Trọng Nam Khinh Nữ? Tôi Quyết Đỗ Bắc Đại - 5

Cập nhật lúc: 2025-08-04 13:30:22
Lượt xem: 483

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tết năm đó, ba cuối cùng cũng trở về, mang theo bao lớn bao nhỏ quà cáp, nắm tay kế.

 

Phía kế là một bé trạc tuổi .

 

Vừa bước căn nhà tranh, giấu nổi sự chê bai.

 

“Chỉ chỗ thôi ? Ở ?”

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

“Sao ngay cả nhà vệ sinh cũng ? Chú, quê chú nghèo ?”

 

Lời của bé khiến mặt ba lập tức đỏ bừng, ấp úng hồi lâu cũng gì.

 

Bây giờ ba còn khó khăn như mấy năm nữa, cổ đeo sợi dây chuyền vàng to bằng ngón út của , ánh mắt kế đầy nịnh nọt và lấy lòng.

 

cha dần trở nên xa lạ so với ký ức, câu “Ba” mắc kẹt nơi cổ họng mãi vẫn thốt .

 

Ba mua cho bà nội và quần áo mới.

 

Mấy năm quần áo mới, nhưng lời giục của bà nội, vẫn bước lên nhận.

 

Bên trong túi là những bộ quần áo đen tuyền và trắng tinh, dập tắt tia hy vọng cuối cùng trong .

 

Ngày , ba sẽ mua cho những chiếc váy bong bóng hợp mốt nhất, chọn những chiếc váy công chúa hồng nhất.

 

giờ đây, là chiếc áo phao dài gần như chẳng phân biệt nam nữ.

 

Người trong làng , ba tìm một đàn bà tiền, bây giờ đang sức cha cho con , cam tâm tình nguyện ăn bám đàn bà.

 

tin.

 

Ba cha nhất đời, là từng sẽ đưa lên thành phố học, là “siêu nhân” hứa dù chỉ một cũng sẽ nuôi khôn lớn.

 

Thế nhưng, thấy lưng của “siêu nhân” khom xuống, còn chống đỡ nổi bầu trời của nữa.

 

Lần ba về cũng lâu, đến mùng Ba Tết vội vã rời .

 

Cả ngày ông đều ở bên kế, chỉ khi thấy mới thỉnh thoảng nở một nụ áy náy, hỏi mặc ấm , ăn uống đầy đủ .

 

“Áo len và quần len bà nội đan ấm.”

 

“Thịt heo nhà ngon lắm, mỡ heo xào rau xanh bà nấu thơm.”

 

Giọng càng càng nhỏ, khẽ như tiếng muỗi.

 

“Con sắp lên cấp hai , thầy cô thành tích của con … Sau con sẽ…”

 

Chưa kịp hết câu, tiếng thở dài nặng nề của ba cắt ngang.

 

Trong đôi mắt từng kế bằng ánh nịnh nọt , giờ chan chứa vẻ mệt mỏi, chán chường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trong-nam-khinh-nu-toi-quyet-do-bac-dai/5.html.]

 

Không cần thêm, hiểu — ba sẽ thất hứa.

 

cố nén nước mắt, mắt đỏ hoe, khẽ gật đầu với ông:

 

“Thầy cô thành tích của con , con nhất định sẽ học thật giỏi để báo đáp ba và bà nội.”

 

Trên gương mặt ba chỉ nở một nụ gượng gạo.

 

“Gia Gia sẽ hiểu cho ba.”

 

“Gia Gia lớn lên sẽ ba cũng là bất đắc dĩ thôi.”

 

Người trong làng rõ ràng rằng ba bây giờ thẳng lưng , nhưng thấy rõ — lưng ông khom xuống, còn thẳng nổi nữa.

 

Trước khi ba rời , bác đến nhà một chuyến, đặc biệt tìm gặp ba.

 

Bà nội cũng theo .

 

Họ cho trong.

 

bám khung cửa sổ phía nhà, lén cuộc trò chuyện bên trong.

 

“Mẹ lớn tuổi , mày thể để hưởng chút tuổi già yên ? Đây là con gái của mày, mày nghĩ cho tương lai của nó chứ. Điều kiện học tập ở nông thôn tệ thế nào, chẳng lẽ mày ? Dù thành tích đến mấy, ở đây học tiếp cũng sẽ mai một thôi!”

 

“Ba từ nhỏ đối xử với mày như thế, tào tròn mười tám tuổi vội lấy chồng để dành tiền cưới vợ cho mày. Quốc Hoa, con thể sống như ! Giờ mày phát đạt , mà ngay cả con gái cũng đoái hoài!”

 

“Con bé còn nhỏ như , đây ngày nào nó cũng nhớ mày đến phát , còn mày thì ? Tao thấy mày vui vẻ, sung sướng lắm! Giờ chuyện học hành của nó mày cũng mặc kệ, mày cha cái kiểu gì ! Mày cha khác thì hăng hái, quên mất chính con gái ?”

 

“Hồi đó khi gửi con bé về đây, mày thế. Lúc đó mày bảo chỉ một thời gian thôi, giờ ba năm , cần tao nhắc mày rằng ba năm trôi qua ?”

 

“Thầy giáo của Gia Gia tìm gặp tao mấy , con bé là một mầm non . Nó đến ở chỗ mày, nhiều thêm một cái miệng ăn cơm cũng ?”

 

“Từ Quốc Hoa, mày chứ!”

 

Bác là một chất phác, xưa nay từng lớn tiếng với ai, mà lúc cãi kịch liệt với ba ở bên trong.

 

“Thế ? Cô chấp nhận Gia Gia, chẳng lẽ bỏ cả gia đình ?”

 

“Không thì đây vì Gia Gia mà ly hôn! Đi chết! Như thế các mới lòng !”

 

“Mấy đang ép đường cùng đấy!”

 

Bà nội đập mạnh một cái xuống bàn, tiếng vang xuyên qua cả khung cửa kính, khiến những con chim đang đậu bên ngoài giật bay tán loạn.

 

“Mày nuôi nó thì tao nuôi, tiền hưu của tao vẫn đủ nuôi nó! Tao tin trong cái nhà lá rách nát thể nuôi một con phượng hoàng vàng!”

 

“Cút cho tao! Cút khỏi đây! Có giỏi thì đừng ! Ngày tao một nuôi ba đứa chúng mày, cũng vứt bỏ ai! Đồ vô lương tâm! Cút!”

 

Bà nội tiễn ba khỏi nhà một mạch, ba hề ngoảnh đầu .

Loading...