Thông báo
MonkeyD đã mở lại tính năng “Donate”. Các team có thể vào mục “Thông tin” để chủ động bật hoặc tắt tính năng này.

Tô Hà - 3

Cập nhật lúc: 2025-09-17 04:12:40
Lượt xem: 632

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

4

 

Sau khi và Kỷ Tiêu Bạch ở bên , mới chỉ trai, mà còn sự nghiệp thành đạt, gia sản ít.

 

quan tâm.

 

Có tiền chẳng quan trọng, yêu .

 

Trợ lý chân thành hỏi : “Cô Tô, lúc mới tiếp xúc với Tổng Kỷ, cô vượt qua cảm giác căng thẳng trong lòng?”

 

ngạc nhiên: “Anh , tính , còn là dũng cảm nghĩa hiệp, căng thẳng chứ.”

 

Trợ lý như chuyện hoang đường.

 

“‘Tổng Kỷ? Hay ? Tính ?!’”

 

Sau Kỷ Tiêu Bạch giải thích cho về ngày đầu gặp , vì cổ tay vết thương.

 

“Bố Alzheimer, đó những bạn cũ, khách hàng, cấp lượt phản bội, thậm chí còn lợi dụng tờ giấy trống mà ông ký để giả giấy nợ.

 

Công ty phá sản, nợ nần chồng chất, vợ hai của ông cũng bỏ .

 

Lúc đó 19 tuổi, buộc gánh vác thứ.

 

Những năm qua, luôn sống trong áp lực khổng lồ, ngộp thở, buộc tìm đến những cách thức cực đoan, nếu thì thật sự thể chịu nổi.”

 

thương sốt ruột: “Đấy là thứ gọi là dùng một nỗi đau để kìm nén nỗi đau khác ? Kỷ Tiêu Bạch, như nữa! Nếu em sẽ vĩnh viễn thèm để ý tới nữa!”

 

Lúc đó ôm chặt , chớp chớp đôi mắt sáng quắc : “Không nữa, sẽ nữa. Ở bên em, như quên hết muộn phiền và áp lực, cứ thấy em là vui, kìm nụ . Tô Hà, chắc là trời cao thương hại nên đặc biệt cử em đến bù đắp cho , ?”

 

Nếu trong đời bạn xuất hiện một đàn ông như .

 

Đối mặt với nghịch cảnh cuộc sống vẫn kiên cường bất khuất, vượt qua chông gai gặt hái thành công.

 

Yêu bạn, nuông chiều bạn, dành cho bạn thứ thiên vị duy nhất.

 

Ngoại hình đúng như nửa mà bạn từng mơ khi còn là thiếu nữ.

 

Lại còn là ân nhân cứu mạng của bạn.

 

Bạn yêu ?

 

hầu như chẳng tốn chút công sức nào để yêu .

 

Sau khi kết hôn, Kỷ Tiêu Bạch đối xử với càng hơn.

 

Vì công việc của thường đảo lộn ngày đêm, ngủ ngon, chuyển khỏi căn hộ to ở trung tâm thành phố, mua căn biệt thự yên tĩnh . Biệt thự cách bệnh viện đến 2 km, còn thì mỗi ngày mất hơn 3 tiếng giữa nhà và công ty.

 

Khi trực đêm, miễn là công tác, bước khỏi bệnh viện là luôn thấy xe đỗ ở cổng đợi .

 

bệnh viện cử Bắc Kinh học tập, trong hai tháng đó, Kỷ Tiêu Bạch bay bay về 28 , thậm chí lúc chỉ để chở ăn một bữa trưa.

 

Đáng tiếc duy nhất là khi kết hôn vẫn thai.

 

bề ngoài “thuận theo tự nhiên thôi”, nhưng trong lòng mong mau một đứa con.

 

Bố của Kỷ Tiêu Bạch khi bệnh quên hết thứ, nhưng thấy ảnh lúc nhỏ thì vẫn gọi đúng tên .

 

“Nếu bố thật sự thấy ảnh của lúc nhỏ, nhớ gì đó. Bao năm nay luôn cảm thấy cô đơn, như chẳng còn một nào, nhưng may là giờ em, con của chúng , sẽ ngày càng nhiều hơn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/to-ha/3.html.]

 

lớn lên ở một thị trấn nhỏ miền Nam, núi non xanh mướt, sông nước hữu tình.

 

Bố đều trong cơ quan nhà nước, giàu nhưng yêu thương .

 

Từ nhỏ ngoan ngoãn, học hành giỏi giang, nhan sắc, nên thứ luôn suôn sẻ với .

 

hiểu đời là thế: niềm vui, chán nản, bất ngờ, cũng thiếu sót — chẳng ai sống hảo trọn vẹn.

 

Việc mang thai chắc là thử thách mà trời dành cho .

 

bình thản chấp nhận thất vọng nhỏ , sống nghiêm túc và lạc quan hơn.

 

Ở bệnh viện, mỉm dịu dàng với bệnh nhân, kiên nhẫn và tỉ mỉ.

 

Về nhà, hết lòng yêu chồng, yêu tổ ấm do chính tay vun đắp từng chút một.

 

cứ nghĩ sẽ mãi hạnh phúc như .

 

Cho đến nửa năm — chị kế của , Lâm Lân, trở về.

 

5

 

Hôm đó, tan ca muôn gặp mưa to.

 

Những trong tình huống như , xe của Kỷ Tiêu Bạch luôn đỗ sẵn cổng. hôm , chỉ xe thấy đến mà điện thoại cũng gọi mãi .

 

lo chuyện, cũng kịp gọi xe, cầm ô chạy bộ giữa mưa mà về nhà.

 

Mở cửa phòng, thấy bình an ghế sofa phòng khách.

 

Trên ghế sofa đơn bên cạnh, một đàn bà lạ mặt xinh đó, mỉm .

 

Đó là đầu tiên thấy Lâm Lân.

 

Kỷ Tiêu Bạch thấy ướt sũng, chững , lập tức dậy qua giúp cởi áo khoác, miệng trách: “Sao em gọi đến đón?”

 

liếc mắt điện thoại để bàn: “Em gọi , bắt máy.”

 

Anh cứng mặt, tránh ánh : “À, chiều họp nên điện thoại để chế độ im lặng, quên mở .”

 

Ngồi sofa, Lâm Lân thoáng nở một nụ .

 

Khi Kỷ Tiêu Bạch giới thiệu Lâm Lân là chị kế của , ngạc nhiên.

 

Trước đây chỉ sơ qua kể với về chuyện một kế.

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

Bố lấy kế khi mười lăm tuổi, con gái của kế lớn hơn hai tuổi. Họ sống cùng bốn năm, công ty phá sản xong, kế dẫn chị kế rời .

 

Khi những chuyện đó, giọng bình thản, từ đầu đến cuối trong lời nhắc về chị kế thậm chí còn một cái tên.

 

nghĩ họ vốn quan hệ huyết thống, tình cảm cũng sâu đậm, e rằng một đời cũng khó gặp , nên mới giữ thái độ như .

 

Khi Lâm Lân rời , Kỷ Tiêu Bạch vẫn hề dậy, cúi mặt sofa, trông lạnh lùng và xa cách.

 

cũng để ý, nhẹ nhàng ôm mỉm :

 

“Em thật xinh, đứa em trai thật may mắn.”

 

Loading...