Chương 5
Ca mổ diễn khá thuận lợi.
Sau bốn mươi phút, đứa bé thứ hai bế , là một con trai khỏe mạnh, mặt mũi tròn trịa, đôi mắt đen lay láy.
Lại thêm hai mươi phút nữa, Lâm Chi Chi đẩy ngoài. Cô còn tỉnh táo, sắc mặt tệ.
Vừa thấy , cô gấp gáp hỏi:
“Chị dâu, con em ? Giống em hơn giống Lưu Minh?”
, đáp:
“Giống em nhiều hơn.”
Nghe , cô nở nụ rạng rỡ, còn thì thào cảm ơn.
Về mới , bác sĩ sợ cô xúc động, khó thuận lợi sinh nốt, nên giấu chuyện đứa bé đầu chết.
cũng thấy giấu là .
tưởng rằng, chuyện sinh con đến đây coi như kết thúc, bước tiếp theo sẽ là cuộc đối đầu giữa và Khâu Hồng.
Không ngờ, Khâu Hồng độc ác đến , đợi con dâu xuất viện, bà xé toang mặt nạ, lộ rõ bản chất.
…
Bốn ngày khi sinh, Lâm Chi Chi hồi phục khá nhanh, thể tự xuống giường .
Đường Đường ở bệnh viện chịu yên, đành bảo Lâm Hạo Minh đưa con bé về .
Ban đầu còn định dặn chăm sóc con cẩn thận. Đường Đường ôm cổ , nghiêm túc dặn ngược :
“Mẹ yên tâm, Đường Đường lớn , tự bảo vệ . Mẹ ở bệnh viện, nhất định bảo vệ dì Chi Chi và em trai nhỏ.”
Những ngày qua, hề nhắc chuyện kiếp với con bé.
Những ký ức xí, để nó trôi thì hơn, Đường Đường chịu thêm nào nữa.
tin lời con gái, bởi một khi nó , thì chắc chắn sẽ .
Sau khi hai ba con về nhà, Lâm Chi Chi thèm ăn bánh nướng căn tin.
Mẹ chồng chân yếu, thể , nên xuống mua.
Chỉ trong chốc lát, Khâu Hồng dắt Lưu Minh xông .
Trên tay bà lôi lỏng lẻo một cái bọc, rằng, ném thẳng lòng Lâm Chi Chi.
Cái bọc bung , hiện rõ một t.h.i t.h.ể bé nhỏ cứng lạnh.
Những ngày qua, Lâm Chi Chi liên tục hỏi đứa con , vì bế đến cho cô .
chỉ đành dỗ dành, bảo thằng bé thiếu oxy nhẹ, cần lồng kính ít hôm.
Cô cũng hỏi Lưu Minh và Khâu Hồng.
lấy cớ, Khâu Hồng đ.á.n.h trọng thương nhập viện, Lưu Minh bận chăm bà .
Lâm Chi Chi ngây thơ tin hết, còn nắm tay rối rít cảm ơn, gọi hết lời “chị dâu ”.
giờ đây, tất cả lời dối đều sụp đổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/trong-sinh-tro-lai-luc-em-chong-sap-sinh/chuong-5.html.]
Vừa thấy thể nhỏ bé lạnh cứng , mắt cô trợn ngược, ngất lịm ngay tại chỗ.
Khâu Hồng chút thương xót, còn lao lên túm tóc, giật mạnh đầu Lâm Chi Chi, đ.á.n.h mắng:
“Còn ngủ ? Cô lấy tư cách gì mà ngủ? Có bà nào như cô ? Sinh con cũng mất tiền, thế còn vô dụng, sinh một đứa c.h.ế.t thẳng cẳng!”
Những cú tát, cú giật của bà khiến Lâm Chi Chi choáng váng, đau đớn đến tỉnh .
Mẹ chồng run bần bật, nép sát tường, chẳng dám can ngăn nửa lời.
Chính ngay lúc đó, xách theo hộp bánh trở .
Không kịp nghĩ gì thêm, cầm nguyên chiếc bình giữ nhiệt tay, nện thẳng đầu Khâu Hồng.
Khâu Hồng ôm đầu rên rỉ, phắt , toan lao đ.á.n.h với .
bà đối thủ của .
ghì chặt, ép bà dán cả tường, giọng lạnh lùng:
“Khâu Hồng, bà dám đ.á.n.h phụ nữ mới sinh, bà tin , cho bà tù ăn cơm nhà nước ngay bây giờ?”
Khâu Hồng nham hiểm, hề sợ hãi:
“Tần Tịch Nhiên, tao thật cho mày , bây giờ tao chẳng còn gì để mất. Muốn cho tao tù chứ gì? Cứ đưa ! Tao tin tao suốt đời.”
“Chờ tao ngoài, tao sẽ tìm cho Đường Đường nhà mày một ông chủ thật xứng. Già, xí, biến thái… bảo đảm nó còn khổ hơn chết!”
Một thoáng, sát khí trong lòng bùng nổ, suýt chút nữa vặn gãy cổ bà ngay lập tức.
kìm .
Chưa lúc.
Giết bà dễ dàng quá thì xứng đáng với nỗi đau mà gia đình từng chịu?
Đời , để bà nếm trải tất cả.
Những gì con gánh chịu kiếp , sẽ bắt bà trả gấp đôi.
…
Chỉ vài ngày , Lâm Chi Chi quyết định ly hôn.
Cô ôm đứa con còn đỏ hỏn, dáng gầy gò đến cơ quan dân chính đăng ký. ngoài cửa phòng đăng ký, trái tim quặn thắt.
Bên trong, hai vài câu ngắn ngủi kí xong giấy tờ. Lâm Chi Chi ôm con bước , dáng tiều tụy nhưng khuôn mặt bình thản lạ thường.
ngoài, họ về giữa màn đêm. Nỗi buồn dâng lên, thương, căm phẫn.
Đêm đó, khi trời tối, lặng lẽ đưa chồng và Lâm Chi Chi cùng con cô về quê , nơi đó là một vùng núi yên tĩnh, cảnh sắc thanh bình, thích hợp dưỡng sức. Cùng Đường Đường và .
quyết định đưa họ ngay trong đêm để tránh rắc rối, đồng thời để bắt đầu kế hoạch xử lý Khâu Hồng.
Ngày chia tay, Đường Đường ôm cổ nức nở:
“Mẹ, đừng để con đợi lâu nữa ? Con nhớ .”
ôm con, hứa bằng tất cả quyết tâm trong lòng: “Lần , sẽ để con đợi lâu. Mẹ sẽ ôm con tất cả .”
Về tới quê, sắp xếp cho chồng và Lâm Chi Chi ở nhà để dưỡng sức. Từ đây, bắt tay việc trả thù.
Việc đầu tiên, dùng ký ức còn nhớ để tập hợp danh sách những gia đình con mất tích trong vòng ba năm gần nhất quanh khu vực. Ban đầu định tìm danh sách trong mười năm, nhưng mười năm trở quá nhiều trẻ mất tích và hầu như còn sống sót, trong khi ba năm gần đây vẫn một đứa tìm thấy còn sống.