Trả Thù Nhà Chồng Cực Phẩm - Chương 13

Cập nhật lúc: 2024-11-28 06:14:16
Lượt xem: 510

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tối đó, mẹ chồng cắt cử tôi ở lại chăm sóc Lương. Tôi tận lực khiến cho sắc mặt mình nhìn qua có vẻ rất lo lắng bất an, lấy cớ phải đi đón con mà không thể ở lại được.

 

Bà ta nghe tôi nhắc đến đứa cháu bảo bối, suy nghĩ trong giây lát liền bắt Phượng ở lại.

 

Phượng hậm hực nhìn tôi, nhưng sau đó cũng không nói gì nữa.

 

Tôi từ bệnh việc ra về đã gần nửa đêm. Con gái tôi được gửi ở nhà Kim Duyên, tôi phải đi đón con bé.

 

Đến nơi, tôi vừa bước ra khỏi taxi liền gặp được Trần Thúy Vy.

 

Cô ta vừa từ bên ngoài trở về, ăn mặc khá mát mẻ, bước chân lảo đảo đang được một người đàn ông đầu tóc bóng lộn dìu vào bên trong.

 

Tôi thấy cô ả hai lần ở khu này. Lần trước đi cùng người tình già làm bảo vệ, lần này lại đi cùng người khác. 

 

Tôi nghĩ đến Lương, bây giờ hắn còn đang đau đớn nằm trong bệnh viện, lại nhìn Trần Thúy Vy ở đây đang uốn éo mà mỉm cười trào phúng.

 

Con dâu ngoan kiếp trước mà mẹ chồng tôi muốn cưới về, hóa ra lại là loại mặt hàng này.

 

Kiếp này cô ta không có khả năng sẽ qua lại cùng Lương nữa, nhưng tôi lại không có ý định sẽ bỏ qua cho những gì ả đã làm với tôi kiếp trước...

 

Sự việc trôi qua đã năm ngày.

 

Mỗi ngày tôi vào viện thăm Lương, chứng kiến sự đau đớn tột cùng khi bị chóc da chóc thịt của hắn, lại nhìn ánh mắt đen kịt vì tuyệt vọng ấy, lòng tôi vô cùng hả hê.

 

Thế nhưng, mẹ chồng tôi đã sắp điên lên rồi. Hết Phượng rồi lại đến Lương gặp chuyện. Bà ta càng lúc càng hoảng.

 

Có lẽ lúc này, tiền trong nhà đã bị vét sạch mang đi "làm giàu" rồi.

 

Đáng sợ hơn là, cả Lương và Bố chồng đều không hay biết tiền của bọn họ vất vả kiếm được đã không cánh mà bay.

 

Lần này, bà ta hẳn là cảm thấy rất nắm chắc, dự định sẽ làm một vố ra trò, tính toán lấy lại chỗ tiền mang đi giải quyết việc của Phượng. Cũng muốn làm một trận lớn để được một lần lên mặt với ông Thân.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/tra-thu-nha-chong-cuc-pham/chuong-13.html.]

Ông Thân luôn khinh thường bà ta, một người đàn bà vừa quê mùa vừa chanh chua, cái bà ta giỏi nhất là cả ngày đánh bài và gây sự với người khác.

 

Ngược lại, bà ta cũng chịu đựng sự ghẻ lạnh lẫn coi thường âm thầm từ chồng. 

Bà Năm nghĩ, nhẫn nhịn đã lâu rốt cục cũng có cơ hội, bà ta tất nhiên muốn làm lớn một lần để không bị coi thường nữa.

 

Mẹ chồng đam mê việc này tới nỗi bỏ bê cả việc đi đánh bài mà bà ta yêu thích nhất.

 

Thế nhưng, chưa kịp đợi bà ta giàu lên thì tiền chữa trị cho Lương ở bệnh viện cũng là một con số khổng lồ. Trong người không còn tiền nữa, bà ta sẽ làm gì.

 

Sáng hôm sau, tôi đang chuẩn bị đi làm thì mẹ chồng đã chặn ngay ở cửa. Bà ta lại hiện nguyên hình thành một người đàn bà khắc nghiệt và xấu xa.

 

“Chồng cô nằm viện, tao không có tiền, đưa tiền của cô đây.”

 

Rất thẳng thăn, không lòng vòng.

 

Đúng như tôi suy đoán, bà ta sẽ đòi tiền từ tôi.

 

Tôi cười lạnh trong lòng, nhưng bên ngoài lại tỏ ra buồn bã.

 

“Con làm gì có tiền. Quán cà phê kinh doanh thua lỗ sắp đóng cửa, con lại vừa đi làm. Lương của chồng con chẳng phải mẹ giúp anh ta giữ à? Hay mẹ đưa cho bố, để con hỏi ông ấy nhé.”

 

Nghe đến việc tôi định nói chuyện với bố chồng, bà ta hốt hoảng, lảng rất nhanh.

 

“Không cần hỏi ông ấy, không phải là tao giữ cho chúng mày sao? Rõ là phiền phức.”

 

Bà ta nói xong liền chạy biến. Tôi nhìn qua khe cửa thấy bà ta đang đi qua đi lại, bấm điện thoại liên tục, nhưng có vẻ như đầu dây biên kia không ai nghe máy.

 

Khuôn mặt đầy thịt lại bắt đầu rung rinh, nhưng lần này không phải bà ta cười mà là bị chọc tức đến run người.

 

Tiền viện của Lương, thêm việc bố chồng rất nhanh sẽ hỏi đến tiền tích góp. Toàn những món lớn, không biết bà ta sẽ xoay sở thế nào.

 

Tôi nghĩ mình nên hành động nhanh một chút, nếu mãi không lấy được tiền, sợ bà ta sẽ chó cùng dứt dậu.

Loading...