Trúc Mã Tưởng Ta Thanh Đạm Như Cúc - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-08-20 13:27:49
Lượt xem: 294
01
Chắc hẳn Tạ Quân Lệnh thể ngờ, giả vờ đem lòng quyến luyến suốt ba năm.
Ba năm , vẫn đắc ý tưởng rằng nắm trong tay.
Nào , chỉ khoác lên vẻ thanh đạm như cúc để diễn cho xem. Bởi hiểu, Tạ gia ưa chuộng một dâu hiền nhu nhã, Tạ Quân Lệnh cũng chỉ một chính thê đoan trang như thế.
Gả Tạ gia, từng là lựa chọn đúng đắn và khôn ngoan nhất của .
đến khi Hoàng thượng hạ chỉ tuyển tú, trong sân, khẽ lướt tay qua nhành hải đường, khẽ .
— Vào cung, cung.
02
Hoàng thượng đăng cơ ba năm, đây là đầu tiên tuyển tú.
Ý chỉ của Thái hậu, tất đại khai quy mô.
Thư gia chúng cả thảy mười hai tiểu thư đích xuất.
Bỏ những xuất giá, còn năm ; trừ những kẻ định , chỉ còn ba.
Phụ hỏi: ai nguyện tham gia tuyển tú? Ba tỷ đều giơ tay.
Ta vội chạy chính sảnh, thở hổn hển:
“Con cũng !”
Phụ cau mày:
“An nhi, con định hôn cùng Tạ gia, há quên ư?”
“Phụ , con với Tạ gia chỉ mới ý kết , hề chính thức nạp sính. Con vẫn tư cách dự tuyển.”
“ con cùng Tạ Quân Lệnh chẳng … một lòng một ?”
“Chưa từng.” – Ta , giọng lạnh lẽo như nước mùa thu. – “Con với Tạ Quân Lệnh chỉ là thanh mai trúc mã, ngoài chẳng gì khác. Xin phụ chớ hủy hoại thanh danh của nữ nhi.”
Phụ chợt nhận lỡ lời, trách dám công khai ông khó xử, liền trừng mắt:
“Lỗ mãng, vô phép! Ra !”
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Subscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Subscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~
Không một vị tỷ tỷ nào lên tiếng giúp , chỉ cúi đầu liếc , oán hận đứa út cũng chen chân tuyển tú.
Buổi trưa, Tạ Quân Lệnh đến cửa.
Nha Ngọc Trúc lo lắng:
“Tiểu thư, Tạ công tử đến, sẽ khó ?”
Ta đặt quạt tròn xuống:
“Từ khi quyết định tham gia tuyển tú, sẽ hôm nay. Ta ứng phó .”
03
Trong hoa viên, Tạ Quân Lệnh hấp tấp tìm đến.
Ta lạnh lùng , khiến lúng túng.
“An nhi, nàng vốn nhu thuận, thanh đạm như cúc, hẳn sẽ cung, đúng ?”
Ta lùi một bước, lặng im .
Hắn vẫn hiểu ư?
“An nhi, nàng… nàng gì? Là trách chậm nạp sính ? Được, lập tức chuẩn ! Chỉ một năm, , nửa năm! Trong nửa năm tất rước nàng về nhà!”
Ta mỉm thâm trầm:
“Tạ công tử, lời , quả thật chẳng hiểu.”
Sắc mặt chợt tái , ánh dương càng thêm nhợt nhạt như tờ giấy.
Ta khẽ , giọng uyển chuyển mà chua chát:
“Lệnh đường từng nhiều ngỏ lời mập mờ với mẫu , bóng gió . treo lơ lửng ba năm, hề tiến thêm bước nào. Nay công tử chờ thêm nửa năm nữa, là coi thời gian của chẳng đáng một đồng, coi gia tộc chẳng đủ giá trị?”
Tạ Quân Lệnh vội xua tay:
“An nhi, hiểu lầm !”
“Ta hề hiểu lầm. Công tử từng rủ thả diều, cũng rủ tiểu thư Lý gia hội chùa, còn cùng tiểu thư Triệu gia gặp gỡ mấy . Với mà , xin thẳng một câu: nam tử thể thích nhiều , nhưng chính thê chỉ một.”
Tạ Quân Lệnh mà gần như bật :
“An nhi, chỉ thích nàng, những khác đều là tùy hứng!”
, mặt khác, khi cũng chỉ là tùy hứng?
Nếu chẳng ba năm nay nhẫn nhịn giả vờ thanh đạm, như chẳng thấy thói phong lưu của , e sớm cùng trở mặt.
Vì thế thẳng thừng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/truc-ma-tuong-ta-thanh-dam-nhu-cuc/chuong-1.html.]
“Công tử, xin mời về.”
Mặt biến đổi liên hồi, lạnh mỉa mai:
“Xem nàng hạ quyết tâm dự tuyển. Nàng tưởng thể hóa phượng hoàng cành cao ư?”
Nhanh như thế, bản chất bộc lộ.
Ta xoay định , kéo chặt cánh tay .
“Buông!”
“Không buông!”
Hắn ép gốc hạnh, toan cưỡng hôn:
“Nàng là nữ nhân của , hôm nay biến chuyện thành sự !”
Ngay tại hoa viên nhà mà còn dám cuồng vọng thế , nếu thật gả cho , chẳng ngày ngày chịu sai khiến, quát mắng, đánh đập?
Ta sớm sai Ngọc Trúc dẫn gia đinh mai phục núi giả, thấy tình thế bất , lập tức xông .
“Vô lễ! Sao dám khinh bạc tiểu thư nhà !” – Ngọc Trúc vung gậy đánh tới.
Gia đinh dắt theo chó đen sủa vang.
Tạ Quân Lệnh hoảng hốt hét thảm, ôm đầu bỏ chạy:
“Thư Cẩm An, ngươi cứ chờ đó!”
04
Khi rời hoa viên, mẫu chờ bên cổng nguyệt.
Ta giật : “Mẫu , ở đây?”
Bà liếc mắt lạnh băng:
“Ai cho ngươi lá gan dám đắc tội Tạ Quân Lệnh?”
Ta im lặng.
“Ngươi quên , phụ là nhị phẩm đương triều, quan lớn đè c.h.ế.t , chẳng lẽ ngươi lo phụ ngươi hại?”
Ta cắn môi: “Nữ nhi thích Tạ Quân Lệnh.”
“Chuyện ! Nếu thích, vướng víu suốt ba năm?”
Ta ngẩng lên, thất vọng bà:
“Khi xưa, ai lừa du ngoạn bỏ mặc giữa thảo nguyên? Ai mua chuộc sơn tặc bắt , bày màn hùng cứu mỹ nhân để Tạ Quân Lệnh lập công? Chính là mẫu .”
Mặt bà thoáng trắng bệch:
“Ngươi… ngươi ? Ai với ngươi?”
Ta thẳng:
“Nếu mẫu thật Tạ gia, chi bằng chính gả .”
Bà giáng cho một cái tát, nửa bên má tê rần.
05
Ta từ nhỏ hiểu, Thư gia, ai ai cũng là kép hát.
Phụ vốn là thư sinh nghèo, nhờ liên tiếp đỗ tam nguyên, mới trở thành tân sủng triều đình, cơ hội cưới mẫu – thứ nữ Hộ bộ thượng thư.
Vì danh vọng, phụ dựng nên hình tượng “phu quân si tình”, hơn ba mươi năm nạp , cũng chẳng thông phòng.
ông chẳng thật lòng thương yêu mẫu .
Không , thì để bà như thỏ mẫu , sinh hết lứa đến lứa khác, cho tới khi nhi tử.
Trong kinh ai nấy đều ngợi ca phụ là bậc hiền lương.
Còn mẫu , phận thứ nữ, giữ thể diện với nhà mẫu đẻ, chịu thua kém chính thất, nên cố gắng tỏ phu thê mặn nồng, ngừng sinh nở.
Kỳ thực , bà chẳng những thích phụ , mà còn chẳng thích nam nhân.
Vậy nên phụ mẫu như thế, tất sinh cả nhà con hát.
Ta cùng mười một tỷ tỷ đều giỏi giả , giả , diễn, hát.
Vì tranh châu báu, tỷ khi thì giả bệnh, khi thì nũng, khi thì rửa chân cho mẫu , khi thì vá áo cho phụ .
Mà phụ mẫu thích thú với cảnh nữ nhi tranh đoạt.
Chúng đều là con đích, nhưng đều rẻ rúng.
Bởi cuối cùng mẫu cũng sinh một quý tử – Thập Tam .
Hắn cả nhà nâng như châu như ngọc.
Hắn thích bám theo , thường lừa tới chỗ vắng đánh cho một trận, cướp hết bạc .
Thập Tam chẳng những méc, còn tìm chơi tiếp.