Tôi Nghe Được Tiếng Lòng Của Em Trai Chồng - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-09-14 16:10:54
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

cảm giác cả như điện giật, lập tức hất tay , trừng mắt:

"Cậu... đang cái gì ?!"

Phùng Dịch thu tay , nắm hờ đưa lên môi giả vờ ho khẽ:

"Ăn tiếp ."

sờ lên tai , nóng bừng cả lên, trong lòng thì tim đập loạn nhịp.

Cố đè xuống trái tim đang nhảy tưng tưng, nghiêm túc :

"Vậy hứa như nãy nữa."

Phùng Dịch mỉm gật đầu, nhưng trong lòng vang lên:

"Ra khỏi nhà hàng thì hôn."

tiếp tục trừng mắt .

Cậu bất lực khẽ:

"Không nữa, ăn ."

ngậm đũa, trong lòng lẩm bẩm: Phùng Dịch chắc là con nuôi nhà họ Phùng mất, tính cách khó chịu quá trời!

Ăn xong, Phùng Dịch kéo công viên trò chơi. Cậu thích mấy trò cảm giác mạnh, nên ngoan ngoãn xếp hàng cùng , từ tàu siêu tốc đến đĩa bay, trò nào cũng chơi hết.

Xuống khỏi đĩa bay, mặt trắng bệch, còn thì phấn khích như con khỉ đầu xuống núi, níu tay nhảy nhót:

"Phùng Dịch, sướng quá mất!"

"Đi chậm thôi, đường." Phùng Dịch đưa tay kéo ôm ngực, suýt thì va đối diện.

Lúc mới nhận sắc mặt trắng đến đáng sợ, tim thót lên, lo lắng:

"Phùng Dịch, chứ?"

Cậu cúi đầu mỉm :

"Không . Chị còn chơi gì, em cùng."

nào dám hành hạ thêm:

"Không chơi nữa, đói ."

Phùng Dịch :

"Vậy em đưa chị ăn."

Ai ngờ thẳng thừng dẫn về chỗ ở của . Một căn hộ rộng hơn 200m², ở cửa cắn môi lưỡng lự.

Phùng Dịch nhập mật mã mở cửa, :

"Sợ ?"

liếc một cái, hất cằm nghênh ngang bước . mới mấy bước, ôm chặt từ phía .

Cằm Phùng Dịch đặt vai , giọng khàn khàn ám gọi:

"Tuế Tuế..."

cứng , tay run run nâng lên, lắp bắp:

"Phùng... Phùng Dịch, đừng bậy... ... là, là chị dâu đó."

Phùng Dịch bất ngờ ngậm lấy tai , thấp giọng thì thầm:

"Không . Chị là của em. Chị là Tuế Tuế của em."

hôn đến tê dại như ngàn con kiến bò, chân mềm nhũn suýt vững, ngón tay bấu chặt tay , hét lên the thé:

"Buông , Phùng Dịch!"

Âm thanh lẫn chút mềm mại, như đang nũng.

Hình như Phùng Dịch khẽ , môi nóng hổi trượt từ tai xuống cổ, cọ cọ đầy mật.

"Đừng sợ, Tuế Tuế, em chỉ gần chị thôi."

tức xỉu, ai gần kiểu chứ!

phồng má:

"Buông , về."

Phùng Dịch siết c.h.ặ.t t.a.y ôm lấy eo, khiến khó thở. Nghe thấy hít mạnh một , mới chịu nới lỏng, thấp giọng :

"Đừng , nhà em mèo."

Nhìn xem cái , giở trò trẻ con, còn bịa mèo... loại vì mèo mà nhượng bộ ...

Chưa kịp mắng trong lòng xong, thì bắp chân bỗng cái gì đó mềm mềm cọ . Cúi đầu – một con mèo siêu to, béo ú đang chình ình bên cạnh.

"Meoo~"

Được , thừa nhận... tim rung động mất !

Hình như nó cũng cảm nhận ánh mắt , liền lên, nghiêng đầu, cọ một cái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/toi-nghe-duoc-tieng-long-cua-em-trai-chong/chuong-4.html.]

với Phùng Dịch:

"Thả , vuốt mèo."

Cậu chậm rãi buông tay. lập tức bước , cúi xuống định xoa mèo, thì Phùng Dịch bế bổng nó lên, thản nhiên ôm phòng khách.

?

sững , :

"Qua bên mà vuốt nó."

do dự vài giây cũng bước theo. Phòng khách trải tấm thảm lông màu xám nhạt, mềm mại.

cúi xuống đôi giày da chân, ngập ngừng vài giây, tháo , chân tất lên thảm.

Phùng Dịch thấy đôi tất hoạt hình của thì bật . hổ co mấy ngón chân , giận dữ lườm một cái, xuống đối diện.

Con mèo mập trong tay Phùng Dịch chịu yên, vặn vẹo thoát .

"Là mèo tai cụp ?"

đến giống mèo nhờ một bài khoa học phổ biến, rằng mèo tai cụp mắc bệnh xương bẩm sinh, thường hoặc theo tư thế đặc biệt để giảm bớt đau đớn. Chúng thể phát bệnh bất cứ lúc nào, đau đến mức khiến thương xót, vì thế nhiều yêu mèo khuyến khích nuôi mèo tai cụp, càng nên cho chúng sinh sản.

Phùng Dịch dường như nghĩ gì, kiên nhẫn giải thích: " nhặt ngoài đường về, mèo tai cụp thuần chủng, nhưng dù chỉ chút huyết thống tai cụp thì cũng sẽ phát bệnh."

Nghe , bất giác lộ vẻ thương cảm, Phùng Dịch đang ôm mèo, trong lòng kìm bật , lạnh lùng thế mà cũng lòng yêu thương.

Thấy mắt sáng rỡ, vẻ thèm chạm , Phùng Dịch bất ngờ mở miệng: "Muốn sờ thử ?"

nhanh chóng gật đầu, đưa tay định xoa đầu nó, nhưng nó đ.ấ.m một cái.

𝑋𝑖𝑛 𝑐ℎ𝑎̀𝑜 𝑡𝑜̛́ 𝑙𝑎̀ 𝑄𝑢𝑎̂́𝑡 𝑇𝑢̛̉, 𝑑𝑢̛̀𝑛𝑔 𝑎̆𝑛 𝑐𝑎̆́𝑝 𝑏𝑎̉𝑛 𝑑𝑖̣𝑐ℎ 𝑛ℎ𝑒́.

ngẩn , Phùng Dịch lập tức túm lấy móng nó, khẽ quát: "Khoai Tây, đánh vợ tao."

trừng mắt, tức giận : "Ai là vợ chứ..."

Với , mèo đặt tên là Khoai Tây?

Phùng Dịch ngẩng đầu , ánh mắt nửa nửa , giơ con mèo mập lên mặt .

cứ tưởng đưa cho , liền nghiêng về phía , nào ngờ chặn trán, giọng nhỏ nhẹ nũng nịu: "Tuế Tuế, em hôn chị."

kịp né hôn một cái, nhưng Phùng Dịch cũng đồng thời Khoai Tây cào cho một phát, chiếc cằm trắng nõn lập tức hiện lên một vết đỏ.

"Phùng Dịch, chứ?"

vội vàng tiến gần hỏi han, hai tay theo bản năng giữ lấy hai chân của Khoai Tây.

: "Cậu mau buông nó kiểm tra xem."

Phùng Dịch vẫn chịu thả, thản nhiên động động cằm: "Chị buông tay , cẩn thận nó cào chị."

nhíu mày, nghiêm giọng: "Mau lên! sẽ giữ chặt nó."

Thấy nổi giận, Phùng Dịch cẩn thận đặt Khoai Tây tay , cúi đầu uy h.i.ế.p nó: "Không cào ."

"Dám cào vợ tao, tao để mày chẳng còn vợ, cắt luôn bi của mày."

thấy tiếng thì thầm trong lòng, giọng điệu lầm bầm chẳng ăn nhập, liền nhịn đá một cái: "Đi mau, lấy cồn sát trùng rửa ."

Phùng Dịch đáp "Được, " nhà tắm, chẳng bao lâu bước : "Không , chảy máu, khỏi cần thuốc."

Sao ? thả Khoai Tây , bước tới mặt Phùng Dịch, ngẩng đầu cằm .

Một vết xước dài, chỗ còn rướm máu.

cau mày hỏi: "Trong nhà cồn y tế ? Có băng cá nhân ?"

Phùng Dịch nghĩ một lát đáp: "Có."

Cậu đến tủ tường, kéo ngăn lấy một hộp thuốc nhỏ đưa cho . mở xem, phát hiện hầu hết đều hết hạn.

chậc chậc thở dài, mặc kệ, vẫn lục lọ cồn và băng cá nhân còn hạn.

Mở nắp cồn nhưng lấy , vội vàng lục trong hộp, loay hoay một lúc.

Quất Tử

Phùng Dịch bên : "Đừng cuống."

lấy tăm bông chấm cồn trong nắp lọ, chuẩn bôi lên cằm , đó còn nhắc: "Sẽ đau đấy."

Phùng Dịch khẽ "ừ", ngẩng cằm lên cho .

Đầu tăm bông chạm vết xước, thấy khẽ nhíu mày, liền tự nhiên động tác nhẹ nhàng hơn, đó còn cúi xuống thổi một .

Vừa thổi xong, Phùng Dịch đột nhiên nắm lấy tay , giọng khàn khàn: "Đừng thổi."

vội rụt cổ , nhớ cồn bay sẽ mang theo nhiệt, thổi chỉ càng lạnh hơn.

Đợi một lát, mới : "Được , chị tiếp tục ."

xé miếng băng cá nhân, nhẹ nhàng dán lên vết thương: "Xong , nhớ đừng dính nước."

Sau đó, cùng kiểm tra hạn dùng của tất cả thuốc trong nhà, vứt quá nửa, trong đó cả một loại thuốc trị đau bụng kinh.

cầm vỉ thuốc sững một lúc, mới do dự bỏ thùng rác, đậy nắp hộp thuốc , ngẩng đầu với Phùng Dịch:

"Phùng Dịch, chúng ... vẫn nên bạn thôi."

Loading...