Tôi phải ở bên nam phụ, nhưng lại không được thành đôi với anh ta? - 6

Cập nhật lúc: 2025-09-12 09:22:42
Lượt xem: 178

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe đến đó, là nên cảm động chua xót.

Không ngờ phát hiện đang trốn bên bụi cây. Anh đến, thấy thì lúng túng.

vội chữa cháy:

dạo thôi, lạc đây. Yên tâm, chẳng nhớ gì .”

Anh hỏi thêm, chỉ :

“Đi ăn khuya ?”

từ chối, nhưng ánh mắt u tối của khiến gật đầu.

Ngồi ăn, chậm rãi:

“Chuyện , mong cô giữ bí mật. Đó đều là quá khứ. Giờ thích khác .”

Nói mà mắt dán .

gượng:

hiểu. sẽ .”

Bữa ăn vô cùng ngượng ngập.

Cuối cùng, :

“Nếu cô công ty, sẽ nghĩ cách.”

nghẹn . Hóa , trong mắt , việc đều là để đổi lấy cơ hội thăng tiến.

bật , tức buồn:

“Anh chắc gì thích ở tổng công ty. đây thà đầu gà còn hơn đuôi phượng!”

 

12.

Sau bữa ăn đó, quan hệ chúng lạnh hẳn.

Anh thong dong bộ, còn cố tình tránh giờ .

Đứng máy chấm công, thì thầm: “Chào buổi sáng, công cụ.”

Rõ ràng chỉ là công cụ thôi, lỡ rung động?

Tiểu Diệp thấy lạ:

“Chị với tổng giám đốc chuyện gì ? Sao khí khác hẳn.”

“Có gì , vẫn thế.”

“Không giống. Trước hai cãi mà vẫn thấy hợp. Giờ im lặng mới thấy căng.”

chỉ nhạt:

“Chẳng còn mấy ngày nữa, thôi khỏi ầm ĩ.”

Quả thật, thời lượng đủ, quyết định kết thúc sớm.

Anh vẻ chặn ở ga tàu điện, nhưng né sang cửa khác.

Anh phát bánh cho cả văn phòng, kiên quyết từ chối: “ ăn đồ vặt.”

Chỉ còn vài ngày, chẳng cần giữ thể diện.

Hệ thống lo hậu sự cho : công ty cũ xảy chuyện, gọi gấp trở về.

Vậy là, rời khỏi nơi , trở công việc nghệ thuật giống đời .

Câu chuyện nên kết như trong sách: nam nữ chính đoàn tụ, nam phụ cô độc, chỉ thoáng qua một mập mờ.

 

13.

Một năm .

Đi ngang trung tâm thương mại, thấy cửa hàng mới mở, chính là công ty cũ. Theo thói quen, bước .

Không ngờ phía vang lên giọng bất mãn quen thuộc:

“Cô bảo chỉ là ‘bạn tập dài hạn’ thôi ? Nói , chẳng một lời.”

Lúc còn hệ thống, còn ràng buộc. thẳng thắn:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/toi-phai-o-ben-nam-phu-nhung-lai-khong-duoc-thanh-doi-voi-anh-ta/6.html.]

mãi nền trong câu chuyện của khác. Dù vị trí bạch nguyệt quang trong tim , thể lay động.”

Anh thẳng :

“Sao cô thể thích cô? là vì nghĩ, nếu cô chịu ở , chúng còn thể từ từ tiến thêm. Nào ngờ dò hỏi về việc ở , cô biến mất.”

ngây . Thật sự bao giờ nghĩ… thể động lòng với .

Trước bao ánh mắt tò mò trong cửa hàng, chọc :

“Anh đang trong giờ , coi chừng vi phạm quy định công ty đó.”

Anh kéo ngoài, dứt khoát:

“Được , đây còn là nơi việc. Cô đừng hòng trốn. Năm đó chính cô ‘lấy báo đáp’, cũng cô sẽ ‘lấy báo đáp ’. Không thể chạy.”

nghẹn họng, đúng là sổ nợ từ mấy năm cũng lôi tính .

thử dò xét:

vẫn còn trong ngành thời trang. Nếu vẫn ở đó, chẳng luôn kiêng kỵ yêu cùng ngành ?”

“Gặp đúng , thì lý do nào cũng bỏ . Cùng lắm đổi nghề.”

:

“Đùa thôi, còn trong ngành. Giờ đến lượt tìm .”

Anh gật đầu dứt khoát:

“Được. Cô , theo tới đó. Lúc nào cũng mặt.”

Thế là, chúng quyết định thử , còn kịch bản sẵn , chỉ câu chuyện riêng của .

-----TOÀN VĂN HOÀN-----

 

-----GIỚI THIỆU TRUYỆN-----

Rực rỡ một đời

Tag: Cổ đại, Cung đình hầu tước

Văn án:

Ta là hoa khôi chốn thanh lâu, dung nhan nghiêng nước nghiêng thành.

Đêm nay, một vị công tử bỏ bạc lớn mua đêm đầu tiên của , bước phòng trướng hoa, hương sắc diễm lệ… thế nhưng chỉ bên bàn, chăm chăm 《Đạo Đức Kinh》.

Gì chứ? Hắn đến đây là để… siêu độ ???

 

01. 

“Quan nhân, tối nay gặp ngài quả thật là phúc phận ba đời, cũng uổng công thần thường ngày hành thiện tích đức.”

Ta khẽ vén mái tóc, cúi đầu duyên, cố tình để góc nghiêng xinh nhất lọt mắt :

“Thần thấy quan nhân khí độ bất phàm, cũng sẵn sàng theo ngài rửa tay gác kiếm. Chỉ là ma ma , nuôi dưỡng chẳng dễ dàng, chuộc thì bạc …”

Nói giơ ba ngón tay.

Ma ma từ sớm dặn, đêm nay mua đêm đầu tiên của chính là Tấn Vương – Triệu Sơ Diệp, tiếng tăm lừng lẫy ở kinh thành, xưa nay từng đặt chân chốn phong nguyệt như Hoa Mãn Lâu. Nay chịu tới đây, tất là ngưỡng mộ lâu. Nếu khéo léo thể hiện, còn thể dựa mà đổi đời.

Bây giờ cần thể hiện mà bỏ bạc mua, chứng tỏ chắc chắn say mê !

Người đàn ông bên bàn vận một cẩm y trắng như trăng, đầu đội vương quan, ngẩng mắt . Sống mũi cao, hốc mắt sâu, phong tư quý khí, khóe môi cong một nụ nhàn nhạt. Ở chốn phong trần , khách quen thường kẻ thì phong lưu trác táng, kẻ thì béo phệ tham dục, hiếm ai giữ vẻ chính khí như . Trong lòng vui mừng: đời nếu cùng một lang quân như thế, hẳn là phúc phận.

Triệu Sơ Diệp chống tay lên bàn, khóe môi mang ý trêu chọc:

“Nam Sơn cô nương nhan sắc khuynh thành, bản vương cũng vô cùng quý trọng, vốn dĩ nên ôm mỹ nhân về nhà. Chỉ là gần đây bản vương… túng thiếu, thật sự bất tiện.”

Nụ của khựng . Khóe mắt vẫn thấy ba ngón tay giơ còn lơ lửng giữa trung, đành lúng túng rụt , gượng gạo .

Hắn bỏ cả ngàn lượng bạc để mua đêm đầu của , giờ ba ngàn lượng chuộc ?

Thế mà gọi là túng thiếu?

Rõ ràng nhầm !

 

Link truyện: https://monkeyd.net.vn/ruc-ro-mot-doi.html

 

Fl page Sứa Trăng Cá Tầm fb và web MonkeyD để hóng truyện mới và cổ vũ team nha, chúng xin chân thành cảm ơn ạ! *cúi *

Loading...