Tần Quân Tịch  đầu ,   thấy  đang   ghế sofa. 
Mỉm  dịu dàng. 
Mở miệng định  gì đó. 
Nói gì nhỉ? 
Sao   nhớ ? 
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
"Anh Quân?" 
Giọng  của Ôn Hòa cắt ngang dòng suy nghĩ của . 
Tần Quân Tịch sực tỉnh. 
Trong đám cưới,   vẫn đang  chằm chằm  . 
Ồ. 
Tần Quân Tịch nhận ,   c.h.ế.t . 
Mang thai bốn tháng. 
Vừa nãy còn dịu dàng  chuyện với . 
Mà giây tiếp theo  nhảy lầu từ tầng hai mươi tám. 
Không chút do dự. 
Chết ngay  mắt . 
Đột nhiên    , lúc đó    gì với ? 
Là đang tức giận vì  qua  với  khác,  là đe dọa   kết hôn? 
Hắn  tức giận vì  luôn như . 
Không  rõ ràng,   bỏ . 
Ôn Hòa vẫn đang lắc tay áo Tần Quân Tịch, cố gắng duy trì bầu  khí. 
Dù  nhận   gì đó   nhưng cô  vẫn  giữ vững vận may trời sinh của , một vận may   khác với . 
 Tần Quân Tịch như   thấy . 
Hắn  qua cô . 
Nhìn thấy cái hồ sâu  bao quanh bởi cây xanh ở trung tâm khu vườn. 
Phải tìm chút nước để rửa mặt để tỉnh táo . 
Tần Quân Tịch nghĩ . 
Tỉnh táo ,  lẽ sẽ nhớ  hôm đó Lâm Thanh Cốc   gì.
Vì ,  bước  nhanh nhẹn. 
Đi qua cánh cửa hoa cầu kỳ của đám cưới.
12
"Quân Tịch, về nhà sớm một chút." 
Nhìn . 
Cuối cùng cũng nhớ  . 
Thật nực .
Ngoại truyện 
"Chúc mừng kí chủ   thành cốt truyện ngược văn."
"Chúc mừng kí chủ   thành cốt truyện ngược văn." 
"Chúc mừng kí chủ   thành cốt truyện ngược văn." 
Tần Quân Tịch thấy  đang  trong  gian màu xanh lam lạnh lẽo. 
Ở đó  một cái máy. 
Hình như  hỏng . 
Chỉ lặp  lặp  một câu  đó. 
Hắn tiến  gần đá  cái máy. 
   gì  đổi. 
Tần Quân Tịch quỳ xuống thì phát hiện dây điện của máy  ai đó xé đứt bằng tay. 
Người đó hẳn  dùng  nhiều sức. 
Bên cạnh máy  khắc ba chữ. 
"Cút ." 
Tần Quân Tịch nhận  chữ  . 
Hắn nhẹ nhàng sờ  dòng chữ đó. 
Mong  cảm nhận  một chút  ấm nhưng   . 
Chỉ  bức tường lạnh lẽo. 
Tần Quân Tịch  dậy,   mãi trong  gian dường như vô tận . 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/tro-choi-ket-thuc/chuong-8.html.]
Không    bao lâu thì bỗng xuất hiện một ánh sáng. 
Hắn  thể  tiếp  nữa nên đành đập vỡ bức tường,   xuyên qua. 
Vết thương ở khóe mắt nứt . 
Trộn lẫn m.á.u và nước mắt. 
Khuôn mặt  méo mó,  mắt tối sầm . 
"Chó ở  thế?" 
Hắn  thấy một giọng  quen thuộc. 
Nghe thật . 
Mở mắt ,  ngước  thấy Lâm Thanh Cốc đang phóng to  mặt. 
Cô trẻ trung hơn  nhiều. 
Buộc tóc đuôi ngựa, đôi mắt sáng lấp lánh. 
Tần Quân Tịch   gì đó,   gọi cô. 
Muốn trách cô   sẽ đợi  về nhà mà nhưng khi mở miệng, chỉ phát  tiếng sủa của chó. 
"Muốn tao đưa mày về nhà ?" Lâm Thanh Cốc hiểu ý. 
"Không  , nhà tao   chó ." 
Cô lấy xúc xích từ túi , ném xuống  mặt . 
 Tần Quân Tịch  . 
Hắn chỉ  về nhà với cô mà thôi. 
Rõ ràng cô sẽ  bỏ rơi . 
"Không ăn ,  để mày cứ giữ lấy ăn ." 
Nói xong, cô bèn đạp xe  mất.
Tần Quân Tịch  sợ. 
Hắn sợ  cô bỏ rơi. 
Vì ,  cố gắng đuổi theo, luôn ở phía  cô. 
 tại  cô   nhận  điều đó? 
Tại   dừng  chờ  một chút? 
Đừng bỏ  mà. 
Cuối cùng, cô  dừng   đ  khu chung cư. 
Tần Quân Tịch lo lắng,  đuổi theo. 
   cánh cổng tự động của khu chung cư kẹp chặt.
Tiếng kêu ư ử của  vang lên. 
Cô  đầu ,  thấy . 
Cô sẽ thương hại  chứ? 
"Chó của cô ?" Bảo vệ khu chung cư hỏi cô. 
"Không , là chó hoang." 
Cô   lý do gì  nhận . 
Vì , cô  lưng  và  lên lầu. 
Trong tai   vang lên tiếng máy móc.
 [Chúc mừng kí chủ   thành cốt truyện ngược văn.] 
- Hết - 
👋💖 Bộ  cũng  lắm nè:
Đêm  lễ cưới,  tình cờ phát hiện một bảng biểu trong máy tính của Kỷ Thanh.  
Bên trong,   ghi đầy đủ thông tin về những cô gái  từng hẹn hò.  
Ở cột ghi về ,   : "An phận thủ thường, thích hợp kết hôn."  
Còn ở cột của mối tình đầu,   : "Em là cánh chim trời, hãy kiêu hãnh bay về phương xa."
Kỷ Thanh ,   sẽ  cưới cô .  
Bởi vì  vợ  , sẽ  lo toan cơm ba bữa, chăm sóc gia đình, nuôi dạy con cái và hầu hạ cha  chồng.  
Anh   nỡ để cô  gánh vác những điều đó.  
  , cũng   ầm lên.  
Ngày hôm ,    đài truyền hình.  
Kỷ Thanh   rằng,  cũng  một bảng biểu.  
Đó là đơn xin điều chuyển công tác sang châu Phi  phóng viên chiến trường.  
Người  thật sự yêu vẫn còn ở đó.  
   tìm   về.
👋💖 “Xin Lỗi, Anh Cũng Chẳng Phải Của Báu Gì!” trong nhà tui nhennn