Xà Nữ - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-04-14 17:56:05
Lượt xem: 76

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi chỉ cần cố gắng tranh thủ thời gian cho bà ta chạy trốn là được.

 

Dì Lưu cho rằng tôi ngượng ngùng còn véo mặt tôi một cái, buồn cười nói: "Khuôn mặt này non nớt đến mức muốn véo ra nước, trách không được đám đàn ông thối này lại thích như vậy.”

 

Nói xong bà ta liền lấy từ trong tủ ra một bồ đồ ngủ ren gợi cảm cho tôi mặc.

 

Lúc này Trần Đại Kiếm đi vào.

 

Ánh mắt ông ta nhìn tôi như muốn toát ra ánh lửa.

 

Tôi giả vờ sợ hãi lùi về phía sau.

 

Dì Lưu bất mãn nhìn ông ta một cái: "Nhìn cái gì nhìn, sau này ông hưởng thụ sau!"

 

Mặt Trần Đại Kiếm cười hì hì: "Được rồi đúng không, bọn Lão Lục đang chờ đấy!”

 

Tôi làm bộ kinh ngạc hỏi dì Lưu chờ cái gì, tại sao muốn tôi ăn mặc như vậy.

 

Dì Lưu và Trần Đại Kiếm nhìn nhau cười một cái, đem thùng tắm nâng ra ngoài.

 

Không lâu sau đó, ba người Tạ Lão Lục cùng nhau vào phòng.

 

Khoảnh khắc họ cửa đóng lại, tôi sợ đến phát khóc.

 

Tạ Lão Lục híp mắt tiến lên, ôm lấy tôi: "Bé ngoan, đây cũng không phải lần đầu tiên, em khóc cái gì?"

 

Tôi khóc to hơn.

 

Một người đàn ông bên cạnh bắt đầu cởi quần áo: "Anh Lục, sao hôm nay anh còn thương hương tiếc ngọc thế?”

 

Tạ Lão Lục ôm tôi đặt lên trên đùi anh ta rồi dùng đầu lưỡi cuộn l.i.ế.m nước mắt của tôi: "Mày thì biết cái gì so với đám đàn bà kia thì con bé này sạch sẽ hơn nhiều.”

 

Một người đàn ông khác cười nhạo một tiếng: "Vậy thì chưa chắc, nếu vậy anh Lục thích phụ nữ n.g.ự.c cũng không có, m.ô.n.g thì càng không rồi đúng chứ, chứ em thì ngại đến phát sợ rồi.:

 

Vẻ mặt của Tạ Lão Lục trở nên nghiêm túc: "Mày không thích thì đi ra ngoài!”

 

Hình như người nọ rất sợ Tạ Lão Lục, cũng không dám mở miệng nữa.

 

Tạ Lão Lục thu hồi ánh mắt rồi lại đem sự chú ý đặt ở trên người tôi, an ủi ta một hồi rồi thò tay vào áo ngủ của tôi.

 

Trên người anh ta tràn ngập mùi t.h.u.ố.c lá rượu bia rất hôi thối, cái mùi này nồng nặc đến mức làm tôi cảm thấy ghê tởm.

 

Người què chạm vào tôi mỗi đêm, nhưng ông ta không phải là một người đàn ông thực sự  nên tôi không sợ

 

Nhưng bây giờ tôi đang phải đối mặt với một đám súc sinh.

 

Tôi nắm lấy tay Tạ lão Lục, run rẩy hỏi: "Anh... anh muốn làm gì?”

 

Tạ Lão Lục cảm thấy câu hỏi của tôi rất thú vị nên nở một nụ cười đầy ẩn ý: "Ồ, anh muốn làm gì, em thật sự không hiểu hay là em giả vờ không hiểu?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/xa-nu-fbgj/chuong-8.html.]

Tôi lắc đầu như trống bỏi: "Người què có thể làm nhưng anh không thể! Ông ta sẽ g.i.ế.c anh!”

 

Người đàn ông ở bên cạnh cởi sạch đồ leo lên giường rồi cười nhạo một tiếng: "Tên què đó thì tính là cái gì, nếu ông ta dám tới thì chắc là cũng không muốn cái chân kia nữa.”

 

Nói xong mấy người họ liền bắt đầu động tay động chân.

 

Cuối cùng tôi không nhịn được nữa mà bắt đầu giãy dụa kịch liệt.

 

Nhưng đối mặt với ba người đàn ông trưởng thành, tôi như cá nằm trên thớt, không có chút sức phản kháng nào.

 

Tôi nhắm mắt lại và chuẩn bị chịu đựng.

 

Ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng bước chân dồn dập: "Nhân Nhân, cô mau ra đây, mau ra đây!”

 

Trong lòng tôi trở nên hoảng sợ, là bà điên!

 

Sao bà ta lại tới đây?

 

Ngoài cửa truyền đến giọng nói tức giận của Trần Đại Kiếm, không bao lâu sau đó tôi liền nghe được tiếng đ.ấ.m đá ngoài cửa.

 

Tôi nghe được mẹ điên vừa kêu rên trong đau đớn vừa hô to: "Ông què đâu mau tới đây, Tạ lão lục ngủ vợ ông rồi!"

 

"Mẹ nó ông què, ông có phải đàn ông hay không, người khác cắm cho ông một cái sừng mà ông còn rụt cổ hèn nhát như một con rùa đen sao!"

 

Bà điên điên cuồng chửi rủa, sau đó giống như bị thứ gì đó chặn miệng mà truyền đến một đống tiếng ô ô.

 

Cái thôn này cũng không lớn, cuối cùng mấy lời đó của bà ta cũng thu hút không ít người tới, ở bên ngoài bắt đầu huyên náo, tôi biết tôi đã tránh được chuyện hôm nay.

 

Nhưng bà điên thì phải làm sao đây?

 

Bà ta đã từ bỏ cơ hội chạy trốn đến để cứu tôi, e rằng bây giờ bà  ta sẽ vĩnh viễn ở lại nơi này mất.

 

Trong lòng tôi vừa cảm thấy chua xót vừa đau lòng, không biết làm thế nào cho phải.

 

Bọn Tạ Lão Lục nháy mắt với nhau, bắt đầu mặc quần áo vào.

 

Cuối cùng người què cũng đến.

 

Không bao lâu ngoài cửa truyền đến một trận ồn ào, Trần Đại Kiểm cùng dì Lưu ngăn không được, cửa phòng bị thôn dân trực tiếp đá ra.

 

Bọn họ vừa nhìn tình hình trong phòng, liền hiểu được chuyện gì xảy ra.

 

Ai cũng chỉ trích Tạ Lão Lục.

 

Chuyện bọn họ ngủ với nữ nhân trong thôn bình thường đều là âm thầm tới mặc dù người ở nơi này ngu ngốc nhưng rất bảo thủ, mặc dù không mua được phụ nữ tốt nhưng vẫn phải là của mình, họ rất để ý việc này.

 

Khi bọn họ mắng Tạ Lão Lục thì cũng mắng tôi là đồ hèn hạn.

 

Đám lưu manh tuy rằng không coi phụ nữ là người, nhưng cũng không cho phép phụ nữ phản bội, cho dù là bị ép buộc.

 

Tôi lạnh lùng nhìn bọn họ, thật muốn hủy diệt hết nơi này!

Loading...