Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Vô Thường - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-05-23 14:20:32
Lượt xem: 666

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

7.

Ta Cảnh Đình đưa về cung, lệnh cho Liễu Ngọc xuất cung trở về, để một trong cung và sai thái y ngày đêm chữa trị cho .

Đấy là những gì Cửu công chúa thuật khi tỉnh dậy, còn bao giờ thấy Cảnh Đình, bao giờ đến đây.

Cửu Công chúa bóc cam cho , “Tỷ , Hoàng tức giận khi xuất hiện thích khách trong bữa yến tiệc, nhưng điều thực sự khiến buồn phiền là tỷ giúp Liễu Ngọc chặn lưỡi d.a.o từ thích khách.”

Nghe thấy điều , thậm chí thể tiếp tục ăn cam nữa. “Liễu Ngọc lúc đó ở ngay phía .”

- “ ngay từ lúc đầu xa đến .”

- “Lúc đó thật hỗn loạn, đẩy .” Ta mơ hồ nhớ điều gì đó đúng lắm.

- “Tuy nhiên thể thấy mặt đó.”

- “Ta sợ đau nên vốn dĩ chặn d.a.o cho khác.”

Cửu công chúa do dự , “Vậy là bọn họ đều hiểu lầm ?”

Ta gật đầu thật mạnh.

Cửu công chúa lặng lẽ thở dài, “Vậy là Hoàng tức giận vô ích? Mặc dù đây ghét nhất là vấy máu, nhưng rằng vẫn ghét... vết m.á.u tỷ khi đưa về đây. Y phục của tỷ , đó tiểu cung nữ định lấy nó vứt thì Hoàng ngăn .”

- “Có chuyện gì với thế?”

- “Y phục của tỷ xé rách...”, Cửu công chúa , “ Huynh thật nhẫn tâm.”

Nghe mô tả thôi cảm thấy sợ hãi.

Khi Cảnh Đình tức giận, sẽ dễ dàng nguôi ngoai ngay cả khi nũng.

Cửu công chúa xua tay : "Không chỉ , Liễu Ngọc vẻ khá bình tĩnh, nhưng lo lắng cho tỷ. Sau khi xuất cung, thẳng đến chùa và ở đó suốt hai ngày hai đêm để cầu nguyện cho tỷ. Mãi đến sáng nay mới rời khỏi chùa và về phía Nam để cứu trợ. Hiện tại trong kinh thành đều và tỷ là một cặp trời sinh, cho nên Hoàng nghiêm túc đối với việc .”

Khi màn đêm buông xuống, khoác một chiếc áo choàng, đó tự rời khỏi cung và phòng ngủ của Cảnh Đình.

Thái giám cửa ngăn cản mà còn đột nhiên đóng cửa khi bước cung điện.

Cảnh Đình đang tắm.

Sau khi lướt qua màn sương, bước nhẹ và lặng lẽ tiến đến lưng Cảnh Đình, xuống và vòng tay ôm lấy cổ từ , “Cảnh Đình”

Cảnh Đình cho gọi là "Hoàng thượng" nữa, và cũng thích gọi là "Bệ hạ", nên cân nhắc về việc .

Lời dứt, nửa của Cảnh Đình cứng đờ.

Huynh từ từ , ngước , giọng điệu mặn mà cũng nhạt nhẽo, "Muội đang cố mê hoặc nhà vua ?"

- “Điều đó đòi hỏi sẵn sàng mê hoặc.”

- “Tại hành xử như ?”. Cảnh Đình thấy ngừng nhíu mày, chút bất mãn .

- “Bởi vì Cảnh Đình đang giận .”

- “Tại giận ?”

- “Vì Cảnh Đình yêu cầu giải thích, nghĩa là tin .” Ta ngập ngừng, “Vậy là nếu rằng vô tình một ai đó đẩy ngoài chắn mũi d.a.o thì Cảnh Đình tin ?” Vừa , nhẹ nhàng mân mê đôi tay gãi vai Cảnh Đình, thầm nghĩ càng ngày càng trở nên khó coi.

Ta thấy vẻ mặt của Cảnh Đình, chỉ cảm thấy vẫn lạnh lùng và chút lo lắng trong khi chờ đợi phản ứng của . Đột nhiên, Cảnh Đình vươn tay , lòng bàn tay ấm áp của đặt lên eo .

- “Hóa bên trong nó mỏng quá.”

Lời của Cảnh Đình phá tan bầu khí u ám.

Ngay cả khi kéo bồn tắm, ý thức của vẫn còn mơ hồ, chỉ nhớ “Trên vết thương”.

- “Thái y rằng vẫn thể chạm nước.”

Ta nhịn hỏi: “Hóa quan tâm chút nào.”

Cảnh Đình kiên nhẫn vén sợi tóc dính cổ do nước b.ắ.n , nhưng ý định đáp lời của . Huynh đột nhiên , “Duyệt Nguyệt, hãy giải thích cho một nữa”

- “Một nữa, thể sai , bởi vì bịa . Tình cảm giữa và Liễu Ngọc đủ lớn để khiến chắn d.a.o .”

- “Muội vẫn còn tình cảm với chứ?” Có chút nguy hiểm trong giọng của Cảnh Đình.

- “Tình cảm là tình yêu.”

Ánh mắt Cảnh Đình đảo quanh, như đang suy nghĩ xem nhảm .

Huynh suy nghĩ xong , “Vậy nghĩ gì về ?”

Ta cúi đầu, “Huynh y phục của , thế nên .”

- “Nó ố.”

- “Rõ ràng là trút giận lên nó.”

Cảnh Đình nâng cằm lên: “Duyệt Nguyệt”

- “Lúc Cảnh Đình nóng lòng ?”

Cảnh Đình siết chặt eo , nhẹ giọng : “Ta từ từ tính toán và đòi nợ từ từ.”

Ta chợt hối hận vì tối nay chủ động chui miệng hổ.

Khi Cảnh Đình hôn lên cổ , dùng ý thức còn sót để đẩy , “Ở đây thể .”

- “Không thể ở đây?” Sự ham trong mắt Cảnh Đình dần thế bằng một nụ nhàn nhạt, “Tức là thể thực hiện ở một nơi nhất định, chẳng hạn như Hầu phủ. Muội nhất định chuyện gì xảy đêm đó.”

8.

Ta nhận thấy Cảnh Đình hứng thú với việc khiến hồi tưởng ký ức đêm đó nên cố gắng rời khỏi vòng tay . Không ngờ dễ dàng, hình như Cảnh Đình cũng buông .

Ta thuận lợi rời khỏi bồn tắm, “Muội mới chợt nhớ việc quan trọng cần nên xin phép .”

Khi Cảnh Đình kêu tên , trong tiềm thức nghĩ sẽ hối hận, nhưng lúc nào Cảnh Đình tóm lấy .

- “Muội ngoài với y phục ướt sũng như thế ?”

Ta sửng sốt Cảnh Đình thản nhiên lôi một bộ y phục kệ quấn quanh , “Quên với rằng Thái hậu cũng lo lắng cho . Bây giờ khỏe hơn , ngày mai hãy đến thăm .”

Sau khi đồng ý, Cảnh Đình : “Lúc đó dù gì với chăng nữa thì đó cũng là đầu tiên qua, ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vo-thuong/chuong-4.html.]

Ta hiểu, nhưng chút bối rối.

Khi trở về phòng, ngay lúc cởi áo choàng , mới nhận rằng Cảnh Đình quấn bằng long bào của . Không chỉ mà còn những cung nữ và thái giám cũng phát hiện điều đó. Mặc dù mỗi trưng vẻ mặt khác nhưng dĩ nhiên họ dám hỏi thêm bất kì câu hỏi nào.

, lúc Cảnh Đình đích bế trở về khi thương, trong cung lặng lẽ truyền tin đồn, nhưng lâu Cảnh Đình trấn áp.

hai chúng cũng danh phận chính đáng nên Cảnh Đình cũng sẽ để cho tình thế trở nên căng thẳng.

Đêm khuya nhưng cứ trằn trọc ngủ khi trong đầu chỉ nghĩ mãi về những lời dặn dò của Cảnh Đình.

Đến nỗi khi đến thăm Thái hậu ngày hôm , đánh nhiều phấn để che vết quầng thâm mắt.

Thái hậu vẫn đối xử với như và yêu cầu lâu hơn một chút. Một lúc , Cảnh Đình đến.

Khi Thái hậu ở đây, Cảnh Đình trông vẻ xa lánh , nhưng ngay khi Thái hậu nội điện để y phục, Cảnh Đình bắt đầu chằm chằm một cách ranh mãnh.

Khi cúi đầu nên lời, đưa tay kéo gần để chuyện.

Khi thấy tiếng bước chân ngày càng gần ở nội sảnh, càng trốn, nhưng Cảnh Đình cho điều đó. Huynh thậm chí còn sự thật về cuộc hôn nhân giữa và Liễu Ngọc.

Ta , nhưng lúc đây đang ở trong cung của Thái hậu, gần nên giữ thái độ ngạc nhiên khi đầu tiên sự thật.

Cảnh Đình lúc mới buông , hoảng sợ chạy khỏi Cung Thọ Khang của Thái Hậu.

Vừa bước khỏi Cung Thọ Khang, thấy tiếng chai lọ vỡ ở bên trong.

Tim đập hồi lâu, mãi đến khi kiệu rời khỏi cung, mới chợt hiểu chuyện gì đang xảy .

Đây là ý định của Cảnh Đình.

Để Thái hậu tận mắt thấy hành vi lố bịch của con trai và hiểu rằng sự cản trở đây của những tác dụng mà còn khiến Cảnh Đình vi phạm cung quy hết đến khác, từ đó trở nên mất niềm tin .

Bản Cảnh Đình rằng một khi Thái hậu hiểu giới hạn của con trai , sẽ còn dám ngăn cản nữa.

Nghĩ đến đây, toát mồ hôi lạnh.

Những ngày trở phủ Hầu tước, mơ hồ cảm thấy Cảnh Đình phái tới nhiều hơn để bảo vệ .

điều đó ảnh hưởng đến cuộc sống của , vẫn thể tự do xuống phố dạo và mua sắm linh tinh hàng ngày.

Nhiều ngày trôi qua, thất của một gia đình quan chức tứ phẩm thành hôn, nàng ai khác chính là mà Liễu Ngọc thích từ đến nay.

Ta cảm thấy xót xa đường tình duyên mấy suôn sẻ của Liễu Ngọc.

Một ngày nọ, khi đang ngoài mua đồ trang sức thì tình cờ gặp cô gái đó ở cùng cửa hàng. Cô mỉm hiền lành với , “Liễu phu nhân cũng mua đồ ở đây ?”

Ta cảm thấy vô cùng hứng thú khi trò chuyện với cô nên hai chúng cùng ghé một tửu lâu gần đó.

Cuối cùng khi vô tình đề cập đến quá khứ của cô với Liễu Ngọc, cô bất ngờ lớn, “Chỉ là tin đồn thôi, nhưng cũng mấy phần là sự thật. Ta vô tình gặp Liễu ca trong lúc đang bọn cướp chặn đường khi đang rời kinh thành tiết thanh minh. Huynh cứu khỏi tay bọn cướp và hai chúng bắt đầu quen từ đó. Ta ơn và hậu tạ cho . Sau , yêu Liễu ca, nhưng bao giờ rằng thích , vì hai chúng hề một câu ước hẹn nào cả.”

đều Liễu Ngọc quan tâm đến cô... Có vẻ những trong cuộc dửng dưng với điều đó nên chắc chắn còn bất kì nội tình nào nữa.

Liễu Ngọc khi cứu trợ thiên tai cuối cùng cũng trở về, khi về còn mang theo một thiếu nữ Giang Nam, phong thất. Nàng dịu dàng và xinh , đôi mắt Liễu Ngọc với ngập tràn sự yêu thương.

Đêm đầu tiên khi Liễu Ngọc trở về, còn tưởng sẽ ngủ ở phòng của thiếu nữ Giang Nam , ngờ đến thẳng chỗ , xuống : “Duyệt Nguyệt, nàng thích đồ mang về ?”

- “Mọi thứ đều ”, mỉm với , “Thiếp còn kịp chúc mừng vị thất xinh của .”

Liễu Ngọc vẫn bình tĩnh : "Nàng hạnh phúc hơn ."

- “Tất nhiên là vui khi hạnh phúc.”

Liễu Ngọc gật đầu, hỏi: "Thân thể hơn ?"

- “Trông sắc mặt tệ ?”

Liễu Ngọc mỉm .

Phủ Hầu tước gần đây khá nổi tiếng, con trai cả Liễu Ngọc nhiều đóng góp trong việc cứu trợ thiên tai. Huynh thăng chức, hơn nữa còn thể quý tộc, tiền đồ sáng lạng.

Bây giờ vợ chồng Hầu tước đang hy vọng sớm tin vui, khi thì niềm hạnh phúc sẽ nhân đôi.

Kết quả là họ bao giờ ngờ rằng tin và Liễu Ngọc sắp hòa ly là điều chờ đón họ đầu tiên.

Vợ chồng hầu tước cho rằng Liễu Ngọc sủng thê diệt khiến tức giận, suýt bắt quỳ bàn thờ tổ tiên cho đến khi giải thích rằng và Liễu Ngọc bàn bạc kĩ với khi quyết định hòa ly chứ do ai gây cả.

Vào ngày chúng hòa ly, Liễu Ngọc đích cài lên đầu chiếc trâm ngọc mà tặng đó và : “Chúc nhân duyên mỹ mãn.”

Tin tức và Liễu Ngọc hòa ly lan truyền khắp kinh thành trong một thời gian dài, đủ loại tin đồn, nhưng hầu hết đều là sự khó hiểu vì sẵn sàng hy sinh mạng sống để bảo vệ phu quân của nhưng cuối cùng quyết định đường ai nấy ?

Mọi hăng hái bàn luận về những bí mật ẩn giấu trong đó, mãi đến khi tin Thái hậu rời cung đến chùa Hộ quốc để dưỡng bệnh, họ mới đổi sự chú ý.

Ta theo Thái hậu đến đó và ở để hầu hạ .

Thái hậu ban đầu để ý đến , thậm chí còn cho đến gần. Tuy nhiên, vẫn luôn cùng tụng kinh và ăn chay niệm Phật hàng ngày nên thể tiếp tục lạnh nhạt với nữa, thở dài: “Con chốn thâm cung như thế nào ?”

- “Con , con sống trong cung vài năm nên con hiểu lời . ...con vẫn rời xa Cảnh Đình.”

Bây giờ mới nhận tình cảm của dành cho Cảnh Đình, giống như nhận nỗi ám ảnh của Cảnh Đình dành cho khi thành hôn.

Không lâu , từ trong cung truyền một lá thư, đó chỉ mấy chữ: “Thê tử của chịu hồi kinh ?”

Ta trả lời mà chỉ gửi cho một chiếc khăn tay.

Trong thời gian , ở kinh thành tin hỷ. Liễu Ngọc thành hôn với cô gái mà mang về từ phía Nam. Nàng vốn là đích nữ của tri phủ Giang Nam, nàng theo Liễu Ngọc suốt chặng đường về vì mất trí nhớ khi đụng độ với bọn hải tặc.

Ta gửi cho Liễu Ngọc nhiều quà mừng, ngờ còn tặng quà gấp đôi, còn còn chúc mừng nữa.

Vào năm thứ hai Cảnh Đình tại vị, quyết định phong Hoàng hậu. Ngay cả y phục và trang sức của Hoàng hậu cũng mang đến cho .

Người trong cung tới báo cáo, lễ sắc phong sắp xếp xong, chỉ còn chờ chuẩn đầy đủ mà thôi.

Ta lặng lẽ hỏi cung quan, đó tình huống thế nào?

Cung quan thành thật thừa nhận, lúc trong triều quả thực nhiều ý kiến trái chiều. Có , từng tiền lệ cho phép nữ nhân xuất giá trung cung.

Cảnh Đình bác bỏ phản đối trong ba câu. Thứ nhất, nữ nhi họ Ngụy là con gái của cố Quốc công, khi quan lập công, nên việc từng xuất giá cũng đủ để ngăn cản nàng tiến trung cung. Thứ hai, Ngụy gia và Liễu gia hòa giải , tại còn áp đặt chuyện lên mối liên hôn ? Thứ ba, vì từng tiền lệ nên bây giờ đây chính là tiền lệ cho tương lai.

Lễ sắc phong vốn dĩ long trọng, thế nhưng Cảnh Đình thậm chí còn bổ sung thêm nhiều thứ, ngay cả những hạt cườm mũ phượng cũng trang trí thêm một vài thứ.

Sau những nghi thức phức tạp là đêm động phòng hoa chúc.

Ta thực sự ngờ rằng sẽ viên phòng với cùng một những hai .

Điều khác biệt là bịt mắt bằng một dải lụa khi chú ý...

Loading...