Một thanh đao đen kịt cô triệu hồi từ trong bóng tối, dù huyết khí nóng bỏng của Giang Niệm bao vây thì vẫn thể cảm nhận lạnh âm u đó.
“Tiểu thư! Một khi triệu hồi Phệ Hồn Đao, uống hồn phách thì nó sẽ trở về, xin tiểu thư hãy suy nghĩ kỹ!” Một đàn ông ngăn cản.
“Chỉ một hồn phách thôi mà, thiếu gì!” Ý Hoan nắm chặt chuôi đao, một tiếng “choang” vang lên, pháp trận hộ vỡ tan lưỡi đao, và Giang Niệm uy áp của đao chấn động đến mức thổ huyết, rạp mặt đất, tứ chi vô lực thể cử động.
Ý Hoan đắc ý tới, “rắc” một tiếng, Giang Niệm kêu thảm thiết, một bàn tay xé toạc .
“Ý Hoan, cô ăn thì cứ ăn, thả Giang Niệm !”
“Thật buồn , kẻ yếu còn vọng tưởng điều kiện.” Ý Hoan giơ cánh tay đến mắt, m.á.u từ cánh tay đứt lìa nhỏ miệng cô , cô kích động sáng bừng mắt, đó ném cánh tay đứt lìa cho đám yêu quái vây quanh: “Tất cả cùng nếm thử , đây chính là m.á.u thịt của yêu bất tử đó.”
Mặt mày Giang Niệm trắng bệch: “Lưu Phong, đừng sợ.”
dùng hết sức lực giãy giụa, nhưng uy áp của Phệ Hồn Đao đang chắn ngang và Giang Niệm, sự giãy giụa của giống như trứng chọi đá .
“Không cô pháp trận hộ ? Không chủ động nhượng , pháp trận hộ chẳng ích gì cho cô .”
“Cô uy h.i.ế.p ?” Khóe miệng Ý Hoan đỏ tươi, cô nhe răng lớn.
Lại một tiếng “rắc” nữa, bàn tay còn của Giang Niệm xé xuống, m.á.u tươi đầm đìa văng sang bên cạnh: “Để cho cô , thế nào mới là uy h.i.ế.p hiệu quả.”
Giang Niệm đau đến mức thể kêu thành tiếng. vẫn : “Lưu Phong, đừng , em sẽ gặp ác mộng đó.”
căm hận gầm lên, nhưng điều hề ngăn việc cô tiếp tục phá hoại cơ thể Giang Niệm.
“Ăn , còn sẽ mọc nữa đó! Ha ha ha!”
Cô đúng là đồ điên! Biến thái! Yêu quái!
Yêu quái thật sự!
Ý Hoan nhướng mày hỏi : “Có pháp trận hộ thể chủ động đưa cho ?”
“Chỉ cần cô tha cho , cô gì cũng cho cô!” nước mắt đang như mưa. cần sĩ diện lòng tự trọng gì cả, chỉ cần Giang Niệm một cơ hội sống sót.
“Ngây thơ quá! Chẳng trách cha tìm thấy cô nhưng đột nhiên giấu , cô thật sự giống con gái của bà hơn.” Ý Hoan đột nhiên rũ mắt, Phệ Hồn Đao chút lưu tình c.h.é.m về phía : “Nếu , thì để cô hồn bay phách tán .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/toc-an-thit-nguoi/chuong-14.html.]
Loài bắt , bởi vì họ sợ yêu quái ăn thịt . Giới Sân g.i.ế.c , bởi vì cho rằng g.i.ế.c . Còn yêu quái hồn bay phách tán, bởi vì quá ngây thơ. Kỳ lạ, cũng thật trớ trêu!
Cuối cùng, về phía Giang Niệm, chỉ còn thể và đầu, đôi mắt nhắm nghiền, xung quanh chỉ một màu m.á.u đỏ.
Xin , Giang Niệm.
đang chờ Phệ Hồn Đao rơi xuống , nhưng đột nhiên, một luồng phù quang khóa chặt nó , mười hai lá bùa bao vây bốn phía, khiến Phệ Hồn Đao dừng .
“Ý Hoan, đừng quá càn rỡ!” Một tiếng rống giận từ trời giáng xuống.
Giới Sân?
Phải , Giang Niệm từng cũng ở đây.
Thích truyện trinh thám, kinh zị thì bấm zô chỗ team r nhấn phô lô tui để nhận thông báo sớm nhất nhaa
Giới Sân bay xuống từ lầu , trong tay vận Tháp Trấn Yêu, ánh vàng quanh tháp càng rực rỡ hơn , chĩa thẳng Ý Hoan mà trấn áp.
“Hòa thượng, ngờ ngươi phá Hàn Sương Trận!”
“Một Hàn Sương Trận cỏn con, phá thì phá!”
“ khuyên đừng xen việc của khác! Đừng quên tử của vẫn còn trong tay chúng !” Ý Hoan một nữa kéo căng dây cung, mũi tên vàng tính phá hoại cực lớn bay về phía Giới Sân.
“Vậy thì ?” Đôi mắt Giới Sân sắc bén, ngón tay lướt nhanh, một tấm khiên vàng xuất hiện và xoay tròn với tốc độ cao mặt , tiêu hao dần dần mũi tên bay tới.
Hóa lợi hại đến thế.
Pháp khí của Ý Hoan liên tục xuất hiện, bùa chú của Giới Sân cũng vô kể, đại gia tộc trăm năm và pháp sư trăm năm dốc hết tất cả, đây là một trận tử chiến.
từ từ bò đến bên Giang Niệm, lau sạch vết m.á.u mặt , nhẹ nhàng ôm đầu lòng.
Chỉ trong khoảnh khắc đó, Giới Sân chiếm thế thượng phong, Tháp Trấn Yêu thành công trói buộc Ý Hoan, biểu cảm của Ý Hoan trở nên dữ tợn.
Ngay lúc Ý Hoan sắp chống đỡ nổi, một giọng nam trầm thấp vang lên giữa trung.
“Giới Sân đại sư, xin hãy nương tay.”
Ngay đó, đàn ông trung niên đáng lẽ là cha ngang qua, chút tình cảm một cái, khi thấy Giang Niệm trong vòng tay , ông khẽ nhướng mày một cách khó nhận , đó vượt qua chúng , bước trận chiến giữa Ý Hoan và Giới Sân.