Dẫn theo những , qua thông báo của thị nữ, tự tiện xông viện của , Tứ đây là coi gì ?”
“Nếu hiểu quy tắc, là trưởng tỷ, đúng lý nên dạy dỗ. Vậy thì Tứ hãy đến từ đường quỳ ba canh giờ, để tự kiểm điểm lầm, cũng coi như là một hình phạt nhỏ, hành sự nên cẩn trọng hơn.”
“Nhị tỷ, gì ? Người tự ý thi hành gia pháp mà sự đồng ý của phụ , nếu để phụ , ông chắc chắn sẽ trách phạt !”
Hiện giờ đang là mùa thu, tuy thời tiết nóng nực, nhưng Nguyễn Cừ từ nhỏ nuông chiều, bắt nàng quỳ ba canh giờ, thể nhất định sẽ chịu nổi.
“Trong phủ , là duy nhất thuộc dòng chính, chỉ là một thứ nữ nhỏ bé, đối với việc phạt một thứ nữ thế vẫn thừa quyền.”
Nói xong, mặc kệ nàng phản bác giãy giụa, vẫy tay với một thị nữ trong sân: “Tiểu Lưu, đưa Tứ tiểu thư đến từ đường.”
Tiểu Lưu sức lực khá lớn, kéo tay Nguyễn Cừ thẳng ngoài.
Ta bóng dáng hai , chợt nhớ điều gì đó, cúi đầu thì thầm mấy câu với Tiểu Thất.
Nàng xong vẻ mặt hớn hở, vội vàng gọi Nguyễn Cừ đang định bước khỏi cửa viện : “Tứ tiểu thư dừng bước.”
“Có lẽ đây nhị tiểu thư dung túng, nên mới khiến Tứ tiểu thư quên mất một chuyện. Tiểu thư nhà là dòng chính, còn Tứ tiểu thư là thứ xuất, bình thường gọi tiểu thư là Nhị tỷ. Theo gia quy, gọi tiểu thư là Nhị tiểu thư. Tiểu thư , phiền Tứ tiểu thư chép gia quy mười nữa, ngày mai trình lên.”
“Vâng, Nhị tiểu thư.” Nguyễn Cừ chứng kiến sự thẳng tay của , dám phản bác một lời, chỉ thể chấp nhận.
“Hả hê chứ?” Nhìn vẻ mặt đắc ý của Tiểu Thất, bất lực.
“Đương nhiên ! Tiểu thư đây quá mềm lòng, Tứ tiểu thư rõ ràng là thứ xuất, cả ngày nghênh ngang, coi gì. Bây giờ thì , tiểu thư tay như , nàng mất một thời gian mới dám kiêu ngạo nữa!”
“Được , xem mấy giờ ?”
“Đã gần trưa ! Xin tiểu thư, nô tỳ dọn bữa trưa ngay đây.”
Nhìn bóng lưng Tiểu Thất, khỏi cảm thán.
Nguyễn Cừ Nguyễn Cừ, những gì nàng gây cho ở kiếp , sẽ trả từng chút một. Chúng hãy đợi mà xem!
Chờ gần một khắc, Tiểu Thất mới vội vã chạy đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/trung-sinh-truoc-ngay-len-kieu-hoa/chuong-2.html.]
Ta nhíu mày: “Sao lâu thế?”
“Người trong bếp , Ngũ hoàng tử đến, lão gia bận tiếp đãi, vì bữa trưa ưu tiên bên đó . Tiểu thư chắc đói lắm ? Ta sẽ dọn đồ ăn ngay.”
“Báo một tiếng, trong viện bếp, bảo họ cử một đầu bếp đến đây. Sau cứ bữa ăn ở đây, cần đến bên nữa.”
“Vâng.”
Sau bữa trưa, Tiểu Thất dìu dạo trong phủ để tiêu thực.
🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Audio" để cập nhật truyện mới nhaaa
Chợt thấy bóng gốc cây cạnh ao, cúi hành lễ cung kính: “Vấn an Ngũ điện hạ.”
“Nhị tiểu thư, gần đây khỏe ?”
“Mọi chuyện đều , phiền điện hạ bận tâm.”
Lúc , Dung Liễm khoác cẩm bào màu trắng ngà, đúng tiết trời mùa thu, hoa quế trong viện nở rộ . Hắn gốc cây quế trong đình viện, vẻ mặt điềm đạm.
Lúc mới chợt nhận , kể từ khi và Dung Lâm đính hôn ở kiếp , và năm sáu năm gặp mặt.
Ta và phận khác biệt, nên ở riêng quá lâu. Dung Liễm chắc cũng nghĩ như , chỉ qua loa mấy câu chuẩn về phủ.
Lúc một trận gió thổi qua, ho khan mấy tiếng, gọi nhắc nhở: “Mấy ngày nay trời trở lạnh, Ngũ điện hạ ngoài nên mặc thêm áo khoác, tránh cảm lạnh.”
Dung Liễm lúc sanh đủ tháng, thể chất yếu ớt bẩm sinh, dễ mắc bệnh, vì thể chịu gió.
Dung Liễm lời , sững sờ một lát, đó trả lời: “Được, đa tạ Nhị tiểu thư nhắc nhở.” Nói xong, vẻ mặt cũng dịu dàng hơn, khiến nhất thời lóa mắt.
Khi hồn , . Ta và Dung Liễm thể coi là lớn lên cùng .
Tiên Hoàng hậu khó sinh, khi sinh Dung Liễm thì qua đời, chỉ để Tiên thái tử và Dung Liễm khi đó mới sáu tuổi, đó Thái hậu nuôi dưỡng.
Vì ngoại tổ và Thái hậu thiết, thường đưa cung, thêm đó, ca ca là thư đồng của Tiên thái tử, vì mối quan hệ giữa bốn chúng đặc biệt thiết.
Thế nhưng, kể từ năm Hòa Tắc thứ mười hai, Tiên thái tử bệnh qua đời, mẫu và ca ca hạ độc, trừ việc hàng năm Dung Liễm đều cử gửi quà sinh thần, và Dung Liễm còn thường xuyên qua nữa.