Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

TRỞ LẠI NĂM 18 TUỔI - CHƯƠNG 1

Cập nhật lúc: 2025-03-29 16:37:49
Lượt xem: 320

1

 

Để răn dạy , cha báo danh cho tham gia chương trình “Nhật ký biến hình”.

 

Tôi đưa tới nông thôn trải nghiệm cuộc sống khó khăn vất vả, để cảm nhận bọn họ kiếm tiền dễ dàng chút nào.

 

Sau khi chương trình chấm dứt, cha vô cùng thương cảm cho cô gái trao đổi với , bụng nhận cô làm con gái nuôi.

 

Tôi thể hiểu nổi, tình thương bao nhiêu năm từng , vì mới chỉ mấy ngày Tống Nguyệt Nguyệt dễ dàng nhận ?

 

Dựa chứ?

 

Sau một hồi tranh cãi, Tống Nguyệt Nguyệt nức nở, “Mẹ, cho con trở về . Chị gái là bảo bối độc nhất vô nhị của hai , sự tồn tại của con khiến chị vui cũng là bình thường mà thôi. Mẹ với con như , con thể khiến chị gái vì con mà làm phiền lòng ?”

 

Nghe Tống Nguyệt Nguyệt xong, càng thêm thương yêu cô .

 

Bà mắng , “Phó Ý Hoan, còn tưởng chuyện con sẽ chút đổi, ngờ vẫn chứng nào tật ! Con đến nhà Nguyệt Nguyệt, chẳng lẽ trong lòng chút thương xót nào với con bé ? Sao con thể nhẫn tâm đến như , thể bao dung con bé một chút?”

 

Trước những câu hỏi liên tiếp của bà, trả lời , chỉ thể ngây ngốc hỏi , “ chuyện đó thì liên quan gì đến con? Chẳng lẽ bất hạnh của cô là do con gây ?”

 

Mẹ vung tay cho một tát lực, ngừng mắng là tâm địa lang sói, hối cải.

 

Bắt đầu từ ngày hôm đó, quan hệ của và cha ngày càng tệ .

 

Tôi nghĩ, ít nhất cũng là con gái ruột của hai họ. Đến một ngày nào đó, họ sẽ nhận điều .

 

Không ngờ, suy nghĩ đó cũng chỉ là ảo tưởng tự đa tình của riêng mà thôi.

 

Bọn họ để bộ tài sản cho Tống Nguyệt Nguyệt, đích tổ chức hôn lễ cho cô và bạn trai .

 

Cha bỏ rơi .

 

Cho dù khi nhảy lầu mất mạng, họ cũng từng liếc mắt một cái.

 

Bọn họ tiền, chỉ cần họ , bao nhiêu cô con gái mà .

 

Còn , cả đời cũng chỉ một cha và một mà thôi.

 

2

 

Cho nên hiện tại, khi cha nhận nuôi Tống Nguyệt Nguyệt, lập tức gật đầu, “Chỉ cần cha vui là .”

 

ý kiến của cũng giá trị đối với họ.

 

Quả nhiên vô cùng hài lòng, còn tự cho đó là công lao của , “Xem để con tham gia “Nhật kí biến ” đúng là tác dụng, trở về đổi ít.”

 

Kiếp , cha hứa khi trở về sẽ cùng chào đón sinh nhật.

 

chờ từ sáng sớm tới qua mười hai giờ đêm cũng thấy bóng dáng của họ.

 

Họ đơn giản là quên mất, bảo sẽ bù cho bộ lego mà yêu thích.

 

Nào ngờ, bộ lego mua về bọn họ cho đứa con nhà họ hàng đến chơi.

 

Tôi , liền trách mắng nhỏ nhen ích kỉ.

 

Bọn họ cảm thấy, chỉ là một bộ đồ chơi mà thôi, mua .

 

, một bộ đồ chơi, bọn họ tặng cho , vì thể mua bộ khác, dùng bộ của để tặng?

 

, khi bộ lego mới nhét tay , nữa.

 

Tôi buông tay, “Con bộ , con cần bộ !”

 

Mẹ nổi giận, “Sao con ngang bướng như ? Mẹ bồi thường cho con , con còn gì nữa?”

 

Tôi tức giận tủi , “ rõ ràng cho khác bộ đồ chơi hứa mua cho con, nghĩ đến cảm nhận của con ?”

 

Đáp là một bạt tai của .

Nhàn cư vi bất thiện

 

“Cha bỏ đói con cho con quần áo mặc? Con sống sung sướng thế còn cảm thấy đủ ? Chúng khổ sở kiếm tiền đều vì con , còn con thì ? Chỉ vì một bộ đồ chơi mà dám cãi , con thể ngang ngược vô lí như ?” 

 

Bà phát tiết bất mãn của , thể hiểu , vấn đề ở việc món đồ đó là gì.

 

Điều duy nhất quan tâm, là bộ lego đó chứa đựng tình yêu của cha luôn mong chờ.

 

Người nhận quà còn tâm tình háo hức, mà tặng quà cũng chẳng tâm ý như lúc đầu nữa.

 

Những thứ mất sẽ thể trở , cho dù là một bộ lego giống y hệt cũng khác series, chứ đừng đến tình cảm trong đó.

 

Bọn họ cảm thấy quá mức bướng bỉnh, đủ ngoan ngoãn hiểu chuyện, quyết định đăng kí cho tham gia chương trình “Nhật kí biến ”.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/tro-lai-nam-18-tuoi/chuong-1.html.]

Tôi định kéo hành lí về phòng, gọi, “Ý Hoan, Nguyệt Nguyệt đang ở trong căn phòng hiện tại của con.”

 

Tôi dừng chân, đầu bà, “Vâng?”

 

Bà khựng một chút, đó thản nhiên tiếp, “Nguyệt Nguyệt ở đó quen , con mới về nhà, đổi sang phòng khác là .”

 

Cho dù kết quả sẽ là như , vẫn cảm thấy tim gan rét buốt.

 

mới ở vài ngày quen, còn ở đó bao nhiêu năm thì quen ?

 

Tống Nguyệt Nguyệt rụt rè lưng .

 

Trùng sinh một đời, sự chán ghét dành cho Tống Nguyệt Nguyệt chỉ tăng chứ hề giảm.

 

Những thứ cô chạm qua, tuyệt đối cần nữa.

 

Tôi bình tĩnh gật đầu, “Nếu quyết định như , thì cứ .”

 

3

 

Sau khi sắp xếp căn phòng mới tầng, gõ cửa phòng .

 

cạnh , hỏi, “Ý Hoan, con thích căn phòng cũ của , nhưng Nguyệt Nguyệt cần nó hơn con. Con xem căn phòng còn thiếu thứ gì, sẽ mua cho con.”

 

Hóa bà cũng thích căn phòng đó, nhưng vẫn nhường nó cho .

 

“Không cần , cảm ơn.” Tôi lễ phép từ chối.

 

Bởi vì tất yếu.

 

Đó chính là căn phòng công chúa độc nhất vô nhị mà tự trang trí từng chi tiết nhỏ, chỉ cần liếc mắt một cái là thể thấy hoa viên xinh xắn ngoài cửa sổ.

 

bây giờ, nó thuộc về Tống Nguyệt Nguyệt.

 

Tôi làm loạn ầm ĩ, thái độ ngoan ngoãn khiến chút kinh ngạc.

 

bà nhanh chóng chấp nhận chuyện .

 

, đây chẳng chính là kết quả mà bà đạt khi ghi danh cho tham gia chương trình “Nhật kí biến hình” ?

 

“Vậy con nghỉ ngơi .”

 

Nói xong, bà rời khỏi phòng.

 

Dưới tầng truyền đến tiếng vui vẻ, khiến nhớ hình ảnh hài hòa của cha và Tống Nguyệt Nguyệt ở bên trong kiếp .

 

Khi , còn hi vọng bản sẽ là nhân vật chính của hình ảnh đó.

 

Mà hiện tại, chỉ còn là tâm nguội ý lạnh.

 

, trái tim vẫn chút nhói đau ?

 

“Không , cố gắng quen thuộc là . Dù kết cục định, cần gì tự tìm phiền não?”

 

Tôi bắt đầu tâm lực học tập, để ý tới những chuyện vụn vặt đó nữa.

 

—---

 

Mẹ mắng , bởi vì sinh nhật mười tám tuổi của Tống Nguyệt Nguyệt.

 

Bởi vì cô bao giờ ăn bánh kem, cũng từng tổ chức sinh nhật, cho nên cha tổ chức cho cô một bữa tiệc ấm áp vui vẻ.

 

Tôi học thêm trở về, lúc bọn họ đang cắt bánh.

 

Tống Nguyệt Nguyệt đội mũ mừng sinh nhật, ở giữa cha , tay bưng bánh kem, mặt là nụ hạnh phúc.

 

Thấy bước , cô sửng sốt một chút, nụ dần khép , cẩn thận một cái, đó lặng lẽ buông bánh kem trong tay xuống.

 

run rẩy lau khóe môi, mặc dù nơi đó vết bơ nào.

 

Thật trùng hợp, những động tác đều lọt mắt trọn vẹn.

 

Mẹ cau mày , “Ý Hoan, con bắt nạt Nguyệt Nguyệt đấy chứ?”

 

Không chờ lên tiếng, dùng tư thế bảo vệ ôm lấy vai Tống Nguyệt Nguyệt, như thể thật sự làm gì cô .

 

Cho dù đời bắt nạt cô , cũng tuyệt đối khả năng chung sống hòa bình với cô .

 

Tôi chỉ đơn giản coi cô khí, dành nhiều thời gian cho bản hơn mà thôi.

 

“Mẹ, vô duyên vô cớ vì cảm thấy con bắt nạt cô ?”

 

Mẹ đúng tình hợp lí, “Mẹ hiểu tính cách của con, tùy hứng ngang ngược.” Bà cứng giọng tiếp, “Nếu cha nhận nuôi Nguyệt Nguyệt, nơi chính là nhà của con bé. Con là chị, nên chăm sóc em gái một chút mới !”

Loading...