VÃN VÃN - 1
Cập nhật lúc: 2025-03-18 16:07:29
Lượt xem: 126
Tôi rất ghét một bạn gái trong lớp.
Cậu ta ngày nào cũng ra vẻ ngây thơ, giả vờ đáng yêu, thật sự khiến người khác ghét vô cùng.
01
Rõ ràng là mặc đồng phục đã bạc màu và đi đôi giày vải quê mùa nhưng trên mặt cậu ta lại luôn tỏ ra vui vẻ rạng rỡ.
Rõ ràng ngay cả cái cặp sách cũng chỉ là một túi vải tự may, nhưng cậu ta vẫn không hề bận tâm, ngày nào cũng tự hào mang đi học.
Thật sự rất giả tạo.
Ban đầu tôi không dính dáng gì đến cậu ta, chỉ cảm thấy cô gái này nghèo thôi.
Ai dè cậu ta quá giỏi làm màu.
Dựa vào thành tích tốt, cậu ta biết cách làm thầy cô thích mình và xếp cho ngồi cạnh cậu bạn tôi thầm thích, Liễu Nhạc. Mỗi lần nhìn họ đùa giỡn sau giờ học, tôi lại thấy xốn mắt. Họ cười rất vui vẻ. Liễu Nhạc thậm chí còn cuộn sách lại giả làm micro, ghé vào sát tai cậu ta hát bài "Bạn cùng bàn của tôi".
Tôi trơ mắt nhìn, trơ tai nghe, trong miệng đắng chát khó chịu vô cùng.
Tôi ghét cậu ta.
Vì vậy, tôi tìm một lý do kéo vài người bạn khác chặn cậu ta ở nhà vệ sinh. Tôi chỉ muốn xả giận.
Cậu ta nhìn chúng tôi với vẻ mặt không chịu khuất phục: "Các cậu làm gì vậy!"
Tôi giả vờ tức giận chất vấn: "Tại sao cậu lại lấy đồ của tôi!"
Cậu ấy tròn mắt: "Cậu đừng nói bậy! Tôi lấy đồ của cậu lúc nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/van-van-uytp/1.html.]
Tôi ném cái túi sách rách nát của cậu ta xuống đất. Bên trong lòi ra một cây bút bi mới. Cậu ta tức giận nhặt túi sách lên.
"Tôi không lấy, nếu cậu thật sự nghĩ là tôi thì chúng ta đi báo thầy kiểm tra camera lớp học."
Lấy đồ chỉ là một cái cớ mà thôi, tôi không ngu đến mức đi mách thầy. Tôi trở tay tát cậu ta một cái. Cậu ta lập tức đỏ hoe mắt, tức giận lao vào đánh trả. Bạn tôi chạy đến can ngăn, tức thì cả đám xô xát đánh thành một cục.
Trong lúc đánh qua đánh lại, không biết ai đã đẩy tôi một cái, tôi loạng choạng ngã về phía sau.
Trùng hợp làm sao, đầu tôi va vào cạnh bồn rửa.
Tiếng "cốp" trầm đục vang lên, một cơn choáng váng ập đến.
Tôi nghe thấy ai đó đang hét lên hoảng hốt, định vùng dậy nhưng đầu óc choáng váng mơ hồ, cuối cùng hoàn toàn mất ý thức.
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
02
Mơ màng nửa mơ nửa thực, tôi như đang xem một bộ phim vô tri không hề có logic gì hết.
Nhân vật chính trong phim là cô gái tôi ghét và cậu bạn tôi thích, Dương Tử Nguyệt và Liễu Nhạc.
Còn tôi đóng vai một kẻ độc ác vô cùng: nào là bắt nạt, nào là vu khống, nào là đe dọa, tóm lại không từ thủ đoạn nào sất. Trong phim, tôi hận Dương Tử Nguyệt một cách rất ngu ngốc.
Cuối cùng, không chịu nổi nữa nên Liễu Nhạc đứng ra giúp Dương Tử Nguyệt vạch trần tội ác của tôi.
Vì bắt nạt bạn học, bạo lực học đường mà danh tiếng của tôi chẳng ra gì. Bố mẹ cũng thất vọng tột độ với tôi, họ không thèm để mắt đến tôi nữa.
Kết quả, tôi rơi vào tình cảnh thê thảm còn hai người kia thì đỗ đại học, chính thức ở bên nhau. Tôi ghen tị đến phát điên, định kéo Dương Tử Nguyệt cùng chết. Liễu Nhạc đến cứu bạn gái kịp thời, tôi vào sau song sắt vì tội cố ý g.i.ế.c người.
‘Tôi’ trong phim mang gương mặt giống hệt tôi ngoài đời, làm ra những việc khiến người khác phẫn nộ. Nhìn thôi mà tôi còn thấy ghét cay ghét đắng chính mình. Chỉ vì ghen tị vớ vẩn mà tâm hồn cũng bị bóp méo theo, thật đáng sợ. Ỷ vào gia thế của mình để bắt nạt người ta, cuối cùng nhận lấy quả đắng, xứng đáng.