Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

VÔ VƯƠNG CHI DẠ - CHƯƠNG 3: BÌNH PHONG GIẤU LƯỠI GƯƠM

Cập nhật lúc: 2025-07-17 15:44:39
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối năm, tuyết phủ đầy sân ngự uyển. Trong lúc trong cung tất bật chuẩn Tết Nguyên Đán, thì tại một gian nhỏ phía tây Trường Xuân cung, Lý Ngọc Khanh vẫn trầm mặc ánh đèn dầu, tay lật từng trang sổ ghi nhật trình của Nội vệ.

Đây là những ghi chép nội giám Tử Kỳ tín cũ của mẫu Ngọc Khanh – âm thầm thu thập từ các đội lính gác và cung nhân. Bề ngoài, Tử Kỳ vẫn là một thái giám lưng khòm, xuề xòa, lo việc nước, nhưng thực chất trở thành tai mắt trung thành nhất bên cạnh Ngọc Khanh.

– “Thưa điện hạ,” – Tử Kỳ khẽ, “đội cấm binh đêm mẫu qua đời đổi chỉ ba ngày đó. Danh sách phiên phát hiện bút tích giả.”

Ngọc Khanh khẽ nhíu mày, gõ nhẹ lên mặt bàn tre:

– “Giả mạo lệnh trong nội cung là trọng tội. Nếu kẻ lệnh là Lưu Phúc, thì y chỉ dám g.i.ế.c … mà dám nhúng tay chuyện của thiên tử.”

Chàng dậy, bước đến bản đồ dán vách. Trên đó, từng tuyến đường bí mật trong cung đánh dấu kỹ lưỡng, bằng phấn lam. Những lối của Lưu Phúc – từ Thái sử viện đến hậu doanh cấm quân – đều khoanh đỏ. Đào Chân Viên lưng, im lặng hồi lâu cất tiếng:

– “Muốn kéo cái bóng ánh sáng, chọc nơi y tưởng là che kín. Một bình phong vỡ, đánh đúng nơi vết nứt.”

– “Ý là…”

– “Lý Thuyên.”

Cái tên khiến khí trong phòng trầm hẳn xuống. Thái tử Lý Thuyên, tuy danh chính ngôn thuận là kế vị, nhưng xưa nay vẫn Lưu Phúc khống chế. Tuy , gốc rễ triều đình vẫn giữ thể diện, thể để truyền ngoài rằng Đông cung Thái Tử chỉ là con rối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/vo-vuong-chi-da/chuong-3-binh-phong-giau-luoi-guom.html.]

– “Nếu Thái tử bất mãn, y sẽ để lộ. nếu cho y thấy rằng Lưu Phúc mưu đồ phế lập, khi đó, tự y sẽ lộ sơ hở.”

– “Phế lập?” – Ngọc Khanh lặp , ánh mắt lóe sáng.

– “Ngươi quên ? Lưu Phúc một đứa con nuôi ngoài cung, hiện giữ chức Chỉ huy sứ doanh Bắc Doanh. Tên đó tuy danh chính là con của y, nhưng Lưu Phúc đào tạo từ nhỏ, văn võ đều . Có kẻ nào dưỡng nhân vì mưu tính về ?”

Ngọc Khanh siết nắm tay:

– “Nếu thêu dệt một lá thư giả, giả danh rằng Thái tử hạ độc chậm, do chính con nuôi Lưu Phúc hạ thủ… thì…”

– “Thì Thái tử sẽ tìm cách dò xét Lưu Phúc. Và khi y hành động, chúng sẽ bàn tay thật sự tất cả.”

Ngay đêm đó, tại thư phòng trong Đông cung, một phong thư đề tên gửi đặt giữa án thư, bằng mực tàu, giấy Kim Hoa, dấu ấn triều đình khắc ngược – thứ chỉ cấm quân đặc biệt mới .

Nội dung thư :

"Thái tử nên giữ . Thuốc an thần dùng mỗi đêm chỉ là thuốc. Có kẻ đang ủ mưu dựng cờ khác trong bóng tối. Chính từ Bắc Doanh."

Lý Thuyên thư xong, trán vã mồ hôi, sắc mặt tái nhợt. Trong bóng đêm, một đốm nghi ngờ bắt đầu bén lửa trong lòng kế vị… và từ đó, ván cờ giữa những tưởng chừng là quân , dần xoay thành những tay cờ.

Loading...