Trong Nhà Chỉ Có ta Không Phải Phản Tặc - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-08-22 14:31:51
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

9.

 

Phụ đây là tử cục khó giải, hoàng hậu cả tộc khó tránh họa diệt môn, lo rằng cơ nghiệp của bệ hạ sụp đổ trong khoảnh khắc.

 

Đến phút cuối cùng, thà đem chứng cứ hủy sạch, tình nguyện mang lấy tội danh một gian thần tham quan che giấu sâu, lừa ô uế của thế gia, cũng từng cho .

 

Mồi câu để mắc, tảng đá để kẻ qua sông, phụ đều cam tâm .

 

Phụ dốc hết sức, trở thành bước cuối cùng để thiên tử lập uy, nắm quyền trong tay, cũng cam chịu chẳng oán.

 

Chỉ là sớm đem đưa ngoài, cố tình chẳng chịu cùng một lời từ biệt.

 

là một kẻ hẹp hòi.

 

Ta giường, ngửa xà nhà, trong tai muôn âm thanh đều hóa thành tiếng nức nở hỗn loạn, nơi mắt chỉ còn một mảnh trắng xóa, tất cả lùi xa vùn vụt.

 

Tuyết càng lúc càng rơi dày.

 

Ta chẳng nhớ rõ bệnh bao lâu, đôi khi tỉnh táo , bất chợt nghĩ tới phụ khi mất cũng là trong cơn bệnh .

 

Lần nữa cửa, là tiết xuân.

 

Bệ hạ đích đến bên giường bệnh , gầy nhiều, cũng trầm mặc nhiều.

 

“Ngày hôm nay bọn họ xử trảm, xem chăng?”

 

Chỉ một câu, liền theo bước khỏi cửa.

 

Quỳ pháp trường , đều là con cháu thế gia, một thời cao cao tại thượng, nay quỳ như chóa lợn, kêu cầu sống.

 

Ta còn thấy mấy kẻ từng cưỡi ngựa tung hoành, ngang nhiên thương dân chúng nơi phố phường.

 

Những kẻ đều là phụ dùng mạng dẫn , tội chứng của chúng cũng thêm một khoản huyết nợ của .

 

Chúng tội thể tha, mà phụ chẳng thể rửa oan.

 

Bệ hạ lưng , thản nhiên bọn chúng giãy giụa khi ch.ế.c, chỉ từng cho thấy.

 

“Con cháu họ Vương, chính là kẻ động tay động chân trong quân lương, cố ý trì hoãn viện binh, đem tội danh đổ cả lên ngoại tộc hoàng hậu.”

 

“Kẻ hôm hoảng hốt ngã ngất chính là họ Giang, mũi tên đ.â.m lén lưng Lệnh Sơ nơi chiến trường cũng là b.ắ.n .”

 

“Họ Lục, họ Viên, còn nhà họ Đỗ, đều là kẻ cùng vấy bùn hắt nước bẩn lên .”

 

Ta chăm chú , những kẻ từng ngày xuất tang của Khổng Lệnh Sơ mà dám ngang nhiên nhạo, nghi vấn, nay cũng đều quỳ ở nơi .

 

Máu pháp trường chảy mãi, loang tới tận chân .

 

Ta bên cạnh bệ hạ, bọn chúng lượt ch.ế.c trong khiếp sợ, mà trong lòng chẳng thấy vui mừng.

 

Vì bọn chúng, chúng trả giá quá đắt.

 

Bệ hạ đến cuối cùng cũng lộ vài phần thương cảm, theo dậy, trong lúc tuyết rơi liền khẽ :

 

“Khổng Nguyên, xin thứ tội.”

 

Giang sơn khó giữ, càng khó đoạt, trận chiến kéo dài bao năm rốt cuộc chấm dứt nơi đời .

 

Mà phụ , trưởng , đều vùi trong núi sông sắp bình định.

 

Tuyết rơi quá lớn, kéo chặt áo choàng vai, ngẩng đầu liền tuyết sáng lóa nơi mắt.

 

Ta chẳng trách ai.

 

Chỉ cảm thấy, mùa đông năm ngoái, lạnh đến thấu tận tâm can.

 

10.

 

Tinh thần luôn căng như dây đàn, chỉ cần kéo thêm một khắc e rằng sẽ đứt đoạn.

 

Từ khi phụ mất , Hoàng hậu nương nương mang tâm bệnh chẳng thể thuyên giảm, thể ngày một hao gầy yếu nhược.

 

Mới bước sang tháng ba, bệnh tình của nương nương bỗng trở nặng.

 

Ta hầu ở bên, đem con thỏ gỗ khắc nhỏ đặt trong lòng bà, trong ngổn ngang buồn thương.

 

“Xuân ba năm , nương nương từng quở trách Vương tam cô nương nơi ngự hoa viên. Khi nhoẻn , còn tưởng là giận dữ.”

 

Nương nương thở yếu ớt, gần như chẳng còn khí lực để .

 

Ta kề sát tai, bà khẽ bật , thở dồn dập:

“Khi đó là thấy ngươi cứng cỏi, quả phong thái năm xưa của phụ ngươi, nén thêm vài phần. Vừa liền .”

 

Phụ … thật sự là dáng vẻ đáng ư?

 

Ta khí nhẹ nhõm hơn, song khóe môi chẳng cong nổi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/trong-nha-chi-co-ta-khong-phai-phan-tac/chuong-5.html.]

Bên ngoài nội thị bẩm báo: bệ hạ hạ triều sớm vội vàng đến đây.

 

Người dừng giữa đường, bệnh dung của Hoàng hậu mà như chẳng dám rơi lệ.

 

“Hoàng tỉ, xuân năm nay, hoa trong cung nở nhất, thần dẫn tỉ ngắm.”

 

Hoàng hậu nương nương gắng gượng tựa tay , ngoái ngoài cửa sổ, khẽ lắc đầu, chỉ bảo đến xem hoàng hôn nơi Yến Nam tháp.

 

Chúng vội vã lên đường.

 

Nửa chừng, hỏi, bệ hạ hạ giọng nhỏ:

“Ngày mẫu hậu từng dẫn Hoàng tỉ đến chốn . Đại ca lỡ dơ áo váy của nàng, nhập cung mới Hoàng tỉ chính là ngoại chất nữ của mẫu hậu.”

 

Kẻ vốn chỉ bạn cho thái tử, kẻ là biểu tỷ của thái tử, cuối cùng một thành trọng thần chấp chưởng cơ nghiệp, một ngôi mẫu nghi thiên hạ.

 

Lại rốt cuộc bỏ lỡ suốt bao năm, trong lòng tất cũng chẳng thể nguôi ngoai.

 

Chiều muộn, chúng đến nơi Yến Nam tháp.

 

Gió xuân đưa tin hoa nở, đào hồng rực rỡ trải dài mười dặm.

 

Ta khẽ vén rèm xe: “Hoàng hậu nương nương…”

 

Lời dứt, nửa nghẹn chẳng thể thốt .

 

Sắc mặt bệ hạ thoáng biến, cúi xuống dò xét, cùng ch.ế.c lặng xe ngựa.

 

Bà nhắm mắt tựa vách, ôm trong tay con thỏ gỗ, dung nhan đoan trang, an nhiên tĩnh lặng, tựa như chỉ là đang ngủ.

 

Phương xa, hoàng hôn nhuộm vàng tháp Yến Nam, từng đàn chim lượn qua bầu trời.

 

Hoàng hậu nương nương, trong tiết Thượng Tỵ hôm , lặng lẽ chìm giấc ngủ ngàn thu giữa xuân sắc vô tận.

 

11.

 

Từ đó về , triều đình còn lập Hoàng hậu nữa.

 

Ngài nắm trọn quyền trong tay, đến khi hạ chỉ phong Thái nữ, triều đường lập tức dấy lên sóng gió kinh thiên.

 

Thế nhưng, rốt cuộc cũng chẳng kéo dài bao lâu.

 

Người đầu chống đối vẫn là bọn công tử thế gia.

 

Trải qua bao c.h.é.m sắt chặt sắt mà trừ khử, nay nhà còn sót chẳng đủ thành thế lớn, chẳng còn khí thế gì.

 

Hoàng thượng lạnh mặt xử trí mấy kẻ cứng đầu, từ đó triều đình lặng ngắt như tờ.

 

Quyền thế đè nặng, dường như – một công chúa giả – trở thành phượng hoàng chân chính.

 

Ngài chọn một ngày lành, vì cử hành lễ sách phong.

 

Đêm đại lễ, Hoàng thượng dẫn đến viếng mộ trưởng Khổng Lệnh Sơ.

 

Huynh vốn chẳng ưa lễ nghi trói buộc, khi chọn huyệt phần cũng tìm nơi tựa núi sông, để ban đêm trăng sáng rót xuống, như dòng nước lặng lẽ trôi.

 

Mới nửa năm qua , gò mộ cỏ biếc xanh rờn.

 

Ta xổm mộ phần, cắm mấy cọng cỏ đuôi chó.

 

Sinh thời, ghét nhất trò , cứ thích lén đặt cỏ đuôi chó lên đầu , khiến thành trò cho thiên hạ.

 

Đến khi trả , liền vẻ đáng thương để cha trách mắng một trận.

 

Giờ thì chẳng thể dậy đánh nữa .

 

Nếu thật sự thể dậy… thì cũng thôi.

 

Hoàng thượng mộ, với nhiều điều.

 

Ta đợi ngài dứt lời mới rón rén tiến lên, ghé tai thì thầm cùng Khổng Lệnh Sơ:

 

“Ca ca, sẽ hoàng đế. Thái phó thường bảo đều cùng một tính khí cứng đầu.”

 

Nói nửa chừng, mắt đỏ hoe, sức kìm nén, cho lệ rơi.

 

Chỉ là… từng đến trong mộng, để một ?

 

Trước đây từng , nhưng thật lòng luôn cảm thấy: Huynh chính là ca ca nhất thiên hạ.

 

Muội nhớ .

 

Đường ngày , sẽ một bước tiếp.

 

Huynh và phụ , xin chớ lo lắng.

 

Từ nay giang sơn vạn dặm, bốn bể thái bình.

 

Loading...