Vì Sao Thiếu Gia Lại Như Thế? - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-11-26 12:28:17
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi trở về phòng học, Thẩm Dục đến hỏi : "Đồ ngốc, cậu và Tạ Trì Dã có quan hệ gì? Sao có thể chịu được tên xấu tính chứ."
Vốn dĩ ̣nh phản ứng cậu .
.
"Tính cách của cậu chủ xấu." nghiêm túc uốn nắn cậu .
Chúng làm ám vệ, dù trong ngoài cũng phải bảo vệ chủ tử.
"Vậy quan hệ của hai người là gì?" Thẩm Dục kiên nhẫn hỏi.
Mấy hôm nay đã biết rõ sức mạnh của Thẩm Dục.
Chuyện cậu tò mò, nếu hỏi rõ ̀ng sẽ luôn quấn lấy làm phiền mình.
nói lời ít mà ý nhiều: "Cậu chủ là chủ nhân của ."
Thẩm Dục: (⊙o⊙)!
Sau khi Thẩm Dục nói xong, sắc mặt trở nên kì lạ.
dừng một chút, lại khẽ nói: "Cậu chủ thích người khác biết quan hệ giữa và cậu ấy, cậu đừng nói cho người khác biết."
Giống như đã đấu tranh tư tưởng xong.
Cuối cùng Thẩm Dục nhìn với ánh mắt phức ̣p rồi gật đầu.
buổi chiều khi học thể dục, ở trong phòng quần áo lại bị hỏi câu như ban nãy.
"Cô và Tạ Trì Dã có quan hệ gì?"
Cô gái chắn trước mặt trông rất lạ mặt, cũng nhận .
Đang lúc tự hỏi nên trả lời thế nào, cô gái bên cạnh cô kiên nhẫn được nữa, đẩy bờ vai : "Nhị Nhị của chúng đang hỏi cô đó!"
*
Vào giây phút tay của cô sắp chạm vào .
Sắc mặt của đổi, nhanh chóng nắm tay của cô .
Nghiêng né tránh, đẩy tới, ép tường, bẻ ngược tay. Chỉ trong một giây, cô gái thể cử động nữa.
Mặt cô đỏ bừng lên, hét lớn: "Cô gì ! Muốn đ.á.n.h ?" chợt nhớ thiếu gia đã dặn dò rằng tùy tiện động tay động chân với trong trường.
Ta buông tay, lùi một bước: "Là cô đẩy ."
"Cô!"
lúc , cô gái tên Nhị Nhị kiên nhẫn ngắt lời chúng : " là bạn từ nhỏ đến lớn của Trì Dã, tìm cô là cho cô , bất kể cô quan hệ gì với Trì Dã, hãy tránh xa ấy , đừng nảy sinh ý đồ bất chính nào."
Bạn của Thiếu gia...
lấy cuốn sổ tay mang theo bên, hỏi cô : "Xin hỏi tên của cô là gì?"
Cô sửng sốt một chút, vẫn phản ứng kịp, vô thức trả lời: "Châu Nhị."
lật sổ, nghiêm túc đáp: "Xin lỗi, kìm được tên của cô, biết chắc cô có phải bạn của cậu chủ , xin thứ lỗi cho thể theo lệnh của cô được."
Chúng làm ám vệ, biết rõ mối quan hệ của chủ tử là một kỹ năng quan trọng.
Trong một trăm năm mươi sáu người bạn của thiếu gia, cho dù , có ai tên là Châu Nhị cả!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/vi-sao-thieu-gia-lai-nhu-the/chuong-2.html.]
Châu Nhị nói vậy, sắc mặt đỏ lên, hết đỏ lại trắng, hồi lâu mới tức giận nói: "Đó là vì vừa về nước! Nhà họ Châu chúng thiết với nhà họ Tạ, và Trì Dã ́nh hôn từ lúc bé rồi!"
trừng to mắt, thì là thiếu phu nhân tương lai!
Nói thì chậm mà xảy thì nhanh, quỳ bịch xuống.
"Xin thiếu phu nhân thứ tội, là thuộc hạ mắt tròng!"
Châu Nhị trợn to mắt, nói gì, giống như đã tha thứ cho .
Tiếng còi của giáo viên thể dục vang lên, khom lung cung kính nói với Châu Nhị: "Thuộc hạ học trước, ̣m biệt thiếu phu nhân." Rồi người rời .
thấy Châu Nhị nói với người bên cạnh: "Đầu óc của cô có vấn đề chứ?"
Ta ngẩng đầu, vẻ mặt hạnh phúc mỉm cười.
Thiếu phu nhân đúng là người tốt, còn quan tâm sức khỏe của như vậy.
Khác hẳn với thiếu gia.
*
Cho nên vào buổi tối, khi thiếu gia ném đồ ăn vặt mà mình thích vào chén của lần thứ ba, nói với thiếu gia: "Thiếu phu nhân là người tốt."
Thiếu gia: ?
Thiếu gia nói: "Cô lại phát bệnh gì đó?"
nói chuyện gặp Châu Nhị cho thiếu gia biết.
Thiếu gia nhìn : "Cô nói cô có hôn ước với thì cô tin à, vậy nói là bố cô thì cô có tin ?"
"Trong sách sinh học nói nam giới mười hai tuổi mới có khả năng sinh sản, thiếu gia chỉ lớn hơn thuộc hạ hai tuổi, rõ ̀ng phải bố của thuộc hạ."
Thiếu gia: ...
Cuối cùng, thiếu gia lại ném mấy miếng thức ăn vào chén của , hung hăng nói: " và Châu Nhị có bất cứ quan hệ gì cả, đừng gọi bậy, lần cô gọi bậy bạ nữa sẽ trừ lương nửa năm."
Ta hít sâu một .
Trừng phạt trước nay từng có!
Ta vùi đầu ăn cơm, dám nói gì nữa.
mà vào tiết thể dục ngày hôm , lại bị Châu Nhị chặn ở phòng đồ.
Ta hỏi: "Chẳng lẽ ngày nào hai chúng cũng học thể dục cùng giờ à?"
Châu Nhi trả lời câu hỏi của , đôi mắt cô đỏ hồng, tức giận hỏi : "Rốt cuộc cô đã nói gì với Trì Dã. Cô có biết hôm nay ấy bảo chớ đến gần trước mặt mọi người trong lớp ?"
Ta dè dặt hỏi: "Vậy ý của cô là?"
Châu Nhị nói: "Chắc chắn cô cố ý châm ngòi chia rẽ tình cảm chúng ! cảnh cáo cô lần nữa, cách xa Trì Dã xa một chút, nếu sẽ cho cô biết thế nào là lễ độ!"
Ta thở dài, bất đắc dĩ : "Thiếu... À đúng, Châu Nhị, thể rời khỏi thiếu gia được."
Làm ám vệ, phải bảo vệ chủ tử an toàn.
Ta nghĩ rằng khi giải thích xong, Châu Nhị sẽ hiểu , ngờ cô cười lạnh: "Tống Cừ đúng , nếu cô rượu mời uống chỉ thích uống rượu phạt, vậy đừng trách khách sáo!"
Lúc trước khi làm ám vệ, có rất nhiều người từng ám sát nói đừng trách họ khách sáo, cuối cùng bọn họ đều đầu một nơi một nẻo.
Cho nên để câu đe dọa này ở trong lòng.