Ta chỉ thể nghiêng, lưng với .
Khi sắp ngủ, thế tử khàn khàn: "Đau ?"
Ta mở mắt.
Hắn : "Sao ngươi chịu mềm mỏng?"
Ta lười đáp.
Ta dám nghĩ, chỉ mười roi đau đến rơi nước mắt, hắt đánh ba mươi roi, còn sống ?
Đếm ngày, hôm nay là ngày cuối cùng ở Hầu phủ, thế tử về.
Ta lo thật sự cho tìm cha , ở Hầu phủ suốt đời.
Có lẽ khác phúc phần , nhưng .
Ta nửa đời ở Hầu phủ, càng lòng với thế tử phi tương lai, rằng tranh giành, nguyện cùng hầu hạ một chồng.
Cũng thích, mỗi về nhà đều phân vân tối nay phòng ai.
Tên và thế tử đặt cạnh , đều .
Thế tử về, nhưng thương.
Hóa trong thời gian dưỡng bệnh, Diên di nương ăn nhầm thứ gì, giữ thai, bà khăng khăng là thế tử .
Kết quả đại phu nhân tìm nhân chứng, chứng minh thế tử rơi xuống nước là do Diên di nương gây .
Hầu gia đuổi Diên di nương khỏi phủ.
Diên di nương khi , dùng d.a.o đ.â.m thế tử, hầu gia tuyệt tử tuyệt tôn.
Ta thể , họ dìu thế tử về, thế tử mơ màng: "Ta , Lan Linh ?"
Ta nghĩ đến hợp đồng bán của .
Nhân lúc bận rộn, đều vây quanh thế tử, từ ngăn bí mật lấy hợp đồng bán , thu dọn hành lý, rời khỏi Hầu phủ.
Không khí bên ngoài trong lành, lòng nhẹ nhõm.
Ta hít sâu, hướng về phía nhà.
8
Về đến nhà, đang dọn dẹp, thấy vui mừng rơi lệ: "Tiểu Hoa của !"
"Mẹ, cha ?"
"Cha ngươi bệnh lao, qua đời."
Mẹ : "Ngươi về đúng lúc, định bán nhà, lên trấn bán thịt lợn, chọn chỗ.
"Năm đó cha ngươi đòi bán ngươi, xót xa lắm."
Mẹ định ôm , vô tình chạm vết thương lành, mắt bà ngấn lệ: "Về là , ngươi cũng chịu khổ."
Ta và dọn đến trấn, quán thịt nhỏ, nhà nuôi lợn, phía bán thịt, xinh , năng dễ , khách đến mua thịt cũng nhiều.
Đệ đến tuổi học tư thục, liền chịu trách nhiệm đưa đón chúng.
Khi trở về, cho heo ăn, giặt giũ, ngày tháng trôi qua yên bình.
"Hoa nhi, con lấy chồng ?"
Mẫu hỏi : "Mẹ sẽ cẩn thận chọn cho con, đừng chọn như cha con."
"Con lời ."
Mẫu thật sự để tâm, ở nơi học tư thục, một thư sinh trợ giảng, là con trai của thầy giáo.
Mẫu thường xuyên tặng thịt heo cho phu nhân của thầy giáo, còn bảo khi đưa xong thì ở lâu hơn.
Ban đầu ý định đó, chỉ một lúc.
Thư sinh luôn thẳng lưng, chuyện ấm áp như gió, bọn trẻ đều thích .
Hắn : "Cô nương, ."
Ta học nhiều chữ, về nhà, thuộc thơ, thể trả lời.
Mẫu che miệng: "Hoa nhi của chúng cũng thông minh."
Ngày đó, thư sinh giảng về "Tri hành hợp nhất", đạo lý quá khó hiểu, chỉ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/tua-nhu-may-khoi/chuong-5.html.]
Hắn đỏ mặt, giọng càng lúc càng nhỏ.
Bọn trẻ đang sách gián đoạn, vài binh lính bước , đưa một bức tranh.
"Có ai thấy một nha tên Lan Linh ?"
Ta từ phía thư sinh, trong tranh là , tóc còn cài trâm hoa quế.
Thư sinh thấy trốn lưng , liền : "Chưa từng thấy qua."
Bọn trẻ đều thông minh, ríu rít chuyện, binh lính thấy ồn ào, hỏi một câu bỏ .
"Ngươi tên Lan Linh?" Thư sinh nghi hoặc.
Ta lắc đầu: "Ta tên Nhị Hoa."
Thư sinh : " trong tranh giống hệt ngươi.
"Họ tìm là nha thông phòng của thế tử, ngươi ?"
Ta hiểu , dù phủ nhận, nhưng từ đó đến giảng nữa.
Ta với , e là lấy chồng .
Người lấy thông phòng.
Huống chi là thư sinh tự cho cao quý.
Mẹ an ủi : "Không , lấy chồng thì ở với bán thịt heo, kiếm nhiều bạc."
Mẹ với , ngày đó, binh lính cũng đến hỏi bà.
Bà để ý, đó là con gái bà.
Ngày hôm , quán thịt heo của chúng xuất hiện một vị quý nhân ăn mặc sang trọng.
Binh lính theo phía , khác dám đến mua thịt.
Ta lạnh nhạt: "Quý khách mua mấy cân thịt heo?"
Hắn đưa một chiếc trâm.
Là chiếc trâm hoa quế khắc tinh xảo, giá trị nhỏ.
Ta dùng d.a.o mổ heo đẩy trâm sang một bên: "Không mua thịt thì tránh ."
9
Chiếc trâm rơi xuống đất.
Mẹ vỗ , bà nghĩ đắc tội với quý nhân.
Đoạn Thần : "Không , nhặt lên là ."
Có binh lính nhặt lên, nhưng ánh mắt của ngăn .
Hắn cúi xuống nhặt chiếc trâm hoa quế, lau sạch: "Ta sẽ mua hết thịt ."
Mẹ vui mừng kể xiết: "Được thôi."
Mẹ băm thịt, từng nhát từng nhát, thịt văng lên cả áo Đoạn Thần, chỉ cau mày, để ý.
"Ngươi thích thư sinh đó?"
Mẹ nhận hỏi , dần dần nhận điều .
Ta gật đầu: " ."
Đoạn Thần , rời .
Buổi tối, hỏi chuyện, liền kể tất cả cho bà.
Mẹ vẻ mặt phức tạp: "Mẹ thấy ngươi ngốc, mừng vì ngươi trở về."
Ngày hôm , thư sinh liền cưới vợ, là do thế tử sắp xếp, cũng coi như môn đăng hộ đối.
Đoàn rước dâu qua quán thịt heo, kiệu hoa đỏ rực vui mừng, thư sinh rạng rỡ, mặt đầy hạnh phúc.
Ta dùng sức chặt thịt heo từng nhát.
Đoạn Thần từ trong đám đông bước , chỉ một .
"Ngươi đang tức giận, ngươi thực sự thích ?"
Ta thật hiểu thế tử, hỏi : "Thế tử, ngài rốt cuộc gì?"