Tôi Dựa Vào Huyền Học Gỡ Mìn Mà Bỗng Chốc Nổi Tiếng - Chương 19: Lời Tự Thuật Của Nạn Nhân
Cập nhật lúc: 2025-11-19 11:41:12
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
[Trời ơi, nổi da gà hết cả lên, thật sự a.]
[Cô là học tỷ của , cô chính là học tỷ của , khuôn mặt giống hệt tường thông tin trường chúng .]
[ , ơi sợ quá.]
Một bên Dương Minh Huy, sắc mặt sớm trắng bệch. Trán lập tức toát một chút mồ hôi lạnh. kinh nghiệm việc nhiều năm cũng cho , camera đang phía , thể biểu lộ bất cứ điều gì. Hắn nuốt một ngụm nước bọt.
“Đây là cái gì? .”
Đoán sẽ phủ nhận, Tống Lê Lê . “Không quen ? Hay là đến gần chút nữa xem.”
Dương Minh Huy kiềm chế sự bực bội và hoảng loạn, bộ như chuyện gì, về phía dạo một vòng. Hắn nghi hoặc lắc đầu, mặt hướng về phía : “ xác nhận, quen .”
“Từ bụi bặm các cũng thấy , từng dùng tầng hầm , càng miễn bàn là giấu trong tầng hầm.”
“Đồng chí cảnh sát, phiền phức các nhất định điều tra chân tướng.”
Vừa nãy đường Tiểu Liễu cũng đang quan sát. Một đường xuống, trừ dấu chân của nhóm họ, dấu vết của khác.
Anh trong lúc nhất thời cũng đầy nghi hoặc.
“Cô Tống, đây là ý gì?”
“Cô gái mặt đất tên là Tần Nhu Hoài. Là tân binh đại diện của ký hợp đồng một năm .”
“Cô mới nghiệp đại học năm ngoái, là sinh viên ưu tú khoa Tiếng Anh của Đại học J. Điều kiện gia đình , vặn cần tiền gấp nên mới đồng ý điều kiện của đại diện để ký hợp đồng nghệ sĩ cho .”
Vừa thốt lời , Dương Minh Huy liền dẫn đầu nhạo. “Nói dối cũng chuẩn bản nháp chứ, nếu là nghệ sĩ ký hợp đồng, thể cho cô ngoài diễn kịch ? Sao thể nửa điểm dấu vết tồn tại trong giới?”
“Đừng vội a, tiếp tục kể, xem đoạn chuyện xưa đây quen thuộc .” Cô đơn giản bên cạnh Tần Nhu Hoài.
“Cô cũng hứng thú với nghề nghiệp , cũng cảm thấy bước giới giải trí là một chuyện vinh quang. Chỉ là cách nào, gia cảnh cho phép, cần tiền gấp, cô cách nào khác để lập tức kiếm một tiền.”
“Ngay ngày đầu tiên, khoảnh khắc cô bước văn phòng , cửa văn phòng mở .” Cô , chằm chằm Dương Minh Huy, ánh mắt dần dần biến lạnh.
“Một đàn ông từ bên trong, lúc đối mắt với Nhu Hoài.”
“Mà ngay bên cạnh, cung kính tiễn đàn ông cửa.”
Người khác thấy, nhưng Tống Lê Lê tay Dương Minh Huy bắt đầu run rẩy. “Vào đêm đó, cô hạ t.h.u.ố.c và đưa đến chỗ đàn ông .”
Vừa dứt lời, Dương Minh Huy liền nhạo.
“À, , chỉ vài ngày thôi mà còn học biên chuyện xưa.”
“Có sức tưởng tượng như , đưa cô biên kịch a, thể nội dung hơn mấy bộ phim thị trường.”
Tống Lê Lê lẳng lặng . “Cô vận may như , thể mà lui khỏi tay . Chờ cô tỉnh , đàn ông trung niên đang ...”
“Phản ứng đầu tiên của cô là trốn, nhưng sức lực đấu một đàn ông. Hai giằng co đến ban công, thấy đàn ông đuổi kịp, cô tình nguyện lựa chọn một con đường khác, nhảy xuống.”
“Câu chuyện quen thuộc ?”
Giọng của Tống Lê Lê dường như một loại ma chú, khiến trong đầu Dương Minh Huy ngừng hồi tưởng cảnh tượng thấy đêm hôm đó. nhà sản xuất Lưu nửa đêm ba giờ vội vàng gọi điện cho , Tần Nhu Hoài nhảy lầu, vội vàng chạy đến hiện trường. Vừa xuống xe, mắt thấy đó là một khối t.h.i t.h.ể trần truồng, mặt úp xuống, rơi mặt đất.
Nhà sản xuất Lưu thấy đến, liền vô cùng tức giận chỉ trích: “Cậu tìm hàng gì ? Cũng thật cốt khí.”
“Chuyện mà giải quyết thỏa, đừng hòng lấy nửa điểm tài nguyên từ tay .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/toi-dua-vao-huyen-hoc-go-min-ma-bong-choc-noi-tieng/chuong-19-loi-tu-thuat-cua-nan-nhan.html.]
Nói xong liền đầu phòng. Chỉ còn Dương Minh Huy tại chỗ, chằm chằm cảnh tượng màu đỏ lan tràn mặt.
Cảnh tượng đó dường như trùng lặp với phụ nữ đang t.h.ả.m mắt. Hắn .
“Đồng chí cảnh sát, nếu bôi nhọ phỉ báng , thể kiện cô ?”
Tiểu Liễu chần chừ. “Có thể là thể.”
Dương Minh Huy tiếp tục mỉm . “Biên chuyện xưa cũng biên cái nào hồn, cô cô rơi xuống t.ử vong, t.h.i t.h.ể thể hảo tổn hao gì mà xuất hiện ở nhà .”
Tống Lê Lê nhướng mày. “Ôi chà, còn giúp biên một cái kết cục nữa.”
Dương Minh Huy nhíu mày. “Cô gì?”
Tống Lê Lê vẻ mặt nghi hoặc. “ cô nhảy xuống, chứ cô nhảy lầu tự sát nha, thậm chí còn cô t.ử vong?”
[WOC, một câu ngầu quá nên .]
[ là học của cô , thể chứng minh, học tỷ thật sự mỗi năm đều xin trợ cấp khó khăn.]
[ là bạn cùng phòng của cô , lúc nghiệp trường từng gọi điện hỏi cha cô , cha cô nghiệp liền chọn về nhà, thật sự còn gửi một tờ chứng minh xin việc ở quê cho trường. Sau đó chúng cũng chỉ thể coi như cô thật sự liên lạc nữa.]
[Chuyện Tống Lê Lê kể rốt cuộc thật nha? Nếu thật sự về nhà, còn xuất hiện ở đây .]
[Lỡ tìm thấy chứng cứ gì thì ? Tống Lê Lê cũng chỉ cái miệng ở đây, chứ đưa chứng cứ thực chất nào.]
Trong đầu Dương Minh Huy chuyển động, tự nhiên cũng nghĩ đến điểm .
“Vẫn là câu đó, cô những điều bất quá đều là dàn dựng, chứng cứ gì.”
“Chúng đây là xã hội pháp trị, thể tha thứ cô là trẻ tuổi, hiểu chuyện.”
“Cô nhảy lầu tự sát thì cũng cái t.h.i t.h.ể chứ, t.h.i t.h.ể cũng tìm thấy ?”
“Cô cũng đừng là mắt , cô tìm búp bê thật hù dọa .”
Nụ mặt Dương Minh Huy giảm, vẻ Tống Lê Lê hù dọa. “Chưa qua chuyện thể cô gài , cô đúng ? Lê Lê.”
Mọi mặt thì bừng tỉnh. Hóa là búp bê thật , trách chân thật như . Tống Lê Lê nhàn nhạt liếc một cái, cũng giải thích nhiều về điểm .
“Nếu t.h.i t.h.ể cô ở , thế nào?”
“A, cứ cô bừa.”
Cô thoáng qua cô gái đang mặt đất, mí mắt cô khẽ nhúc nhích. Trong đầu là hình ảnh cô ở trấn Bình Dương đêm khuya, lo lắng cho cha và em trai cô , nên gì bây giờ. Nếu cô xuyên thế giới mà tham gia, Dương Minh Huy và nhà sản xuất Lưu ít nhất còn mười mấy năm ngày lành. cuối cùng vẫn là chậm.
“Cha cô tìm thấy con gái , vượt ngàn dặm xa xôi từ quê đến Đại học J loạn.”
“Anh chuyện , liền tìm đến bọn họ.”
[Trời ơi, khớp . Cha cô thật sự đến trường, nhưng bao lâu liền động tĩnh nữa.]
[ ở Đại học J, cũng việc . Hai ông bà già giương biểu ngữ ở cổng trường loạn vài ngày, hận thể lớn chuyện.]
[ một loại dự cảm lành.]
Dường như để kiểm chứng loại dự cảm , giây tiếp theo liền thấy Tống Lê Lê : “Các góp một khoản tiền, để cha cô mang t.h.i t.h.ể cô về.”