Xà Nữ - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-04-14 17:55:52
Lượt xem: 84

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKN2JyAJAw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

6

 

Mấy ngày kế tiếp, mỗi ngày tôi đều đưa hai cái bánh bao thêm thức ăn cho bà  điên.

 

Nhưng tôi sợ bị Lưu Tinh bắt gặp nên quyết định đi vòng qua bằng một con đường khác.

 

Người què bị đau bụng nên mấy ngày nay luôn nằm ở trên giường rầm rì, cái gì cũng không làm được.

 

Dì Lưu không biết chuyện gì xảy ra, mấy ngày nay thường xuyên để cho tôi đến nhà dì ấy làm việc rồi còn cho tôi ăn không ít đồ tốt

 

Người đàn ông của bà ta cũng không thích hợp.

 

Ông ta luôn dùng một loại ánh mắt háo sắc híp lại nhìn tôi chằm chằm, giống như rắn độc đang theo dõi con mồi.

 

Sau đó tôi gõ trái gõ phải mới biết được là Tạ Lão Lục tới đây.

 

Quả nhiên đúng như lời bọn họ nói, mỗi lần thiên táng đều mang đến vận may cho thôn.

 

Tôi đem chuyện này nói cho bà điên, bà điên nói cho tôi biết, mỗi lần đám người Tạ Lão Lục kia tới đều là Trần Đại Kiếm tìm một người phụ nữ qua đêm với bọn họ.

 

Chỉ cần là những người đẹp ở trong  thôn thì không thể chạy thoát

 

Tôi đã nghĩ đến những hành vi bất thường của Trần Đại Kiểm và dì Lưu mấy ngày nay, hung hăng hít một hơi thật sâu.

 

Hóa ra họ đã nhắm đến tôi.

 

Chắc chắn bọn họ biết tôi là người trưởng thành nên đương nhiên sẽ không quan tâm đến thân thể của tôi.

 

Lần này Tạ Lão Lục mang đến hai người phụ nữ.

 

Trong đó có một người hơn hai mươi tuổi, tóc ngắn đeo bông tai, da trắng đến phát sáng, rất xinh đẹp.

 

Lần đầu tiên, tôi nhìn vào một cuộc đấu giá với con mắt của một khán giả.

 

Những người phụ nữ bị trói ở dưới tàng cây hòe lớn, trong miệng nhét vải đen vẫn còn đang trong trạng thái hôn mê.

 

Có thể là do có liên quan đến những người phụ nữ này nên hôm nay mấy người đàn ông cho dù đã có vợ rồi hay chưa cũng đến, không khí trong thôn cũng náo nhiệt hơn không ít.

 

Trước khi đấu giá, tất cả đàn ông đều đi lên kiểm hàng, cho dù mua hay không mua thì họ cũng chạm vào.

 

Toàn thân trên dưới mấy người phụ nữ này đều bị mấy chục đôi tay sờ soạng qua một lần.

 

Đấu giá chính thức bắt đầu, Tạ Lão Lục trực tiếp nói ra giá cả, trẻ tuổi y tám vạn, người khác lớn tuổi hơn thì năm vạn.

 

Bây giờ người trong thôn muốn kiếm tiền thì chủ yếu dựa vào thu thập dược liệu và sản vật miền núi.

 

Mỗi tháng Trần Đại Kiểm đều dẫn người xuống núi họp chợ một lần.

 

Đối với người trong núi mà nói thì tám vạn là một khoản tiền lớn cho nên cuối cùng người lớn tuổi kia lại được bán đi trước.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/xa-nu-fbgj/chuong-7.html.]

Có nhiều người thèm cô gái trẻ tuổi đến nhỏ dãi rồi nhưng lại có ít người chịu chi.

 

Hình như hôm nay tâm trạng  Tạ Lão Lục đang rất tốt, anh ta cũng không nóng lòng kì kèo mặc cả.

 

Ánh mắt anh ta vô tình quét qua tôi, mang theo ánh sáng đầy dầu mỡ nhưng lại hưng phấn.

 

Tôi nhìn về phía anh ta rồi khẽ mỉm cười.

 

Anh ta có sửng sốt một chút rồi để lộ ra một biểu cảm ý vị thâm trường.

 

Cuối cùng, trong bầu không khí sôi nổi của mấy người đàn ông, cô gái trẻ đã bán với giá bảy vạn.

 

Người đàn ông độc thân mua cô gái này thì tốt biết, anh ta họ Triệu, là một tên lưu manh, bà  điên nói anh ta là người thích dày vò người khác nhất.

 

Mấy người đàn ông trong thôn có vợ rồi cũng để lộ ra vẻ mặt ngưỡng mộ.

 

Bởi vì theo thỏa thuận của làng.

 

Cho dù bọn họ có tiền thì cũng không thể cướp người với mấy gã còn độc thân nếu không phá vỡ nguyên tắc thì ngay cả vợ mình cũng không cứu được.

 

Sau khi đấu giá kết thúc, dì Lưu mang theo tôi trở về nhà bà ta rồi mang nước tắm tới cho tôi.

 

Trần Đại Kiếm đã mời mấy người Tạ Lão Lục đi ăn cơm trước.

 

Lúc dì Lưu giúp tôi tắm, đột nhiên bà ta mở miệng hỏi: "Nhân Nhân, tình cảm của cháu với người què thế nào rồi?"

 

Tôi giả vờ như nghe không hiểu: "Ông ấy rất tốt còn để cho cháu xem ông ấy như bố ruột."

 

“Vậy thứ đó của người què có lớn hay không?”

 

Tôi làm bộ thẹn thùng: "Dì Lưu, sao đột nhiên dì lại hỏi vậy, cháu chưa từng thấy gì cả.”

 

Dì Lưu cười hì hì: "Phụ nữ chúng ta, còn phải tiếp xúc nhiều với mấy người đàn ông, như vậy mới có thể so ra ai tốt ai xấu, cháu nói xem có đúng hay không?"

 

Tôi ngượng ngùng cúi đầu: "Dì Lưu, cháu còn nhỏ......”

 

“Không còn nhỏ, Tạ Lão Lục nói thật ra cháu đã mười tám rồi đúng chứ?”

 

Tôi gật đầu.

 

“Vẫn là cháu có phúc." Dì Lưu vừa lau thân thể cho tôi vừa cảm thán nói:

 

"Cháu xem cơ thể này của cháu đi không chừng sau khi qua sáu mươi vẫn còn non nớt như vậy, Nhân Nhân, thật ra dì Lưu rất hâm mộ cháu đấy!"

 

Tôi không lên tiếng, trong lòng nghĩ đến bà điên.

 

Hôm nay tôi đã cho Đại Hoàng ăn thuốc chuột, không có nó ở đây chắc hẳn là bà điên có thể thuận lợi chạy thoát.

 

 

 

 

Loading...