V. Chương 4
Những tham gia buổi cắm trại cuối tuần đều là bạn của Lục Tần Chấp. Từ Uyển vượt mặt , lên ghế phụ xe Lục Tần Chấp. “ Xin nha Thính Thính, quen xe Lục , xe khác dễ say xe.”
Ghế cũng đủ .
Lục Tần Chấp “ Hay là thì sang xe của Lê Phỏng .”
“ đấy, hai thể tranh thủ chuyện mà.” Từ Uyển chớp chớp mắt. “ Dù tối hôm còn add nick mà.”
“ Cậu add nick ?” Lục Tần Chấp bắt ngay Keyword.
Châu Dữ ở ghế “ Sao thế, em gái đổi mục tiêu ?”. Nghe thấy lời , sắc mặt Lục Tần Chấp đổi. cũng chỉ là trong thoáng chốc, với Lê Phỏng “ Lê Phỏng, giao cho chăm sóc đấy.”
Sau đó giúp Từ Uyển lên ghế lái phụ, đóng sập cửa ngay mặt, chặn cơ hội lên xe .
“ Cùng là bạn bè, đừng trách tạo cơ hội cho nha.” Tên Lục đó thấp giọng , đẩy về phía xe của Lê Phỏng.
ai mà thấu tên Lê Phỏng đó lạnh lùng đổi sắc : “ Xin nhé, xe chở gái lạ.”
Thật sự cho chút mặt mũi nào, khiến xung quanh ồ lên.
trở thành kẻ lập dị ai thèm tiếp đón, cô đơn giữa đường trong sự chế nhạo của . Từ Uyển to nhất hội.
Nên Lê Phỏng điểm mặt “ Cười cái gì? Cậu cũng .”
Nét biến mất gương mặt của Từ Uyển “ Ai thèm lên xe ”
Lê Phỏng mà chẳng ngại“ Ồ, xem cái tốc độ cướp ghế lái phụ của nhanh thật nhỉ.”
Châu Dữ xuống xe điều hoà khí, đó nhường ghế phía cho , thì sang xe của Lê Phỏng.
Trên cao tốc, Từ Uyển và Lục Tần Chấp vui vẻ. Dừng xe ở trạm nghỉ, đám em nhộn nhạo hẳn lên trong nhóm chat.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/truc-ma-lieu-co-thanh-mai/4.html.]
Dữ : “ Lục, đừng ỷ y em gái đó thích mà bắt nạt . Biết thích còn giới thiệu cho Lê Phỏng.”
Lục Tần Chấp và Lê Phỏng là hai kiểu khác . Người là cao thủ sát gái tình trường, kẻ là một tên kiêu ngạo lạnh lùng với cả thế gian. Làm gì ai ghép Lê Phỏng với thành một đôi.
Người luyện chó: “ Khương Thính Thính với Lê Phỏng đúng là trời sinh một đôi.”
Anh chó: “?”
Dữ: “ Ai đây, nhóm từ khi nào ”
“ Người luyện chó” “ Anh chó” sút khỏi nhóm chat.
Lê Phỏng lập tức nhắn tin cho nick phụ của
“ Anh chó” : “ Cậu cái trò gì ?”
Người luyện chó : “ ảnh hai nắm tay đó”
về ghế phụ của chiếc xe còn . Lê Phỏng với bộ mặt lạnh nhạt, lặng lẽ điện thoại, thực tế đang gửi 1 loạt icon kêu gào thét thảm thiết qua điện thoại.
“Anh chó”: “ Anh ơi tha cho thằng em …. Ai chẳng lúc sai lầm mà”...
“Anh chó” thêm “ Người luyện chó” nhóm.
“Anh chó” : “ À, cũng gì , một thằng bạn mà.”
“Anh chó” : “ Thích ly gián quan hệ của với Lục Tần Chấp đó mà.”
“:Dữ”: “ Chính ID hai khá là hợp đấy.”
“ Dữ”: “ Đương nhiên ngoài ai tin điều .”
“Dữ”: “ Hahahaha, em gái đó cho dù thích Từ Uyển cũng chắc chắn thích .”
“Anh chó”: “.....”
Lục Tần Chấp bước từ trạm nghỉ cao tốc, thảy một bao đồ ăn vặt cho Từ Uyển: “Ấy, cảm ơn Lục”, Từ Uyển đáp. Mặt cô vui vẻ, rút từ trong túi một chai nước ép xoài.
“ Cái đó là của Khương Thính Thính”. Lục Tần Chấp lấy chai nước ép xoài từ trong tay Từ Uyển, quen thuộc nhét tay “ Cậu chỉ quen uống loại .”
Mặt Từ Uyển sượng ngắt, vẫn cố gắng “ , nãy em cũng định đưa cho ”. Cô liếc một cái, chọc chọc vai Lục Tần Chấp.
“ Anh Lục, xem trong nhóm buồn kìa. Lê Phỏng kéo ở nhóm một kẻ gây hài.”
Lục Tần Chấp nhướn mày, tay lướt lướt màn hình nhưng cũng chỉ , coi chuyện đó .
Xe khởi động, Tần Uyển khều ngay “ Tiếc là ở trong nhóm, nên bọn đang cái gì.”