhân Nhân, chị không sao chứ?”
Hơn một lúc sau tôi mới kịp phản ứng rồi lắc đầu.
Tôi biết giờ phút này nước mắt mình đã rơi đầy mặt, tôi chưa từng có cảm giác như vậy bao giờ.
Cho dù ở nhà, bị bố tôi đánh nhưng vẫn còn có mẹ tôi và tôi nương tựa lẫn nhau.
Cho dù đến nơi này, bị người què đánh nhưng tôi vẫn có thể chịu đựng, bởi vì tôi biết tôi nhất định sẽ chạy trốn.
Nhưng bà điên, tôi nợ bà ta một mạng.
Bà ta đã có thể trốn thoát.
Tôi để cho bà ta chạy đi, sau đó nghĩ cách cứu ta nhưng bà ta đã từ bỏ vào phút cuối vì không muốn tôi bị người khác đùa bỡn.
Tôi nhớ có một lần bà ta nói với tôi: "Nhân Nhân, nếu con gái tôi còn sống thì chắc cũng bằng tuổi cô rồi nhỉ?"
Bà ta coi tôi là con gái sao?
Nhưng tôi không phải con gái của cô, vì sao cô lại phải bảo vệ tôi mà hy sinh tính mạng của mình?
Giờ phút này cảm giác tội lỗi liên tục kéo đến làm cho tôi cảm thấy choáng váng.
Trước mắt tôi tối sầm lại rồi ngất đi.
8
Lúc tỉnh lại, tôi đang nằm ở trên giường nhà Lưu Tinh.
Chị Lan thấy tôi tỉnh liền vội vàng lấy nước chạy tới: "Nhân Nhân, em tỉnh rồi sao?”
Mắt tôi trở nên khô khốc, cổ họng khàn khàn: "Sao em lại ở đây?”
“Lưu Tinh nói em ngất xỉu, thằng bé đập cửa cứu em ra.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/xa-nu-fbgj/chuong-9.html.]
Tôi vừa nghe vậy liền vội vàng đứng dậy: "Không được, nếu người què biết thì sẽ tìm hai người tính sổ mất.”
“Không sao cả." Chị Lan đỡ tôi tựa vào giường,
"Chị đã khuyên qua người què, người què đã lớn tuổi tương lai còn phải dựa vào em, em c.h.ế.t thì ông ta cũng chẳng còn lại gì, vậy còn gì phải giải quyết nữa đâu chứ?"
Tôi nghe vậy trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi uống xong một ngụm nước tôi cảm thấy thoải mái hơn một chút nhưng khi nhớ đến chuyện của bà điên trong lòng tôi vẫn cảm thấy buồn bực và không thể nào thở được.
Tôi rất muốn báo thù cho bà ta, rất muốn san bằng cái thôn này, rồi g.i.ế.c hết những tên coi mạng sống của người khác như cỏ rác!
“Bà điên là do em thả ra đúng chứ?" Đột nhiên chị Lan hỏi.
Tôi có chút sửng sốt t, không dám mở miệng.
Chị Lan lấy ra một khối chocolate rồi đưa đến: "Em đừng sợ, thứ này được mang về ở dưới chân núi, em còn đang trong thời kì phát triển, mỗi ngày đi theo người què đều phải ăn dưa muối nên rất dễ bị suy dinh dưỡng.”
Tôi không hiểu ý cô ấy.
Chị Lan xoa đầu tôi: "Nhân Nhân, tuy rằng chị không biết khi nào báo ứng của họ sẽ đến nhưng bây giờ chúng ta đang ở trong xã hội pháp trị, chị tin rằng bọn họ làm chuyện ác thì sớm muộn gì cũng bị ông trời trừng trị!"
Sau khi khỏi bệnh, người què không nhốt tôi nữa.
Thật ra ông ta hiểu được tội bị ép buộc nhưng ông ta lại không thể bảo vệ tôi nên chỉ có thể đánh tôi để trút giận.
Tôi đến chỗ cây hòe lớn.
Thi thể của bà điên bị bọn họ treo ở trên cây ba ngày rồi mới ném vào rừng mặc cho dã thú gặm nhấm.
Ngay cả một cái xác cũng không có.
Mấy người phụ nữ trong thôn đều bị dọa sợ, họ không còn dũng khí để phản kháng nữa.
Mấy người đàn ông thì lại kiêu ngạo hơn, tôi đi một hồi thì chợt nghe được có mấy tiếng đàn ông mắng phụ nữ vang lên từ mấy căn nhà.
Trong khe rãnh thân cây, còn có vết m.á.u khô của bà điên.
Không thể nào tưởng tượng được trước khi bà ta c.h.ế.t bà ta đã đau khổ đến mức nào nhưng tâm trạng của tôi bây giờ đã đau khổ đến mức không thể nào sống được nữa.
Một số dân làng đi ngang qua và huýt sáo về phía tôi.
Một người đàn ông trực tiếp nói chuyện với tôi: "Ái chà, vợ của ông què, ngày đó mày hầu hạ Tạ Lão Lục thì thấy cái đó của hai người họ cái nào lớn hơn?"
"Lớn thì có ích lợi gì, phía dưới của con bé này nhỏ như vậy thì có cho vào được không chứ?"
“Ha ha, cũng chưa chắc đâu đấy, vợ của người què rất có năng lực!”
Mấy người cười ha ha.
Địa ngục trống rỗng, ác ma ở nhân gian, tôi nhớ tới đã từng xem qua một câu nói.
Tôi lạnh lùng cúi đầu, âm thầm thề.
Ông trời không có mắt, vậy thì để tôi!
Tạ Nhân Nhân tôi sớm muộn gì cũng phải khiến các người trả giá cho những hành động hôm nay!
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.